1 Đêm qua trời mưa, từng hạt tuyết lại rơi, bên ngoài trời đông giá rét, trên cành liễu còn đọng vài bông hoa tuyết, tĩnh lặng, chỉ có vài cây tuyết đọng nhiều hơn, không chịu nổi gánh cô, thanh âm tốc tốc rơi xuống đất.
2 Sau đó có thể tưởng tượng, cậu trực tiếp liền bị mỹ vị trong miệng thuyết phục, cho dù bánh bao đã gần lạnh, nhân bánh bên trong vẫn còn đọng lại hương vị, quả thật ngon vô cùng, nháy mắt liền ăn hết.
3 Lục Nghiên thích ăn cháo buổi sáng, nhất là vào mùa đông, một chén cháo nóng hổi vào bụng làm cho cả người ấm áp lên.
Bên kia, còn có một nồi canh gà hầm cùng với hai cái xương ống, nửa con vịt, hầm trong lửa nhỏ từ tối hôm qua để ra chất dinh dưỡng, màu sắc biến thành trắng đục, nhìn qua khiến cho bụng lại sôi lên ùng ục.
4 Lục Nghiên là Lục Nghiên, lại không phải Lục Nghiên, cô chiếm cứ thân thể người khác, mà mình cũng chỉ là một cái hồn thôi. Đời trước cô chính là nữ đầu bếp trong cung hoàng hậu, làm rất nhiều thức ăn ngon, cuối cùng hoàng hậu lại ban cho cô một ly rượu độc, trong bụng quặng đau sau đó mất đi ý thức.
5 Món Lục Nghiên làm chính là Tam đinh bao, thịt gà thịt heo băm nhỏ còn có măng cắt nhỏ, ba món làm nên nhân bánh, sau đó dùng chày cán mỏng da bánh đem nhân cho vào trong, tay nặn vài cái lập tức liền được gói kín, bàn tay cô nhỏ nhắn, nhanh nhẹn đem từng cái bánh bao gói kĩ.
6 Lục Nghiên làm món bánh ngọt này vô cùng đơn giản. Bột nếp làm vỏ, đậu đỏ nghiền nhuyễn cho vào làm nhân, bên ngoài phủ một lớp vụn đậu nành. Chỉ là nhìn thật sự rất ngon mắt, rất kích thích vị giác, hương vị cũng đặc biệt ngon.
7 Nhà của Lục gia là một căn nhà kiểu cũ, diện tích rất rộng, ở phía sau còn có một vườn mai lớn. Hiện tại mùa đông giá rét, muôn hoa héo tàn, vườn hoa mai này của Lục gia lại vô tình nở rộ, muôn hồng nghìn tía, cực kì xinh đẹp, hoa mà hôm trước Lục Thực hái cho Lục Nghiên chính là ở đây.
8 Lục Nghiên cũng không muốn mượn oai của người khác. Nhưng hiện tại, muốn làm cho người của Kim Ngân phường thu liễm hành vi chỉ có thể mượn danh của Cố gia.
9 Sau khi người của Kim Ngân phường rời đi, Lục Nghiên nhìn về phía vị Trương phó quan kia, đi về phía đó thi lễ nói: "Lần này đều nhờ Trương phó quan trợ giúp, nếu không thì không biết sự tình sẽ như thế nào nữa!"
Vừa rồi đối mặt với Tần gia hắn lộ ra một dáng vẻ cà lơ phất phơ, khinh bỉ nhưng khi đối với Lục Nghiên, phản ứng của hắn có chút không được tự nhiên, tay chân không biết làm như thế nào mới đúng.
10 Kim Ngân phường là sòng bạc lớn nhất ở tỉnh S, đương nhiên thế lực không thể khinh thường, nếu hôm nay không vì Cố gia, bọn họ nhất định sẽ không đi.
"Đúng rồi, cha, Cố Tứ gia này là ai a?" Lục Nghiên đột nhiên nhớ tới Cố Tứ gia trong lời Trương phó quan liền mở miệng hỏi Lục lão gia.
11 Biến cố ở Lục gia ngay cả người bên ngoài cũng biết, Lục gia đã không còn huy hoàng như xưa. Từ khi Lục lão gia tử qua đời, xuống dốc càng khủng khiếp hơn.
12 Hoa mai sau khi hái về được ủ trong bình, cứ một lớp hoa sẽ là một lớp đường, ở lớp trên cùng trải đường dày hơn một chút. Đem bình để nơi mát mẻ không có ánh nắng chiếu tới, sau vài ngày là có thể lấy ra dùng.
13 Chú Hứa là một tay Lục lão gia tử dạy bảo, đối với Lục gia tuy là người làm nhưng tín nhiệm như người thân, chú Hứa cũng vô cùng trung thành. Lục lão gia tử là một người rất kiên nghị, tự tin, sự tự tin đó Lục lão gia không thừa hưởng được tí nào, tính cách của ông không lạnh không nóng thật sự khác biệt.
14 Tỉnh S mọi người đều biết bảng hiệu Thực Mãn Lâu kia của Lục gia là do Hoàng đế thưởng cho. Đương nhiên ở thời điểm hiện tại đã không còn Hoàng đế, nhưng người dân đối với hoàng quyền vẫn còn kính sợ.
15 "Chị, chị không bị sao chứ? Có bị thương chỗ nào không?"
Lục Thực lấy lại tinh thần, đi tới vài bước lôi kéo Lục Nghiên xem xét, thấy không có thương tích gì mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó cảm thấy phẫn nộ với người gây tai nạn.
16 Lục Nghiên cùng lão bán nồi hứng trí thảo luận nửa ngày rồi mới luyến tiếc mua vài cái nồi sau đó rời đi. Lục Nghiên còn tỏ ra giống như được hời, nói: "Mấy cái nồi như thế này chỉ có năm mươi đồng tiền, lại còn thực dụng!"
Khóe miệng Lục Thực nhếch lên, nói: "Chị cùng người bán nồi cũng có thể trò chuyện lâu như vậy a.
17 Nếu về sau Thực Mãn Lâu do Lục Nghiên làm đầu bếp chính, như vậy thực đơn trước kia cũng không thích hợp, bởi vậy Lục Nghiên tự mình nghĩ ra một thực đơn mới, trong đó cũng bao gồm vài món của Thực Mãn Lâu trước kia, sau đó Lục Nghiên cải tiến lại theo kiểu của chính mình.
18 Buổi tối mùa đông rất dài, bên ngoài trời còn chưa sáng, phòng bếp Thực Mãn Lâu đã bắt đầu náo nhiệt, một đám người đã bận rộn đến mức bở hơi tai.
Trên bếp lò đặt một cái nồi lớn đậy kín vung, ngay cả một tia hương vị đều không thể lọt ra ngoài, nhưng mọi người lại không nhịn được đem tầm mắt nhìn tới.
19 Hậu viện Thực Mãn Lâu là một vườn hoa, đầu xuân là lúc cảnh đẹp vô cùng. Có điều hiện tại trời đông giá rét, thảo mộc héo rũ, chỉ có tuyết trắng đọng lại.
20 Đầu lưỡi soi mói đã được thỏa mãn, gương mặt Lục Thực hiện lên biểu cảm thập phần hạnh phúc, những người khác nhìn thấy liền muốn đánh chết cậu —— mùi thơm như vậy đã khiến ai nấy đều chộn rộn rồi, ngươi ăn còn chưa tính, còn lộ ra biểu cảm hưởng thụ như vậy, thật sự là ngứa mình rồi mà.