1 Lúc đi lên thang máy của công ty BETOO, Bách Mị Sinh híp đôi mắt phượng vẫn còn buồn ngủ. Ngô Mai ngó nhìn bộ dạng không có triển vọng của cô, bèn đi lên đá cô một cú.
2 Bách Mị Sinh trợn tròn hai mắt, từ lúc chào đời tới nay cô chưa bao giờ bị ba chữ “chọn cô ấy” thả bom khiến cô ngoài cháy trong mềm. Bách Mị Sinh lấy di động ra xem ngày tháng, nói lát nữa phải đi mua hoàng lịch, giữ kỹ để sau này coi ngày trước khi ra ngoài.
3 Sau khi tỉnh táo, Bách Mị Sinh suy xét những lời nói của Ngô Mai quả thực có chút đạo lý. Nhưng cũng cảm thấy không có đạo lý, với điều kiện của tổng giám đốc Mâu thì tìm loại nào mà không được? Anh ta gọi một tiếng tiểu bạch thì sẽ chạy ra một hàng người thật dài.
4 Cô Bách, chào cô, tôi là Tracy nhân viên tiếp tân ở đây, cô ấy là Lily, xin mời theo tôi. ” Sau khi giới thiệu xong Tracy tao nhã đi tới, vừa dẫn Bách Mị Sinh đi vừa nói: “Bên trái từ bên này đến bên kia là phòng họp, đánh số từ 1 tới 8, đây là phòng khách, đây là phòng nghỉ của nhân viên, đây là phòng nghỉ của ca trực đêm, đây là phòng ăn.
5 Vui đùa một trận, sau khi tiếp một cú điện thoại Lâm Tử Mặc bảo Bách Mị Sinh đi tìm tổng giám đốc. Bách Mị Sinh khẩn trương sửa sang lại, từng bước thấp thỏm hướng đến văn phòng tổng giám đốc.
6 “Gọi xong điện thoại cầu cứu rồi à?” Mâu Dịch Tiếu bưng cốc trà màu trắng đặt trước mặt Bách Mị Sinh, nụ cười vẫn sáng lạn.
“Anh không sợ ư?” Bách Mị Sinh nhìn nụ cười tươi của anh, lần đầu tiên cảm thấy không dâm đãng.