1 Sau giữa trưa, trong nhà hàng nhỏ lịch sự tao nhã, bầu không khí chìm vào trong tiết tấu của âm nhạc cổ điển, có một cặp nam nữ mang quần áo chỉnh tề đang dùng bữa.
2 Cho dù đã từng trải qua biến cố, nhưng La Bách Việt vẫn mong đợi có được một gia đình, vẫn ôm mơ ước diênda]danlq. d. đối với hôn nhân, cô chưa bao giờ từng nghĩ mình sẽ ly hôn như thế, mà cuộc hôn nhân chỉ duy trì vẻn vẹn trong bốn năm ngắn ngủi.
3 Editor: Cẩm Tú - DĐLQĐ
Cô cười gượng. ”Không sao. Không ngờ anh không phải là người bình thường, chợt có chút. . . . . . có chút khoảng cách. ”
“Anh không bình thường chỗ nào?”
“Ngay cả xe máy anh cũng không có, đi đâu cũng bắt xe buýt, em cho là anh là học sinh nghèo, còn giúp anh góp một khoản tiền, đi đến trung tâm mua sắm mua đồ giảm giá, còn dẫn điênan;;lq/d anh tới chợ bán sỉ quần áo để kiếm đồ nữa chứ—— a!” Cô ảo não quát to một tiếng, che mặt ngã xuống tấm nệm trên đất.
4 Editor: Cẩm Tú
Bọn họ hẹn gặp ở nhà anh, sợ cô tới không tìm được, anh nhất định sẽ ở nhà chờ cô. . . . . . Anh trốn ra được chứ? Không có bị lửa vây lấy chứ?
Cô liều chết đẩy ra đám người, hình như đã dẫm vào chân của người nào đó, làm đau cánh tay của ai đó, người nào đó tức giận mắng, cô đều không nghe được, cảnh sát duy trì trật tự nhìn thấy cô như điên dại muốn xông về phía trước, đi tới ngăn lại.
5 Editor: Cẩm Tú
Dưới tình huống Vương Lỵ Vân miễn cưỡng thỏa hiệp, Tô Tế Nhân đã cưới được cô gái mình yêu.
Hôn lễ khiêm tốn, từ chối phỏng vấn của truyền thông, trừ bạn bè thân thích của nhà họ Tô ra, không ai biết được bộ dáng của cô dâu.
6 Editor: Cẩm Tú
Đêm đó, Tô Tế Nhân mang theo một hộp quà về nhà. "Đây là nhân sâm bạn anh đưa, em hầm cách thủy rồi làm canh gà cho Diệu Diệu uống đi.
7 Editor: Cẩm Tú
Những lời này đã làm nhục cha mẹ đã qua đời của cô, La Bách Việt giận đến mặt trắng bệch. "Bà làm mẹ chồng mà nói như thế, chẳng lẽ đây chính là phép tắc của nhà họ Tô sao?!"
Vương Lỵ Vân giận dữ.
8 Editor: Cẩm Tú -
Ở trong mắt cô, anh vẫn ở dưới cái bóng mờ mờ của mẹ chồng, trở nên xa lạ, đã không là người đơn thuần die[d"anl/q,d yêu cô sâu đậm như lúc trước nữa rồi, cô vẫn yêu anh sao? Quá nhiều khập khiễng, che khuất tình yêu, cô lại không xác định được rằng mình vẫn yêu hay là không yêu anh nữa.
9 Editor: Cẩm Tú
Như La Bách Việt mong muốn, người đàn ông này biến mất khỏi cuộc sống của cô sáu năm, hôm nay anh lại xuất hiện trước mắt cô, mang theo thân phận mới mà cô không thể tiếp nhận nổi —— ông chủ của cô.
10 Editor: Cẩm Tú
Tại sao việc anh phối hợp với yêu cầu của cô, kết quả đều là lỗi của anh? Tô Tế Nhân cực kỳ bất đắc dĩ.
Cô li hôn trước mang thai, nếu anh thật sự muốn tranh giành đứa bé, không phải là không có phần thắng, chỉ đien;da"nl/qd là không đành lòng cướp đi nghị lực tinh thần của cô, tình nguyện tất cả đều thuận theo ý của cô, bây giờ mỗi một điều lại trở thành lý do để cô công kích anh.
11 Editor: Cẩm Tú -
Cứ như vậy, nhà trẻ dành được mười ngày hòa hoãn, tạm thời có thể thở một hơi được rồi.
Hoàng hôn, La Bách Việt cùng con gái die]n"da.
12 Editor: Cẩm Tú -
Hôm sau đi làm, La Bách Việt liền nghiên cứu sổ sách cùng các đồng nghiệp, sau mười lăm phút, đã có kết luận.
"Chúng ta vẫn có thể thu được lợi nhuận! Mặc dù là không nhiều.
13 Editor: Cẩm Tú -
Cô đi nhanh, nói chuyện với người đàn ông xa lạ kia, vẻ mặt của người đàn ông nghiêm túc, cô nở nụ cười, hình di;en"d/anl"qd như sợ đối phương tức giận, có phải đang gặp phải phiền toái hay không?
Vương Lỵ Vân nói tiếp: "Kết thúc bằng cách ly hôn, không sai lầm thì là thế nào? Cho nên lúc này hãy nghe mẹ, đối tượng mẹ giúp con lựa chọn cẩn thận tuyệt đối không sai.
14 Editor: Cẩm Tú
La Bách Việt quay đầu lại, nhìn thấy Tô Tế Nhân đứng sau lưng, anh đi giày Tây, vẫn là bộ dạng hoàn mỹ die"n/d]anl[q. d không tỳ vết như cũ, lễ độ nhìn Lý Triển Vi, phong thái nhẹ nhàng, khiến cảnh đêm hoa mỹ của thành phố cũng trở nên mờ nhạt.
15 Editor: Cẩm Tú -
Cô ngơ ngẩn, nhìn anh, trong mắt anh có tiếc nuối vì đã bỏ qua quá trình lớn lên của con gái, còn có khát vọng mãnh liệt, khát vọng cuộc đời của bọn họ sẽ gắn bó lại một lần nữa, bị ánh mắt tràn ngập tình ý như vậy nhìn chằm chằm, cô khẽ run rẩy, không kìm được mà nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của con gái.
16 Edit: Cẩm Tú -
Ba ngày liên tiếp, Vương Lỵ Vân đều nghe thấy có tiếng mèo kêu ở nhà, cho die]ưnda"nlq. d là mèo hoang ở bên ngoài, cho đến khi bác sỹ thú y gọi điện thoại tới nhà, mới biết là con trai đưa mèo về nhà, nên lập tức gọi điện thoại đến văn phòng để tra hỏi.
17 Edit: Cẩm Tú -
Bách hóa Mai Hoa đầu tư vào giới văn hóa, mua lại nhà xưởng của khu công nghiệp bỏ hoang, tính toán die[ơdanlq. d cải biến lại thành nơi để trưng bày triển lãm nghệ thuật, vì đang tìm người, muốn cử hành một chuỗi triển lãm nghệ thuật, Tô Tế Nhân đích thân xem qua từng tác phẩm của các nghệ thuât gia để mời tham gia triển lãm, anh thảo luận với Diệp Hoài Văn.
18 Edit: Cẩm Tú -
Cùng lúc đó, La Bách Việt bận rộn ở Canh Mầm, vừa có phụ huynh học sinh gọi điện thoại tới hỏi thăm về die"nd[anlqd chương trình dạy học, cô tốn nửa giờ giải thích, mới vừa cúp điện thoại, uống chén nước, mới nói chuyện phiếm vài câu, tiếng chuông lại vang.
19 Bảy giờ tối, La Bách Việt cùng con gái đi ra khỏi nhà, Tô Tế Nhân đã chờ ở bên ngoài. Hai mẹ con lên xe của anh, anh hỏi: "Muốn đi đâu ăn đây?"
La Bách Việt nhún vai, La Lam lắc đầu, cả hai không có ý kiến gì, anh nói: "Vậy thì do anh quyết định đi.
20 Edit: Cẩm Tú -
Trở về cửa nhà trọ của hai mẹ con, Tô Tế Nhân ôm lấy con gái đã ngủ say, theo La Bách Việt vào nhà.
Đặt con gái xuống giường, La Bách Việt giúp con gái cởi giày và áo khoác ra, đắp die""nd"aml]lqd kín chăn, quay đầu lại, chỉ thấy Tô Tế Nhân đứng ở trước bức tường dán đâyd tranh vẽ và giấy khen của con gái, chăm chú thưởng thức.