Tương Tư Bất Hối Chương 27
Chương trước: Chương 26
Ngày một ngày lại trôi qua, bụng Thiết Diễm cũng dần dần lớn lên. Mị vốn nghĩ nam nhân mang thai sẽ là chuyện rất kỳ quái, nhưng nhìn Thiết Diễm mỗi khi ở một mình, tay vỗ về bụng, nhợt nhạt mỉm cười thì lại cảm thấy bức tranh này thật đẹp cùng ấm áp, khiến cho lòng của nàng mềm mại như nước, Mị nguyện ý trả bất cứ giá nào để bảo vệ hạnh phúc này.
Thì ra nam nhân có thai so với nữ nhân thì không khác biệt cho lắm , cũng sẽ tùy hứng, cũng sẽ khóc lóc om sòm, cũng sẽ kén ăn. Cứ nhìn Du Nhiên là sẽ biết, đồ ăn nàng thay hắn chuẩn bị còn tốn nhiều công sức hơn Thiết Diễm rất nhiều, chỉ có điều tấm lòng này nàng không nói ra mà thôi.
Có thai, Thiết Diễm trầm tĩnh hơn hẳn, tính cách cũng mềm mại hơn, sự quật cường cũng theo đó mà giảm đi. Hắn thực ngoan ngoãn, nghe lời, Mị nói ăn liền ăn, nói đi ngủ là ngủ, chưa bao giờ phản đối lời Mị. [Sunny”: ôi ta khoái ai ngoan lắm nhé :x ]
Nhưng là, chỉ cần đã có thai, mặc kệ tính khí tốt thế nào, tay chân của Diễm cũng sưng phù, hay bị rút gân, thực khiến Mị vất vả.
Ngày ngày, cứ sau bữa tối, Mị lại cùng hắn ra hoa viên tản bộ, ban đêm cũng sẽ giúp hắn mát xa tay chân, đến khi Diễm bình yên đi vào giấc ngủ, tay nàng cũng chưa từng dừng lại.
Cứ như vậy, ngày qua ngày, trong lúc tĩnh lặng, Mị đã từng suy nghĩ, Du Nhiên có hạnh phúc như vậy không? Hiện hắn ở đó cũng sống tốt chứ? Mỗi khi nhìn Diễm ngủ, những suy nghĩ đó lại chợt hiện lên.
Mấy ngày nay, Mị dã dùng hết mọi biện pháp tẩm bổ nên sắc mặt Diễm tốt lên rất nhiều, nhưng người vẫn gầy yếu, chỉ có cái bụng là to lên. Rốt cuộc, phải làm sao mới có thể dưỡng béo hắn đây? [Sunny: hồi đó mụi ốm tong teo :X “nhờ” sô cô la mà thành thế này nè :-
Xem tiếp: Chương 28