Tương Tư Bất Hối Chương 23
Chương trước: Chương 22
Mị nhận được nhạc thiếp của Triệu Lang, liền đi đến Phụng Thiên điện.
Người đi phía sau, nàng đã quen thuộc hơi thở của hắn đến nỗi, không cần đến gần nàng cũng không bao giờ nhận thức sai, nàng vừa đi khỏi nhà, hắn liền đi theo, nàng nhanh hắn nhanh, nàng chậm hắn cũng chậm.
Đột nhiên Mị đứng lại, thở dài, xoay người nhìn về phía sau.
Quả nhiên là một thân áo bào trắng, áo giáp trắng cùng với đai lưng vàng kim, đầu đội mũ quan càng khiến Diễm tăng thêm phần cao lớn. Hắn đứng đó, một tay giữ kiếm, vầng dương sáng lạn bao quanh, sự anh tuấn đó tràn ngập trong mắt Mị. Một Thiết Diễm như vậy dù có nhìn bao nhiêu lần vẫn khiến Mị kinh ngạc. Nhưng, bây giờ là cái tình huống gì vậy ?
Dù Mị luôn cho rằng bản thân mình có khả năng hiểu được Thiết Diễm, song hiện tại nàng cũng không hiểu hắn phát sinh chuyện gì mà ngay cả một câu cũng không hỏi, cứ như vậy “bất khuất” đi theo nàng ?
Nàng nhìn nam nhân trước mắt, hơi nghiêng đầu, thở nhẹ một hơi rồi cất tiếng hỏi, mặc dù biết hắn sẽ không trả lời “Chàng đi theo ta làm gì ?”
Lúc này, Thiết Diễm mới mở lời, song lại là hỏi ngược lại nàng ‘ Nàng …. là đi đến Phụng thiên điện sao ?’
“Đúng vây” Thiết Diễm đáp lại làm Mị rất cao hứng và kinh ngạc, hắn, rốt cuộc làm sao vậy? Thế này thật không phải là bản tính của hắn.
Thiết Diễm nhìn đàn tỳ bà trong tay nàng, lại nói “Đi đến chỗ Hoàng thượng ?”
“Đúng vậy” Ngoài hai chữ này ra, Mị chẳng biết nói gì hơn, nàng hai tay đang ôm đàn tỳ bà, lại đi trên đường hướng hoàng cung, không đến đó thì đi đâu chứ ?
Vốn tưởng rằng hắn còn hỏi nữa, nhưng Thiết Diễm lại trầm mặc đứng đó, Mị đợi trong chốc lát, chỉ thấy hắn im lặng đưa mắt nhìn về nơi nào đó xa xa phía sau nàng.
‘ Cái kia….ta… phải đi rồi’ Mị nhẹ giọng nói, chỉ sợ nếu quát lớn sẽ làm hắn sợ mà bỏ chạy mất, nhưng kỳ thật nàng rất muốn hét to lên một tiếng a. [Sunny: Tỷ đấu tranh tư tưởng ghê quá =]]
Thiết diễm hơi hơi xoa cằm.
Mị xoay người, thẳng hướng Phụng Thiên điện mà đi, phía sau, Thiết Diễm lại im lặng đi theo, nàng đi được vài bước, cuối cùng lại xoay người, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng Diễm “Diễm, đã xảy ra chuyện gì vậy ?”
Thiết Diễm lại không nói, chỉ yên lặng đứng đó, nhưng cũng không dám nhìn thẳng vào mắt nàng, thật lâu sau, khi Mị định buông tha cho hắn, chuẩn bị xoay người đi, một thanh âm nhẹ nhàng bay tới ‘ Ta đi cùng nàng’
“Ôi chao” Mị bị lời nói của hắn làm cho ngây cả người, có ai làm ơn đến nói cho nàng biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra không a?
Hai người cứ như vậy, một trước một sau đi vào Phụng Thiên điện, chỉ có điều, khi Mị tiến thẳng vào trong điện, Diễm lại đứng thẳng tắp bên ngoài cửa. [Sunny: chắc là huynh ấy làm nhiệm vụ canh gác rồi=] hahaha]
***********************
Triệu lang ở trong điện chờ Mị cũng đã lâu, vốn định hỏi nàng tình hình Tiết phủ mấy ngày nay, nhưng nha đầu này vừa vào là liền tiến thẳng tới nhuyễn tháp* [ Cái ghế này là cái ghế Triệu Lang chuẩn bị sẵn cho Mị đó] ngồi, sau đó ngẩn ngẩn ngơ ngơ, hồn bay đâu mất, không biết là đang suy ngĩ cái gì.
Triệu Lang bèn đứng dậy, đến ngồi bên cạnh Mị, thuận tay vỗ vỗ nàng mấy cái, Mị lúc này mới giật mình, quay lại nhìn sang Triệu Lang.
“ A…. tỷ tỷ tìm ta có chuyện gì?” Miệng thì hỏi như thế, nhưng trong đầu nàng vẫn còn vấn vương hình ảnh tuấn lãng tiêu sái của Thiết Diễm cùng những cử chỉ kỳ quặc của hắn khi nãy.
“Là ta hỏi muội, muội làm sao thế?” Nhìn bộ dáng thất thần của Mị, Triệu Lang cũng có vài phần lo lắng.
Mỵ vừa nghe Triệu Lang hỏi vậy rốt cuộc thì hồn cũng thành công quay trở về, nàng lập tức ngồi chồm hổm trên nhuyễn tháp, đôi mi thanh tú khẽ nhíu lại hỏi “Tỷ tỷ, gần đây trong cung có xảy ra chuyện gì không ?” Chưa kịp nghe trả lời, nàng lại hỏi tiếp một câu “Có chuyện gì liên quan tới Thiết Diễm nhà muội hay tới muội không ?”
Triệu Lang khẽ liếc nàng một cái, Thiết Diễm nhà muôi? Nghe sao mà thân mật quá a! Nàng suy nghĩ một chút rồi lắc đầu nói “Cũng không có chuyện gì đặc biệt cả”
Quả nhiên, nếu có thì không thể nào có chuyện Mị lại không biết, nàng ủ rũ gục đầu, trong lòng buồn bã không thôi, cuối cùng không nhịn được mà kêu lên một tiếng “A
“
Triệu Lang bị tiếng kêu của nàng dọa cho giật mình, còn chưa kịp mở miệng…
“Rầm…” Một tiếng động lớn vang dội cả hoàng cung, cửa đại điện bị đạp toang. Trên đời này có mấy người có đủ công lực để làm chuyện như vậy chứ?
Triệu Lang hoảng sợ quay người nhìn lại.
Mị cũng bị âm thanh này dọa, không nói lên lời.
Thiết Diễm tựa như một vị thiên thần đứng hiên ngang nơi cửa điện, ánh mắt nhìn chằm chằm vào dáng người đang chồm hỗm trên tháp nhuyễn kia cùng Triệu Lang ngồi bên cạnh.
Mị thấy hắn bước vào, vội vàng từ trên tháp nhảy xuống, liên tục hỏi “ Diễm, chàng làm sao vậy, không dưng tự nhiên lại đạp đổ cả cửa điện, có bị thương ở đâu không ?”
Triệu Lang vô cùng ngạc nhiên nhìn Mị, không khỏi bất giác thở dài, nàng a, chỉ cần là việc có liên quan đến Trấn Quốc tướng quân thì đều không thể giữ được bình tĩnh, quả thật là lãng phí tuổi thanh xuân mà
Thiết Diễm nhìn kĩ Mị, bắt lấy tay Mị đang sờ loạn trên người hắn, hướng Triệu Lang quỳ một gối, nói,“Thần nghe được trong điện có tiếng kêu sợ hãi, nên mới mạo phạm xông vào, thỉnh Hoàng Thượng giáng tội.”
“Thứ ngươi vô tội, hãy bình thân!” Triệu Lang khoát tay.
“Tạ Hoàng Thượng!” Thiết Diễm cung kính đứng dậy.
Kỳ thật, không chỉ Mị mà ngay cả Triệu Lang cũng nhìn ra Thiết Diễm có điểm kỳ lạ, tuy vẫn là con người ấy, vẫn cung kính như thế nhưng vẫn là có cái gì đó bất đồng.
Triệu Lang nghi hoặc quay sang Mị, lại thấy nàng cũng dùng ánh mắt không hiểu gì nhìn mình.
Đến cuối cùng, là chuyện gì đã xảy ra đây ? Hai người đồng thời suy nghĩ trong lòng.
Đợi đến khi hai người kia rời đi, Triệu lang nhìn đàn tỳ bà nằm im trên tháp nhuyễn, chuyện muốn hỏi còn chưa có nói, ngày mai có nên triệu Mị vào cung một chuyến nữa không đây. [Sunny: tội Triệu Lang của chúng ta a:-
Xem tiếp: Chương 24