1 Edit: Hàn Lạc Lơ đãng, Gặp được đôi mắt thâm trầm của anh, Kia mâu quang hút người, Trong tâm vốn yên tĩnh như mặt hồ thu, Liền thản nhiên nổi lên từng gợn sóng nhạt….
2 Anh là một đại phiền toái, Xâm nhập vào trái tim cô tịch nhiều năm của em, Bừa bãi quấy rối, Chỉ để lại ấm áp chưa hề quen biết. Vũ Dung nằm mơ cũng không nghĩ tới, cô thế nhưng lại có chứng sợ đi máy bay! Ngay khi máy bay cất cánh trong phút chốc, trái tim của cô tựa hồ cũng thoát khỏi lồng ngực, phập phềnh ở giữa không trung, trán cô cũng bắt đầu toát ra mồ hôi lạnh, thậm chí cảm thấy sự khó thở.
3 Edit: Hàn Lạc Trộm, dối, dụ, lừa, Là công cụ thuận lợi của anh, Làm cho người ta cam tâm tình nguyện đánh mất bản thân. Lần này, Lại là ai gặp thiệt thòi? Vũ Dung nhíu mi chớp chớp mắt, sau khi chậm rãi mở ra hai mắt , liền chống lại hai tròng mắt thâm thúy của Ngải Hoành Kì.
4 Edit: Hàn Lạc Dịu dàng quan tâm, Thiện giải nhân ý (*) chăm sóc, Giấu dưới mặt nạ là khuôn mặt tươi cười. Đến tột cùng người nào mới là anh? [(*) Thiện giải nhân ý: Khéo hiểu lòng người] Không đầy một lát, bọn họ đã được sắp xếp ổn thỏa trong một phòng đôi được trang trí tao nhã, mà hành lý cũng được lái xe mang lên sau.
5 Edit: Hàn Lạc Tình yêu, Không có bất cứ lý do gì, Ném không xong cũng thoát không ra, Như bóng với hình mà ỷ lại anh. Trời xế chiều, Vũ Dung đi tham quan trung tâm nghệ thuật trong thành phố, nhưng bên trong từng kiện từng kiện tác phẩm nghệ thuật tinh xảo lại không hấp dẫn hứng thú của cô, cuối cùng, cô lại lên sân thượng nhìn xuống giữa công viên mà ngẩn người.
6 Edit: Hàn Lạc Vô lực tái chiến, Thầm nghĩ thoát khỏi bẫy giam cầm dịu dàng của anh. Không có điều kiện, Nhưng chỉ cầu toàn thân trở ra. Mây mưa qua đi, Vũ Dung lập tức rơi vào trạng thái nửa mê man.
7 Edit: Hàn Lạc Tình yêu, Giống như một canh bạc không biết cách đánh, Khiến cho người ta nhìn không chớp mắt. Mà bánh xe, Đã lặng lẽ bắt đầu khởi động.
8 Edit :Hàn Lạc Ở trong lòng em chiếm phân lượng, Tôi chỉ muốn em – Nhìn , nghĩ, nghe , nói , Tất cả đều là anh. Ban đêm trên đại lộ Rhode a vẫn náo nhiệt như cũ, nhưng mặc dù Vũ Dung đi tới các cửa hàng với đủ các mẫu mã trang phục thời thượng, tâm tư lại hoàn toàn không đặt trong đó.
9 Edit: Hàn Lạc Phản bội, Tựa như lưỡi dao sắc bén, Lột mở áo ngoài tín nhiệm, Cắt đứt tình tố dầy đặc, Đâm thẳng vào khiến máu không ngừng cuộn chảy. 「 Ách……」 Vũ Dung đang ngủ khẽ ngâm, chỗ mắt cá chân cảm giác hơi ngứa , tê tê, cô xê dịch thân mình tiếp tục ngủ say, nhưng cảm giác ngưa ngứa kia, lại từ mắt cá chân chậm rãi di chuyển lên phía trên…… Thật thoải mái! Cô say mê trong mộng đẹp, thỉnh thoảng phát ra tiếng than nhẹ dễ chịu.
10 Tin tưởng Trầm xuống suy nghĩ hỗn độn, Lắng nghe tiếng lòng, Tin tưởng anh – Anh thật sự yêu em. Vũ Dung ngồi trên sô pha trong đại sảnh đợi Tần Tử Dục tới đón cô, cô vừa rồi khi muốn gọi taxi, mới nhớ tới trên người mình không có bao nhiêu tiền, ngay trong lúc hết sức tuyệt vọng, cô nhìn thấy danh thiếp của Tần Tử Dục, vì thế vội tóm lấy cơ hội.