Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nữ Cặn Bã Đột Kích, Vương Gia Chạy Mau!

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 241
Chương mới nhất: Chương 241: Chương 201.2
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Lần thứ hai mỗ nữ lừa gạt trộm bão mã của mỗ nam. Thôi, bổn vương nhiều bảo mã, nhịn ngươi nữa. Lần thứ ba mỗ nữ lừa gạt trộm nữ nhân của mỗ nam. Thôi, bổn vương nhiều nữ nhân.

Danh sách chương Nữ Cặn Bã Đột Kích, Vương Gia Chạy Mau!


Chương 1: Nam Cặn Bã Vs Nữ Cặn Bã 1

1 Đêm đen như mực, thỉnh thoảng mấy ngôi sao tỏa ra một loại ánh sáng nhàn nhạt!Trên dưới Thần vương phủ một mảnh đèn đuốc sáng trưng, chiếu sáng cả kinh đô và các vùng lân cận!Tối nay, Thần vương phủ nhất định không yên tĩnh!"Tất cả đều đi ra ngoài tìm cho bổn vương, dù lật tung kinh thành cũng phải tìm vương phi trở về cho bổn vương! Tìm không ra, thì chờ đi biên cương trấn thủ đi!"Vẻ mặt Tiêu Dung Diệp đã xanh mét, phái toàn bộ hạ nhân trong phủ ra ngoài.


Loading...

Chương 2: Nam Cặn Bã Vs Nữ Cặn Bã 2

2 Trong một căn phòng ấm áp đầy hoa phù dung, một bình phong thủy mặc được đặt ở giữa, một nữ tử có làn da mịn màng đang ngâm ở trong nước nóng!Cả phòng đầy hương hoa và hơi nước lượn lờ, tạo thành một ảo ảnh mê ly!"Cốc cốc!""Vương phi, nô tì mang thêm nước ấm cho người đây!""Vào đi!"Nhận được mệnh lệnh, một nữ tì mặc một bộ bạch y bưng nước ấm vào phía sau bình phong, đổ nước nóng vào trong bồn nước đã có chút lạnh.


Chương 3: Đêm Thất Tịch Cầu Nhân Duyên

3 Lại là một đêm thất tịch, trăng treo trên cành liễu? Đèn chợ hoa như ban ngày!"Vương gia, ngài chậm một chút! Đợi nô tài với!" A Quân ở phía sau Tiêu Dung Diệp, đỏ mặt tía tai hô!Mà Tiêu Dung Diệp nghiễm nhiên là một bộ dáng không thèm để ý, sải bước đi về phía trước!A Quân nóng nảy, nện bước nhanh hơn, tiến vài bước lên, kéo vạt áo Tiêu Dung Diệp, thở hổn hển nói: "Vương gia! Ngài làm gì phải gấp như vậy? Nô tài sắp không theo kịp rồi!""Dù sao cũng là diễn trò, giả vờ giả vịt thôi mà, làm gì phải nghiêm túc.


Chương 4: Thu Phục Nữ Lừa Đảo

4 Một nén nhang? Con tôm (1), ngươi chưa tỉnh ngủ hả? "Được, trong vòng một nén nhang, nếu như tiểu sinh không tìm được nữ tử này, vậy lão tiên sinh liền đóng cửa đi!"Vừa dứt lời, một bóng màu đen từ trên trời giáng xuống, chỉ nghe "rầm" một tiếng, sạp hàng của thầy tướng số bị đập nát vụn!"Ôi chao, ôi chao, đau chết mất!" Một 'tiểu tử' bẩn thỉu nhe răng trợn mắt chống thân thể đứng lên từ trên mặt đất!"Ôi!" Một cỗ tanh tưởi đập vào mặt, vài người vội vàng che mũi!Lệ Ảnh Yên nhìn vài người che mũi đáng ghét, nhất thời cực kỳ giận dữ! Mẹ nó, so với ta có thơm hơn bao nhiêu đâu!"Này, giả bộ cái gì?" Nói xong, liền kéo vạt áo Tiêu Dung Diệp qua lau mặt!"Này, ngươi làm gì vậy? Chó điên xuất hiện từ chỗ nào đây!"Con tôm? Chó điên? ! Mẹ nó, dám nói bản tiểu thư là chó điên! Không muốn sống nữa hả!Lệ Ảnh Yên không chút suy nghĩ mở cái mồm to như bồn máu, cắn một cái về phía cánh tay của Tiêu Dung Diệp - -"Á!" Cảm giác đau đớn rõ ràng đánh thẳng vào đáy lòng, gương mặt đẹp trai của Tiêu Dung Diệp cứng lại, kéo căng gân xanh giữa trán, nhìn Lệ Ảnh Yên như muốn cắn chết 'Hắn' !"Buông công tử nhà ta ra!" A Quân một lòng bảo vệ chủ, tiến lên muốn kéo Lệ Ảnh Yên ra!Nơi nào toát ra một đầu tỏi, cút đi!Lệ Ảnh Yên tay mắt lanh lẹ, "bốp!" một cước, đá vào trên ngực A Quân, mà miệng vẫn còn không quên cắn Tiêu Dung Diệp!"Bản công tử đếm tới ba, nếu còn không buông ra, đừng trách ta không khách khí!""1.


Chương 5: Trao Đổi Công Bằng

5 Sau khi suy nghĩ một lúc, Tiêu Dung Diệp cảm thấy lời nói của Lệ Ảnh Yên cũng có lý, bản thân động thủ tự nhiên là sảng khoái hơn!"Được, ta giúp ngươi đuổi đám người này xong, ngươi phải ngoan ngoãn chịu phạt, đây là trao đổi công bằng mà ngươi nói, không được dị nghị?""Được, quân tử nhất ngôn(1), nhất ngôn cửu đỉnh(2), khoái mã nhất tiên, tứ mã nan truy(3)!" Lệ Ảnh Yên nói năng hùng hồn, không hề thấy giữa trán Tiêu Dung Diệp đã mơ hồ rơi xuống vài đường hắc tuyến! (chỗ này chị nữ chính nói lộn xộn các câu tục ngữ hết lên, mình sẽ chú thích câu đúng phía dưới)Con tôm, 'tiểu tử' ngu ngốc này nói cái gì vậy hả!"Này, công tử huynh không biết sống chết, nhanh giao tên khất cái kia cho chúng ta, nếu không đừng trách huynh đệ chúng ta không khách khí!" Đại hán cầm đầu, thân hình mập mạp làm nổi bật thân hình cao lớn khôi ngô của Tiêu Dung Diệp, làm bộ dáng mập mạp của hắn trở nên lu mờ!"Ta nói vài vị gia này, cái gì gọi là không khách khí vậy hả?""Tiểu tử ngươi đặc biệt giả ngu đúng không? Đến, các huynh đệ, đánh cho ta!"Nói xong, mấy người đại hán cầm gậy gộc tiến lên, xông lên giống như một đám sói đói khát!Lông mày sắc bén của Tiêu Dung Diệp nhíu lại như một ngọn núi, môi mỏng khẽ nhếch, lời nói khinh miệt tràn ra từ trong môi, "Muốn chết!"Quả đấm cứng rắn như sắt siết chặt, một trận tiếng động răng rắc vang lên!Nhanh chóng lắc mình một cái, rút bội kiếm bên người ra, phân thân thành bốn người, ở bốn hướng đông tây nam bắc cùng múa một kiếm pháp giống nhau, mấy đạo ánh sáng trắng ào ào như gió lốc, khiến mấy người đại hán hoa cả mắtThừa dịp lúc mấy đại hán choáng váng đầu óc, lắc mình lấy tay đánh rơi gậy gộc trong tay họ xuống!"Bịch, bịch, bịch!" Vài tiếng gậy gộc rơi xuống đất!Bốn người phân thân tập trung lại một chỗ ở giữa, biến thành một người!Tiêu Dung Diệp thu bội kiếm lại, đặt trên cổ đại hán cầm đầu!Mắt ưng sắc bén lóe lên ánh sáng lạnh, gằn từng tiếng: "Không muốn chết, kêu toàn bộ thủ hạ của ngươi bỏ vũ khí đầu hàng!""Được, được, được, được!" Đại hán cầm đầu nói chuyện run rẩy, kiếm pháp và công phu sắc bén như vậy, đã sớm dọa tới mức mông hắn đầy nước tiểu, làm gì còn có tinh lực không chịu thua!"Công tử, công tử, đừng thả đám người hắn ra!" Lệ Ảnh Yên một bộ dáng vừa thấy đã thương tiến lên, bắt lấy vạt áo Tiêu Dung Diệp, khóc thút thít từng trận.


Chương 6: Chắc Không Phải Là Gà Con Chứ?

6 "A Quân, trả thù lao!"Sau khi nhận được mệnh lệnh, A Quân lấy ra năm mươi lượng bạc vụn giao cho đại hán cầm đầu. Bộ dáng đại hán sau khi thấy được bạc liền rất vui sướng, Tiêu Dung Diệp khinh thường liếc mắt một cái.


Chương 7: Rất Giống Con Dế Nhũi

7 Thấy Tiêu Dung Diệp lôi kéo cánh tay mình, sải bước tiêu sái rời đi!Lệ Ảnh Yên lập tức hoảng hốt, con tôm, tắm rửa? Không phải nam cặn bã này muốn tắm uyên ương với mình chứ?"Đợi một chút! Ngươi là nói.


Chương 8: Công Tử Đừng Bỏ Lại Cẩu Đản

8 "Dế nhũi, muốn xuất gia thật sao? Bất quá dựa theo trao đổi công bằng của ngươi, hiện tại ngươi là người của ta! Nếu ngươi xuất gia, cũng phải trải qua sự đồng ý của ta!" Nụ cười yếu ớt làm nổi bật vẻ kiêu căng trên mặt, rõ ràng là một yêu nghiệt mà!Nhìn khuôn mặt khiến người ta say mê này, đôi mắt của Lệ Ảnh Yên muốn nhảy ra từ trong hốc mắt, gần như sắp phun ra máu đấy!Chết tiệt, súng mẹ(1) này so với nữ nhân còn yêu nghiệt hơn, nếu vung mấy bạt tai trên khuôn mặt tuấn dật này, có thể hủy dung hay không? !Vừa nguyền rủa, đôi mắt đen bóng cũng đảo một cái.


Chương 9: Thật Sự Là Làm Ta Đau Lòng Chết Đi Được

9 Lệ Ảnh Yên sa vào cảm xúc ôn nhu kia rất giống như một đứa bé nhặt được bảo bối, dùng đầu lưỡi không ngừng liếm láp triền miên. Cũng không có suy nghĩ muốn chú ý bất cứ thứ gì, đột nhiên bị Tiêu Dung Diệp kéo ra, kết quả chính là răng nanh cắn trúng lưỡi!"Á!" một tiếng la đau đớn tràn ra từ trong cánh môi của Lệ Ảnh Yên.


Chương 10: Cho Ngươi Đoạn Tử Tuyệt Tôn

10 Nhìn Lệ Ảnh Yên như một con mèo ngoan ngoãn chơi đùa ở trong ngực của mình, Tiêu Dung Diệp chìm đắm trong việc vuốt mái tóc dơ dáy bẩn thỉu của nàng, khóe môi ôm lấy độ cong đẹp mắt!"Cái dạng này của ngươi thật làm cho ta hoài nghi ngươi rốt cuộc có phải là một nam tử hán hay không?""Ta, ta đương nhiên là nam tử hán đại trượng phu rồi! Này, ngươi xem, ta còn có cơ bắp đấy!" Sau khi khí vũ hiên ngang khoe khoang một chút, xắn ống tay áo lên, triễn lãm cơ bắp cường tráng của mình cho Tiêu Dung Diệp xem!"Ôi chao, ôi chao, ngươi coi như xong rồi! Gầy quá xá, còn bẩn như vậy, đừng làm ta ghê tởm nữa! Đi, đi, nhanh tắm rửa, sau đó ăn cơm!" Sau đó, không hề để ý tới Lệ Ảnh Yên đang hóa ngu giương mắt nhìn mình, sải bước đi tới chợ ở trước mặt!"Ôi chao, ai, ôi, công tử, đợi cẩu đản một chút!"- - phân cách tuyến - -Lệ Ảnh Yên ngửa đầu, uống một hơi nước mì nóng trong chén vào bụng!"Oa! Ăn thật ngon!"Lệ Ảnh Yên - con mèo tham ăn này đã bao giờ ăn qua đại tiệc mà không cần tiêu bạc của bản thân đâu, trên khuôn mặt tràn ngập vui vẻ.


Chương 11: Ít Nhất Ta Còn Không Có Chán Ngét Ngươi

11 "Dế nhũi, ngươi đặc biệt đứng lại cho ta!"Phía sau, giọng nói tức giận của Tiêu Dung Diệp giống như của một con sư tử oai hùng tức giận, mang theo hơi thở nguy hiểm dời núi lấp biển!Mẹ nó, tên này muốn nổi bão rồi! Tranh thủ rút lui thôi!Thấy Lệ Ảnh Yên chạy như điên, mặt Tiêu Dung Diệp càng xanh mét!"Chạy, chạy, ta cho ngươi chạy! Mẹ nó, muốn chết!"Vừa nói xong mấy chữ lỗ mãng này, nhanh chóng dùng khinh công bay lên, tốc độ sắc bén như gió táp đảo qua!Hai chân vững vàng dừng ở trước mặt Lệ Ảnh Yên đang chạy trốn!"Ta nói tiểu cẩu đản của ta này! Chạy cái gì mà chạy hả?"Vẻ mặt cười quỷ dị của Tiêu Dung Diệp tràn đầy quyến rũ! Nhưng ở trong mắt to đen tuyền của Lệ Ảnh Yên, rõ ràng một bộ dáng mèo dọa chuột, nhìn đến nỗi khiến lòng nàng e sợ từng trận!Không chút suy nghĩ xoay người, chạy như điên về một phương hướng khác!Trời ạ, dế nhũi này còn muốn chạy!Tiêu Dung Diệp ở đáy lòng rủa thầm một câu, nhưng bỗng dưng suy nghĩ vừa chuyển, nhìn Lệ Ảnh Yên đang chạy như điên giống như là sắp mất mạng, hắn đột nhiên nảy sinh một suy nghĩ! Một suy nghĩ ác độc muốn làm người nào đó…!Sau khi nhanh chóng tính toán kế hoạch liền chạy ngược ra sau, vững bước che ở trước mặt Lệ Ảnh Yên!Lệ Ảnh Yên kêu to "A!" một tiếng, như một con mèo xù lông!"Sao ngươi giống như âm hồn không tan vậy hả?""Ta? Âm hồn không tan?""Đúng, chính là nam cặn bã ngươi đó! Giống như lệ quỷ đòi mạng đuổi theo người ta không tha!""Này, là cẩu đản ngươi không giữ chữ tín chạy trước, sao lại trách ta rồi hả!?"Trời ạ, sao lại thành ngươi chất vấn ta rồi? Còn chạy cái gì mà chạy? Ta phi, tưởng mình đặc biệt lắm sao.


Chương 12: Ta Chưa Tắm Sạch

12 Cầu em gái ngươi, không được thì chúng ta tuyệt giao! Ngươi đi đường Dương Quan của ngươi, ta đi cầu Độc Mộc của ta! Không đúng, ta muốn đi đường Dương Quan, còn muốn ngươi không có đường để đi! Hừ!"Nếu hiện tại công tử không chán ghét cẩu đản, cẩu đản có thể có một thỉnh cầu không?""Ừ, hừ, nói đi!""Cái đó, vị công tử này, ta muốn nói vừa rồi tắm rửa, ta không tắm sạch! Người mang ta đi tắm lần nữa, có được không?""Còn tắm ư? Ha ha!" Sau khi nghe được, Tiêu Dung Diệp tự động ôm bụng cười lăn lộn!Trời ạ, trên người tên này rốt cuộc bẩn đến mức nào? Vừa rồi tắm hơn ba canh giờ, kết quả giờ lại muốn tắm nữa, đây là muốn lột da à?"Vừa rồi cẩu đản tắm, không có người giúp chà lưng, cẩu đản muốn để công tử giúp thôi!" Nói xong liền tung ra chiêu nhõng nhẽo, lắc cánh tay của mỗ nam! Không chút để ý biểu cảm cam chịu của mỗ nam!"Muốn ta giúp?" Tiêu Dung Diệp giật mình há to miệng, mắt mở lớn!Con tôm, tên này không tỉnh táo sao? Hóa ra coi ta như người chà lưng rồi sao!Chuyện này kiên quyết không thể nghe theo một dế nhũi không biết sống chết nào đấy, tiếp đó hắng giọng một cái, quay đầu nói với gã sai vặt: "Cái kia, A Quân, ngươi đi theo kỳ lưng cho cẩu đản!""Vâng!""Không, không muốn!" Lệ Ảnh Yên thấy kế hoạch có biến, lập tức mở miệng phủ quyết!"Vậy theo ý của ngươi, định làm như thế nào?""Đương nhiên là công tử ngươi tới giúp kỳ lưng cho ta rồi!""Ăn phân đi, không có cửa đâu!""Vì sao?""Không có vì sao? Chính là không có cửa đâu?""Ta là nam, giới tính bình thường! Ta yêu nữ nhân, cho nên công tử ngươi yên tâm đi!""Ta lo lắng, bản công tử lớn như vậy còn chưa từng hầu hạ người nào tắm rửa đâu! Huống chi là súng mẹ như ngươi!""Oa!" một tiếng khóc đinh tai nhức óc.


Chương 13: Lão Đại V587(1)

13 "Đánh đi! Đánh đi! Đánh cho hắn đầu rơi máu chảy, đoạn tử tuyệt tôn! Đánh đi! A. . . cố lên!"Lệ Ảnh Yên ở một bên khoa tay múa chân đánh đấm, nghiễm nhiên là một bộ dáng xem kịch vui!Dân chúng đang đánh Tiêu Dung Diệp đến lúc gay cấn, Lệ Ảnh Yên lấm la lấm lét liếc nhìn vào trong đám người lộn xộn!"Thời cơ đến, hắc hắc!" Nói xong, liền nhanh như chớp chạy vào trong đám người đông nghẹt kia!Thấy A Quân là một bộ dáng lo lắng trung tâm hộ chủ, Lệ Ảnh Yên lấy tốc độ sét đánh không kịp che tai trộm chuông, kéo xuống túi tiền của A Quân! Tiếp đó, như làn khói lao ra khỏi đám người, chạy tới hướng tây bắc!Đợi đến khi mọi người đánh mệt mỏi, sau khi lấy lại tinh thần, Lệ Ảnh Yên sớm đã không thấy, chỉ thấy khuôn mặt A Quân như một ngưu đầu mã diện!Hắn đổ đầy máu, thật đúng là một bộ dáng trung tâm hộ chủ, cho dù bị đánh cho hoàn toàn thay đổi, nhưng miệng vẫn không ngừng nỉ non: "Công tử, công tử, người không sao chứ? A, công tử, người đi đâu vậy?"- - phân cách tuyến - -Lệ Ảnh Yên di chuyển bước chân rất nhanh, không dám chậm trễ một giây phút nào, xuyên qua một con đường rồi qua một ngõ hẻm!Rốt cục đến một nơi bí ẩn - -Trong nhà cỏ cũ nát, ánh nến nhảy lên mấy cái, nhìn có vẻ càng quỷ dị!"Rầm!" một tiếng, Lệ Ảnh Yên dùng một cước đá văng cửa phòng!Thấy Lệ Ảnh Yên tiến vào, vài đại hán khôi ngô cung kính tiến lên!"Lão đại, đây là năm mươi lượng bạc!""Ừ, Sơn Pháo, các ngươi làm rất tốt!" Tùy tay tiếp nhận bạc trắng loang loáng, mắt của Lệ Ảnh Yên cũng sắp nhảy ra rồi!Sau đó, lại mở túi tiền mới trộm được từ chỗ A Quân ra!Nhất thời, ngân quang lấp lánh, gần như sắp đâm mù mắt nàng!"Ôi chao, ai, ôi, mẹ ơi! Phát tài rồi! Phát tài rồi! Thật sự là phát tài rồi! Ha ha!"Ngân quang lấp lánh này ít nhất cũng có năm mươi lượng đó!"Sơn Pháo, lần này chúng ta làm thật sự là quá nhẹ nhàng thoải mái đó!""Không dám nhận, đều là do lão đại có tài lãnh đạo!"Đại hán nói chuyện này không phải là ai khác, chính là tên lưu manh mới nói chuyện với Tiêu Dung Diệp lúc nãy!"Mất công ta mẹ nó vuốt mông ngựa hắn, lão tử không ăn bộ dáng này!""Dạ, dạ ,dạ.


Chương 14: Uống Nước Lạnh Đều Nhét Kẽ Răng

14 "Đại, đại, đại!""Tiểu, tiểu, tiểu!"Trong đổ phường, hai đám nam nhân điên cuồng kêu gào!Lão bản đè chén xúc xắc không rời, thực khiến đám người hai bên chờ đến hỏng rồi!"Một, hai, ba, mở!""Đại.


Chương 15: Thân Thế Đáng Thương

15 Nhìn hai bà cháu gầy trơ xương kia, Lệ Ảnh Yên đau từ tận đáy lòng!"Bà lão, Thảo Bao kia nói bậy, bà cháu hai người đừng để ở trong lòng!" Tiếp đó, lục lọi rồi lục lọi ở trong tay áo, lục ra được mấy lượng bạc vụn giao cho bà cháu họ!"Bà lão, nơi này không có bao nhiêu tiền, nhưng cũng đủ để người và cháu trai ăn no rồi! Người nhận lấy trước đi!"Sau đó, xoay người nói với Thảo Bao: "Thảo Bao, mang đại nương đi thôn An Nhạc bên kia, tìm một căn nhà cho hai bà cháu bọn họ ngủ lại!""Được, lão đại!"Thấy mình có chỗ nương thân, bà lão tất nhiên là vui mừng đến nở hoa từ tận đáy lòng!"Ôi, ông trời phù hộ! Hai bà cháu chúng ta gặp được người tốt, đa tạ bồ tát sống! Đa tạ bồ tát sống!"Hai bà cháu này không ngừng chấp tay thi lễ dập đầu, làm hình tượng lương dân của Lệ Ảnh Yên hiện lên càng to lớn hơn!Càng không nghĩ, tất cả chuyện phát sinh nơi này, toàn bộ đều rơi vào trong đôi mắt đen nào đấy!- - phân cách tuyến - -Giờ sửu đã qua, Lệ Ảnh Yên mang theo vài huynh đệ làm xong tất cả công việc, cũng không biết có phải là mệt đến mức không thể nghỉ ngơi hay không? Vào lúc này, Lệ Ảnh Yên lại mất ngủ rồi!"Lão đại, người thật không trở về nghỉ ngơi với huynh đệ à?""Nói nhiều như vậy làm gì! Lão đại ta muốn một mình đi dạo không được sao?" Lệ Ảnh Yên tức giận, cho Thảo Bao một cái liếc mắt! Tiếp đó, sải bước đi đến khu náo nhiệt!Cho dù là giữa hè, nhưng cái lạnh sau đêm khuya vẫn thật dễ chịu, rất yên tĩnh, khô nóng vào ban ngày lui đi, thoát khỏi thế sự hỗn loạn, tâm tình Lệ Ảnh Yên hiếm khi bình tĩnh như thế! Trong một đêm không người này, không khỏi làm nàng nhớ tới thân thế đáng thương!Từ lúc bắt đầu có trí nhớ, nàng vẫn luôn đi theo sư thái sống tại miếu thành hoàng, bởi vậy cũng biết bản thân là một hài tử bị người nhà vứt bỏ!Vào năm nàng bảy tuổi, sư thái cho nàng ra miếu, nàng vẫn luôn sống lang thang ở bên ngoài, đến lúc này đã phiêu dạt ở trên giang hồ hơn mười năm!Nàng không biết tên họ bản thân là gì, chỉ nhớ rõ sư thái nói, khi bản thân bị ôm đến, trên người có một khối ngọc màu tím trong suốt, đường vân ở mặt trên loáng thoáng nhìn ra một chữ 'Lệ'! Sư thái liền đặt họ 'Lệ' cho nàng, căn cứ vào canh giờ nàng được ôm tới đó, lấy hai chữ 'Ảnh Yên' làm tên.


Chương 16: Chẳng Lẽ Ta Nên Có Chuyện Gì Sao?

16 Khi đó Lệ Ảnh Yên không quản mình có thể ngã chết hay khồng, cứng rắn nhảy xuống từ tầng thứ ba của lầu các, chỉ vì có thể thoát khỏi địa phương dơ bẩn này!Nhưng mẹ chủ già thanh lâu làm sao có thể dễ dàng buông tha nàng, phái bảy tám tên tay chân một đường truy đánh nàng đã té gãy chân tới cùng!Bất quá trên trời rủ lòng thương xót, ngay tại lúc nàng sợ hãi bị mấy tên đại hán vây công!Một bóng dáng phiêu dật từ trên trời giáng xuống, không chỉ giúp nàng đánh lui mấy tên đại hán, còn ôm thân thể gầy yếu của nàng vào lòng, mang nàng thoát khỏi cái địa phương quỷ quái kia!Người đó là - - Hoắc Thiếu Nghi.


Chương 17: Ta Không Nhìn Được

17 Gì? ? Ngồi đại lao? ? ? Bắt ta đi báo quan? Mẹ ơi, hàng này không phải là muốn làm thật chứ?"Công tử, Cẩu Đản hoàn toàn nghe không hiểu người đang nói cái gì?""Giả ngu đúng không?""Không phải, không phải, Cẩu Đản thật là oan uổng! Công tử!"Nói xong, Lệ Ảnh Yên lại trình diễn một bộ dáng đáng thương!Chẳng qua lúc này đây, mỗ nam sẽ không bị lừa nữa!"Ta nói bồ tát sống, cùng một thủ đoạn, ngươi dùng nhiều lần như vậy, không chán sao?"Tiêu Dung Diệp tức giận, cho Lệ Ảnh Yên một cái liếc mắt!Mẹ nó, bây giờ hàng này không để mình xoay vòng vòng nữa, làm sao đây?"Này, ta nói bồ tát sống sao lại thất thần rồi hả? Có phải đang suy nghĩ, tên đần độn như ta có phải ăn óc khỉ không, sao lại trở nên thông minh rồi?""Vậy thì ngươi đoán sai rồi, vừa rồi ta chỉ suy nghĩ, sao ngươi không bị đám dân chúng kia đánh đến gần chết hoặc là tàn phế chứ? !""Nếu như vậy thì ngươi không thể gặp ta rồi?"Đột nhiên Lệ Ảnh Yên cố chấp ngẩng đầu lên, bốn mắt nhìn nhau vớiTiêu Dung Diệp.


Chương 18: Công Tử Sinh Đứa Nhỏ Một Mắt

18 Giống như ruồi bọ xuất hiện trước mặt ngươi? Trời ơi, nói chuyện thực con mẹ nó xằng bậy! Bổn vương đều không so đo chuyện hơn một trăm lượng bạc với ngươi, ngươi đảo ngược, còn mắng ngược ta là ruồi bọ! Ta thực con mẹ nó là thần kinh thô, lại động lòng trắc ẩn với con rùa đen dế nhũi siêu lừa đảo như ngươi!"Đập nồi bán sắt cũng sẽ trả cho ta? A, là ngươi quá ngây thơ vẫn cho người sai là ta, ta làm sao có thể đồng ý, chờ đồ khất cái siêu lừa đảo như ngươi trả bạc cho ta thì món dưa chuột cũng đã lạnh rồi! Đi, cùng ta đi gặp quan!"Nói xong, Tiêu Dung Diệp liền tiến lên lôi kéo cánh tay Lệ Ảnh Yên!"Ngươi, ngươi làm gì?" Lệ Ảnh Yên nhăn lông mày nhỏ thanh tú chất vấn.


Chương 19: Gọi Ta Là Nữ Vương'

19


Chương 20: Phế Đi Bảo Bối Nói Dõi Tông Đường Của Ngươi'

20


Loading...

Truyện cùng thể loại



Tỳ Nữ Sinh Tử Khế

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 10


Phò Mã Cũng Là Hoa Nhi

Thể loại: Xuyên Không, Bách Hợp

Số chương: 85


Cực Võ

Thể loại: Kiếm Hiệp, Xuyên Không

Số chương: 100


Hoàng Thượng Đừng Nghịch!

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không

Số chương: 100


Gần Như Cô Độc

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ

Số chương: 36