1 Dưới bóng cây, thứ ánh sáng của nụ cười khi nãy lạibừng lên. Nhưng lần này không phải của cô gái nhỏ mà là một dáng ngườidong dỏng cao. Tiếng đồng hồ báo thức vẫn vang lên như thường lệ.
2 Chính là mùi vị ấy, rất ngọt của Cỏ may, lạnh và thật nhẹ nhàng. Đi được khoảng hai mươi phút, Vân Linh đã nghe thấy tiếng cười giòn tan,tiếng động cơ êm tai của những chiếc ô tô đắt tiền.
3 Nụ hôn bị đánh cắp hay trái tim bị đánh cắp?Nạn nhân hay chính kẻ cắp thiệt hại trong vụ cướp thú vị ấy?Sáng. Từng lớp nắng xuyên qua vòm lá. Con đường rộng đầy người qualại.
4 Là thứ ánh sáng đó, cô đã chạm được rồi! Cảm giác như thu hết mọi nguồn sáng trên đời vào những ngón tay bé xíu. Ngày vàng ươm một màu nắng ấm. . . Hơi thở thơm tho của cuộc sống vẫn đều đặn phả vào từng người trên mặt đất…Mọi thứ tuần hoàn theo đúng quỹ đạo của nó.
5 Nắng tắt. Những chiếc bóng liêu xiêu in trên nền đất mờ dần. Richard đã trở về sự yên lặng vốn có của nó. Vân Linh nghiêng đầu. Không gian yên tĩnh vang lên hơi thở đều đều đầy mệt mỏi.
6 Đó là ánh sáng của bóng đêm. Thứlàm thời gian chậm lại nhưng khiến tim đập nhanh hơn. Là bình minh củađôi mắt mù lòa…mặt trời của tâm hồn lạnh giá. Nơi màn đêm ngự trị.
7 Biển báo được dựng ngay trước mắt, chỉ trách sức hút chết người của cơn gió kia đã làm lơ đễnh việc chúý. Và kết quả hiển nhiên được định sẵn. Ngày nắng ấm.
8 Bản chất của gió lạnh không phải đơn thuần là đe dọa, chẳng đơn giản là cảnh cáo. Mà là biến mất và chấm hết. Trong căn phòng trắng xóa, mùi thuốc sát trùng đặc sệt.
9 Nụ cười vô cùng trong sáng vẽ lên không trung một sắc màu tươi tắn khiến nhịp tim của kẻ ngồi sau đập loạn xạ. Từng tia nắng lém lỉnh xuyên qua lớp mây xanh dày đặc.
10 -Hãy nhớ rằng, Đình Hàn Phong luôn ở phía sau em!Bầu trời chỉ duy nhất một khối đen ngòm. Vài chiếc lá chao đảo rời khỏi cành, đáp đất nhẹ nhàng. Chuyến đi chơi của Vân Linh đã trở thành cuộc đấu nảy lửa.
11 Một lớp màn xám được kéo xuống, bức vẽ mờ đi. Trên chiếc giường trắng muốt, Vân Linh liên tục thay đổi tư thế, tâm trạng ngổn ngang và cực kì hỗn độn.
12 Đã đến lúc mang em về bên tôi !Khu cao ốc 40 tầng chót vót. Ở độ cao này, mọi thứ trở nên bé nhỏ qua lớp kính trong suốt. Căn phòng được thiết kế hài hòa.
13 ần này chết thật rồi ! Cái tên rắc rối ấy sao lại về lúc này chứ ? Bầu trời cao trong vắt. Từng đám mây cuộn vào nhau như lớp kem xốp trắng mịn. Khuôn mặt mê người đầy uy quyền, đôi chân thon dài vắt chéo.
14 Bao nỗi nhớ mong cứ thế kéo dài, thứ xúc cảm bé nhỏ lớn dần theo tháng năm và cư nhiên trở thành tình yêu. Sân bay đông nghẹt người. Bịn rịn những cái nắm tay, giọt nước mắt ly biệt.
15 Hai thái cực đối đầu và nhanh chóng tuyên chiến. Gió lạnh hay mặt trời sẽ chiến thắng ?Vệt nắng trải dài, ngoằn ngoèo trên nền trời trong vắt. Không khí trở nên tinh khiết và thanh sạch lạ thường.
16 Rào. Rào. Cơn mưa bất chợt đổ ập xuống, xua tan cái nóng khắc nghiệt, xoa dịu những giận dỗi, xóa sạch mọi hoài nghi. Khi cục diện “cuộc chiến” ở Richard vẫn chưa dàn xếp, thì tại một nơi khác tình hình chiến sự lại bắt đầu!Xa lộ vắng tanh, cái nắng chói chang đổ lên thân người cao lớn.
17 Cô muốn biết tại sao vậy thì anh sẽ cho cô biết. Đôi mắt không thể nhìn thấy mọi thứ nhưng trái tim cô có thể cảm nhận tất cả. Trên dãy hành lang vắng, Giáo sư Ngô bước từng bước nặng nề.
18 Hàn Phong ! Hãy cuốn em vào anh. Xin đừng mang giấc mơ này rời xa em!”. Vài cơn gió êm êm lướt qua. Cái nắng xượt ngang ấm áp. Khoảng không im ắng vang lên nhịp thở có phần gấp gáp.
19 Con người này qúa tàn độc. Cô ta sẵn sàng bất chấp mọi thủ đoạn để loại bỏ kẻ ngáng đường. Khu vườn đầy nắng. Dưới vòm lá xanh mát, cô bé mặc váy hồng giận dỗi hết sức dễ thương.
20 Trên dãy hành lang dài, đôi mắtthân thiện ban nãy chợt tối lại. Bàn tay với vết sẹo dài nắm chặt, những vệt đỏ đã hiện lên sau lớp kính. Nắng nhè nhẹ rũ dài trên hàng mi đang cong lên.