21 Vào phòng, Mị đem Thiết Diễm đặt ở trên giường, đưa tay chế trụ mạch môn của hắn, may sao chỉ là rối loạn cơ thể, không có gì đáng lo. Namnhân này sợ là chưa từng chú ý đến sức khỏe của bản thân mình, nhiều năm hành quân đánh giặc, không chừng đến thức ăn hắn cũng không kiêng dè sống chín.
22 Mị biết mình là người tâm phúc trước mặt hoàng thượng , cũng biết mình là tri âm của chúng quan sau gia quyến. Nhưng ở Thiết phủ, mình nhất định không phải người tâm phúc, cũng không phải nhạc sĩ biết âm luật, vậy nên tiểu tử Thiết Nguyệt kia không biết rốt cuộc làm cái quỷ gì, không có việc gì lại luôn dùng một loại ánh mắt quỷ dị nhìn nàng chòng chọc.
23 Mị nhận được nhạc thiếp của Triệu Lang, liền đi đến Phụng Thiên điện. Người đi phía sau, nàng đã quen thuộc hơi thở của hắn đến nỗi, không cần đến gần nàng cũng không bao giờ nhận thức sai, nàng vừa đi khỏi nhà, hắn liền đi theo, nàng nhanh hắn nhanh, nàng chậm hắn cũng chậm.
24 Mị nhìn Du Nhiên sắc mặt tiều tụy nằm ở trên giường , tay nàng đang bắt mạch cũng run nhè nhẹ, gân xanh giữa trán liền nổi lên. Sau một lúc lâu, Mị trừng mắt, hướng Tâm Linh đang đứng một bên, hỏi,“Đây là chuyện gì? Du Nhiên vì sao lại mang bầu?” [Sunny: sr các bạn nào vừa ăn vừa đọc truyện=]Tâm Linh hai mắt đỏ hồng, cố kiềm chế tiếng khóc, từ từ kể.
25 “ Ngươi nói cái gì, là nàng sao?” Du Nhiên đang nằm trên giường ngồi bật dậy, ngẩn người ra, tay bám vào thành trụ giường, bối rối hỏi Tâm Linh: “Mị đâu? Nàng hiện ở đâu ?”“ Chủ tử hồi phủ rồi’ Tâm Linh vừa nói vừa ngăn không cho hắn bước xuống giường “Chủ tử nói, ngài phải nằm trên giường dưỡng sức khỏe cho tốt”.
26 Hắn, mang thai ? Chỉ có một lần, sao lại…… [Sunny: Có ai hiểu một lần gì k =]Mị tiễn mọi người trong phủ ra khỏi phòng, liền đến ngồi ở bên giường, nhình Thiết Diễm lẳng lặng nằm ở trên giường.
27 Ngày một ngày lại trôi qua, bụng Thiết Diễm cũng dần dần lớn lên. Mị vốn nghĩ nam nhân mang thai sẽ là chuyện rất kỳ quái, nhưng nhìn Thiết Diễm mỗi khi ở một mình, tay vỗ về bụng, nhợt nhạt mỉm cười thì lại cảm thấy bức tranh này thật đẹp cùng ấm áp, khiến cho lòng của nàng mềm mại như nước, Mị nguyện ý trả bất cứ giá nào để bảo vệ hạnh phúc này.
28 Đại điện, một mảnh yên tĩnh, thật lâu chưa từng có ai lên tiếng. Cuối cùng, Triệu Lang hít một hơi thật sâu, liếc mắt nhìn Mị một cái, cuối cùng chậm rãi mở miệng, “Trẫm cho tới bây giờ……”“Tiên vương tử là vì Mị, không biết Mị nói như thế, Hiền vương vừa lòng hay không ?” Vẫn im lặng từ nãy đến giờ, Mị bỗng lên tiếng chặn lại lời nói của Triệu Lang.
29 Cấm Uyển điệnMị đưa tay đem hai vòng da thằng bắt lấy, nói,“Đến đây đi!”Trung Hiếu vương giơ roi, tay dừng một chút, ngay sau đó, tiên ảnh chợt lóe,“Ba” một tiếng, trên lam sam của Mị, vết máu vội hiện! [Sunny: huhuhuh tỷ ơi]Shit! Mị đau đến thiếu chút nữa kêu lên tiếng, tổ tông Triệu Lang nhà nàng làm sao tìm ra cái loại biến thái roi này a, nàng vì sợ đánh nếu có chút dấu hiệu gì thì không được nên chỉ dùng tam thành Hỗn Nguyên Công trong cơ thể, nhưng roi này lực xuyên thấu thật đúng là biến thái, nếu như vậy, nàng sẽ không khách khí.
30 “Ngươi nói cái gì?” Mị thanh âm trong nháy mắt tăng lên, không để ý vết thương sau lưng, mạnh ngồi dậy, nhưng lại bị Triệu Lang đè lại. Hai người đều không có chú ý tới, bởi vì Mị tăng lên thanh âm mà làm Thiết Diễm khẽ nhíu mày.
31 Những ngày này, Thiết Diễm đã có thể ra khỏi phòng, ngồi ở trên ghế trong viện đặt dưới tàng cây , trên người là một cái chăn bằng gấm thật dày. Mị ngồi ở một bên, ôm tiểu Lạc Lạc trong lòng vừa mới ăn no, nhẹ nhàng để hắn ghé vào đầu vai của nàng, một tay nắm lại vỗ vỗ lưng hắn , thẳng cho đến khi hắn ợ nhẹ một tiếng, mới cẩn thận đưa hắn ôm vào trong ngực, hắn hơi hơi tựa đầu cọ trong lòng Thiết Mị, thoải mái mà ngủ vùi.
32 Trong sảnh Thiết phủ, mọi người ngồi vây quanh cùng một chỗ dùng bữa tối, trong mắt Vương Quân lóe ra nước mắt vui mừng, Trung hiếu vương Thiết Dũng cũng có chút hơi hơi động dung.
33 Vừa qua khỏi đầu tháng ba, cả triều văn võ đều biết đến thọ yến của Vương Quân Thiết phủ. Thiết Diễm không biết Mị cùng mẫu thân là như thế nào nói, chỉ biết là khi nàng bước ra thư phòng, liền nhìn hắn nhoẻn miệng cười, nói,“Chúng ta bắt đầu chuẩn bị thọ yến đi!”Vì thế, lớn bé trong Thiết phủ đều vì Vương Quân chuẩn bị thọ yến.
34 Thọ yến này làm cho rất nhiều người đến nay đều thật lâu không thể quên. Các nữ nhân không ngờ trên thế gian lại có giai nhân như thế, khuynh thành tao nhã, tuyệt đại dung mạo, nhưng lại tiếc nuối nàng sinh ra là thân nữ nhi.
35 Sáng sớm, sắc trời trong xanh. Thiết vừa bước ra cửa phòng, Cốc Tây Cốc Bắc đã đợi ở ngoài cửa. Thấy Thiết Diễm đi ra, Cốc Bắc nói,“Tướng quân, đồ ăn sáng đã chuẩn bị, thỉnh tướng quân dùng bữa.
36 Triệu Lang cầm quyển sổ trong tay , đưa cho Mị lĩnh chỉ đến hiến nhạc , sắc mặt trầm trọng. “Muốn khai chiến thật không?” Mị nhìn nhìn, đây là tấu chương đến từ biên cương ,“Tỷ…… Tính như thế nào?” Việc này không thể chậm trễ, tuy quân địch ở xa nhưng là trong nháy mắt sẽ thay đổi vị trí thôi.
37 Từ khi Mị vào cung, trừ bỏ thay Triệu Lang cản vài lần thích khách, cũng là rất nhàn nhã, cả ngày mang theo Lạc Lạc ở trong hậu cung của chúng hoàng quân của Triệu Lang làm khách, truyền thụ kỹ xảo hoá trang của nàng.
38 Cái gì gọi là địa ngục tu la?Cái gì gọi là tu la địa ngục? [Sunny: gì kỳ vậy chị tác giả ==” ]Phía dưới triền núi, đó là một chỗ địa ngục nhân gian……Xa xa chỉ thấy một lam ảnh độc lập phía trên cánh đồng bát ngát cát vàng; Một tay cầm cầm, một tay gãy dây; Tiếng đàn vừa vang, hướng chỗ nào, chỗ đó máu tươi vẩy ra, thân thể vỡ toang; Cát vàng nhiễm huyết, không một thi thể toàn thây.
39 Bên trong đại trướng quân doanh, cây đàn cầm tàn tạ nằm trên bàn. Thiết Diễm thân trên trần trụi, ngồi ở trước bàn, trong ngực quấn quanh băng vải màu trắng.
40 Trong hoàng cung, luyện võ trườngGiữa sân, Thiết Diễm một thân áo trắng, hai tay cầm thương, để ở trước ngực; Dài Dã hai tay nắm đao, tà tà chỉ hướng Thiết Diễm.