1 “Xưa nay hậu cung không can dự chuyện chính sự, nếu làm Hộ quốc Đại Tướng quân Viêm triều, ngôi vị Hoàng hậu không thể cùng kiêm nhiệm một lúc. Nàng hãy tới bộ Lễ giao lại phượng ấn đi.
2 Binh lính từ sau chạy tới kéo nàng lên, khi ấy chân của nàng đã in bốn, năm vết rắn cắn, khuôn mặt trắng bệch nhận lấy Phong hỏa Liên hoàn tiễn từ tay binh sĩ.
3 Tả Thương Lang đành phải giả vờ ngất, “hung thủ” kia cũng bị tiếng thét chói tai của nàng làm sợ hãi, vội vàng để lại dấu vết trên cổ nàng rồi chạy mất.
4 Tiệc đầy tháng tiểu Hoàng tử vô cùng long trọng. Quan lại đều chắc chắn đây chính là Thái tử tương lai, cho nên người nào người nấy đều khen ngợi tán tụng tiểu Hoàng tử anh tuấn, phúc hậu rất giống Hoàng thượng bây giờ.
5 Đó là lần đầu tiên Khương Bích Lan chú ý tới Tả Thương Lan. Khi đó Mộ Dung Viêm thết yến ở Ngự hoa viên, sứ thần Dực Vương phái tới để quy hàng đang khiêm tốn trò chuyện cùng các vị đại thần thì thấy nàng chầm chậm đi tới từ phía con đường mòn trải đầy đá vụn.
6 Mộ Dung Viêm đưa phi tần hậu cung đến ngự hoa viên ngắm sen. Lần đầu tiên, Tả Thương Lang cũng được gọi đi cùng. Nàng vẫn ngại phận công thần của mình, đi bên tay trái hắn.
7 Hoàng hậu lại mang thai, dường như mọi sự chú ý đều dồn vào đó. Mộ Dung Viêm dần dần cũng ít tới Nam Thanh cung hơn, cả tháng hầu như đều ở bên Khương Bích Lan.
8 Nàng ôm hắn thật chặt không chịu buông tay, Mộ Dung Viêm để mặc nàng, lệnh cho Vương Duẫn Chiêu lập tức đi tìm thái y. Nàng thần trí không tỉnh táo gắt gao cuộn mình trong lòng hắn, khẽ rên đau, không kêu gào gọi ai nữa.
9 Buổi tối, có lúc Mộ Dung Viêm tới rất sớm, nhưng rất ít khi qua đêm ở Nam Thanh cung. Trước đây, hắn chưa từng phải làm màn dạo đầu khi ở cùng nàng, thân thể này luôn rất dễ dàng bị hắn thuần phục, tự nguyện phục tùng hắn.
10 Vẻ mặt Tả Thương Lang vẫn luôn bình tĩnh, nhưng khi nhìn thấy hơn chục con rắn màu sắc đủ kiểu trong lồng, mặt nàng bắt đầu biến sắc, không tự chủ được lùi dần về phía sau.
11 Nàng ra sức ăn, nhưng cứ ăn xong mọi thứ lại nôn ra ngoài. Mộ Dung Viêm thậm chí không biết đến sở thích của nàng. Bao nhiêu năm sống cuộc sống quân lữ, nàng không hề có thói quen kén chọn thức ăn.
12 Quần thần đều đợi ngoài Nam Thanh cung, Mộ Dung Viêm im lặng, không ai dám lên tiếng. Cảnh đêm mát mẻ, hắn tựa lên lan can sơn đỏ. Trước giờ hắn không hề biết, đợi chờ lại khiến thời gian trôi qua chậm như vậy.
13 Hai người len lén bê canh hạt sen ra ngoài, Tả Thương Lang nhân lúc Mộ Dung Viêm không để ý, giơ tay ra cướp lấy, Mộ Dung Viêm cười cười ngăn nàng lại, nói canh hãy còn nóng.