1 Cha của ta là mafia Ý, là một người cha nghiêm khắc. Mẹ ta là một nữ nhân Đông Phương xinh xắn lanh lợi, tóc đen mắt đen. Mẹ đem cha luyện từ cương biến thành nhu của riêng nàng.
2 Không gian xung quanh lặng yên như tờ. . Mị vô lực ôm đầu ngồi xổm bên góc tường , ai oán nghĩ……Nhớ rõ hình như là do bị đói nên tỉnh ngủ, khi tỉnh lại thì thấy chính mình đang ngồi ở góc của một cái hang tối lý, nàng bất giác cuộn người ôm chính mình, nhưng là vẫn như cũ là thấy lạnh.
3 Mị đứng ở trước cửa Xuân Phong lâu , nhìn ba chữ to trên tấm biển , cũng may văn tự này thông dụng, giống với những gì nàng được học từ mẹ. Ở trên đường suôn sẻ có được vài người cho tiền , ngồi vài ngày góc tường, nghe nói Xuân Phong Lâu có một hoa khôi, cầm kĩ siêu tuyệt, như vậy khẳng định có nhạc phổ [bản nhạc].
4 Nghĩ đến Thiết Diễm, Mị không khỏi ở trong lòng sôi nổi, còn lẩm bẩm miệng nói thầm :“Nhanh chút lớn lên, nhanh chút lớn lên……”Đang vui vẻ, lại nghe một tiếng cười khẽ, trong mũi tràn ngập một mùi máu tươi, dừng lại, nhìn về phía góc trong viện tối như mực , chậm rãi tới gần.
5 Mị tay nâng ba nén hương, cung kính bái tam bái, cắm ở lư hương đặt trước linh bài,trên linh bài viết: Sư phó Đoàn Trân linh vị. Sau linh vị làm cái hộp màu xanh đựng tro cốt.
6 Mị trên đường đi lòng nóng như lửa đốt, mã bất đình đề. [cưỡi ngựa không ngừng nghỉ] Không rơi chân, không nghỉ trọ, không ngủ nghỉ, không ngớt giục ngựa chạy như điên hướng tới thành Tương Dương.
7 Khi Mị tỉnh lại, câu đầu tiên nói là: “Hắn thế nào ?” [ Ngưỡng mộ không còn gì để nói a~]Vừa hỏi, nàng mới biết được chính mình đã ngủ suốt ba ngày. Vào trong sân, một đám người xông tới, đem Cốc Đông vây quanh ở chính giữa, “Cổ thần y, Cổ thần y”.
8 Năm Hiếu Tông thứ nhất. Du Nhiên Tiếu cácMị ngửa đầu ngồi dựa vào ghế, trước mặt là một cây đàn tranh, ở trên còn lưu lại vài giọt rượu cùng một bầu rượu đã vỡ tan, nàng đã say rồi a.
9 Màn đêm mông lung, ánh trăng mờ ảo được che đậy ở phía sau tầng mây mỏng manh. Ánh trang mông lung soi chiếu góc sân nhỏ hẹp, đơn sơ, vừa buồn thảm, lại có chút thê lương.
10 Mị nhàn nhã ngồi ở lầu hai Du Nhiên Tiếu các , có chút nhàm chán nhìn dòng người phía dưới ngã tư đường náo nhiệt , Du Nhiên đang dạy dỗ ở chỗ nhạc sĩ mới tới.
11 Khi Thiết Diễm hôn mê tỉnh lại, nhìn xung quanh là một gian phòng xa lạ , mình thì đang nằm ở trên giường, giống như bình thường, trên người thương tích cũng đều đã xử lý thỏa đáng, trên môi có một mùi Du Nhiên thơm ngát, ngay cả hạ thân cùng hai chân, địa phương bí ẩn phía sau kia cũng đều đã thoa dược [Sunny: địa phương bí ẩn=]] ta cười chết mất!], thân mình thì dựa vào chăn bông bằng tơ lụa, giường dưới thân so với trước kia mềm mại hơn nhiều, cái chăn trên người cùng đống chăn bong phía sau hẳn là đồng dạng.
12 Một năm sauKinh thành biệt viện. Mị một thân nam trang màu trắng , đầu đội mũ sa, đứng ở ngoài cửa lớn. Một năm trước hắn mang hình dáng thê thảm, ở trong lòng nàng rên rỉ làm nàng mỗi khi sau giấc mộng bừng tỉnh đều không thể ngủ lại, nàng đều đi tới nơi này, xác nhận hắn đều ổn cả mới yên long.
13 Hoàng cung, Loan Phượng điện. Tống Hiếu Tông Triệu Viện nằm ở phượng giường, hai mắt nhìn chằm chằm chỗ góc chết hắc ám của tẩm điện , thanh âm run rẩy nói,“Ngươi…… Ngươi đáp ứng sẽ thay trẫm…… Giải độc……”“Còn một chuyện cuối cùng nữa, xong xuôi rồi, ta sẽ thay ngươi giải độc.
14 Tân đế đăng cơ đã gần ba tháng. Đầu mùa xuân, vạn vật dường như đều sống lại, vui sướng nở rộ. Mười năm rồi, mọi người trong Thiết phủ rốt cục lại có thể đoàn tụ, qua một năm đoàn viên, nhưng lại vẫn đang không thể viên mãn.
15 Kinh thành, phủ quốc trượngMị ngồi ở trong đại sảnh tráng lệ của Tiết phủ, tâm tình buồn bực cực độ, nếu có thể, nàng nhất định vĩnh viễn không muốn lại bước vào nơi này lần nữa.
16 Yến vương trở về, tân đế Thần Tông dùng chính điện để mở tiệc tẩy trần, bách quan đều tham dự. Yến Vương Triệu Huân, ngũ quan như mĩ ngọc, tính cách lại cương nghị hào sảng, nàng trấn thủ Hà Châu, cùng Thiết Diễm một tây một đông, cùng nhau chống Kim nhân.
17 Thiết Diễm ngồi ở phía trước cửa sổ nhìn đồng tâm kết đồng tiền, lúc ấy, trong tay nắm đồng tiền này , nghe được tiểu nữ nhi cả người dơ bẩn nhưng lại có một cặp phượng mắt dài hút hồn kia nói sau khi tới mười sáu tuổi sẽ kết hôn với hắn, hắn rất là kinh ngạc, một đứa nhỏ không ngờ cũng có thể liếc mắt một cái nhìn thấu ngụy trang của hắn.
18 Một ngày này, toàn kinh thành mọi người đều biết đệ nhất nhạc sĩ cung đình muốn ở rể Thiết phủ. Một ngày này, toàn kinh thành đều nhớ kỹ hôn lễ duy nhất có thể được ghi vào thiên cổ.
19 Hôn lễ điên đảo trời đất như vậy, bách quan là lần đầu tiên tham gia. Thê phu kính rượu trong tiệc cưới, bách quan lần đầu tiên nhìn thấy chuyện kì lạ này.
20 “A…… Mị……” Thiết Diễm đột nhiên kêu ra tên của nàng, nắm lấy cánh tay của Mị đang đắm chìm ở trong lòng hắn ,“Ta khó chịu…… rất khó chịu…… Mị…… Mị……” Kia một tiếng “Mị” là xin sự giúp đỡ của nàng, không cần buông ta, ta rất khó chịu, giúp ta……Mị lại cảm thấy hốc mắt đỏ lên, kêu tên của nàng như vậy, hắn thật sự sợ nàng sao? Hắn sợ nàng vì cái gì chứ? Mặc kệ, cho dù là hiểu sai ý, nàng cũng không quan tâm, hắn mê hoặc như vậy , nàng làm sao rời hắn được chứ.
Thể loại: Dị Giới, Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 13