1 Bầu trời tối đen, đêm dài dằng dặc. Trong khu nhà ở nhỏ nào đó, một cô gái đang ngồi trước máy tính, chăm chỉ lướt trang web, xem lướt qua các loại tiểu thuyết.
2 Đau đầu quá! Ai thừa lúc nàng ngủ mà đánh vậy? Lão nương nhất định làm thịt kẻ đó. Bạch Tiểu Du ngồi xoa quả ổi to bự chảng trên đầu. Trong lòng chửi rủa kẻ khốn nạn đánh nàng và ân cần thăm hỏi 18 đời tổ tông kẻ đó.
3 “A!Làm sao ngươi có thể ở sau ta? !” Bạch Tiểu Du bỗng chốc chạy ra chỗ khác. “Ban đầu số 18 ngồi bên cạnh chờ ngươi tỉnh lại nhưng thời điểm ngài xoay người đè ta.
4 (1): Công tử Bạc Liêu: người coi tiền như rác"Này, rốt cuộc ngươi có phải côn trùng hay không?" Nghiên cứu xong, Bạch Tiểu Du lại trở về bên cạnh bàn, nghiêng đầu đánh giá số 18 đang bay giữa không trung.
5 Editor: Vĩ NguyênBởi tập tính cú mèo, Bạch Tiểu Du lăn qua lộn lại ở trên giường, ép buộc đến sau nửa đêm cuối cùng cũng ngủ. Ngày thứ hai, vừa mới ngủ được một ít đã bị Hương Lăng lôi ra từ ổ chăn.
6 Editor: Vĩ NguyênHóa ra là ý chỉ hoàng hậu tấn phong, hại nàng hoảng sợ. Bạch Tiểu Du bình tĩnh lại, tiếp nhận ý chỉ. Còn không chờ nàng phản ứng, công công kia xoay người trực tiếp rời đi.
7 Editor: Vĩ NguyênNgày hôm sau thức dậy, như trước đến cung Phượng Tê thỉnh an hoàng hậu. Có điều lần này Bạch Tiểu Du đã thành đối tượng chú ý của các phi tử từ Mỹ nhân trở xuống.
8 Thời điểm trở lại điện Thủy Lộ, mặt trời cũng đã lên cao. Qua cơn đói, Bạch Tiểu Du không cảm thấy đói bụng lắm, ăn một chén canh ngân nhĩ liền thôi. Đành phải cho Hương Lăng chè hạt sen chưa động tới.
9 Editor: Vĩ NguyênMất một lúc lâu, Bạch Tiểu Du mới bình tĩnh lại: " Ế, ngựa đực. . . Xí! Hoàng thượng sẽ tới điện Thủy Lộ?! Trởi còn chưa tối đâu, sao lại?! Quả nhiên là ngựa đực, ban ngày lại chạy đến cung của phi tử.
10 Editor: Vĩ NguyênBạch Tiểu Du yên lặng dẫn Hương Lăng cùng Tiểu Hân Tử trở về sườn điện, sau đó an an ổn ổn ngủ một giấc. Về phần lúc nào hoàng đế ngựa đực làm xong với Vũ Chiêu nghi rồi rời đi, hoàn toàn không rõ ràng lắm.
11 Đây là muốn nàng thị tẩm sao? Mồ hôi ròng ròng. . . "Hoàng thượng có thể đi tới chỗ của nô tỳ, nô tì đương nhiên vui mừng. Nhưng mà ngài đang cùng vị tỷ tỳ này dạo tối, nếu nô tì quấy rầy, vậy thật xin lỗi.
12 Editor: Vĩ Nguyên" Như vậy có sao không? Nô tì thấy hình như ngài rất đau, thật sự không cần gọi thái y?" Không ngừng kiềm chế cảm xúc hưng phấn, Bạch Tiểu Du tái mặt, đỡ Vân Khinh Ngạo vẻ mặt lo lắng hỏi.
13 Editor: Vĩ NguyênBạch Tiểu Du được tấn phong thành Quý nhân, Hương Lăng và Tiểu Hân Tử cũng thật cao hứng, trên mặt vui vẻ lui xuống. Dù sao nếu chủ tử thăng cấp, người làm nô tài như bọn họ mới sống dễ chịu.
14 Editor: Vĩ Nguyên"Côn trùng, ngươi nói ta có cần đi giải thích việc ta không thị tẩm với Vũ Chiêu nghi không, vạn nhất nàng có khoảng cách với ta, ngày nào đó chỉnh chết ta thì sao?" Bạch Tiểu Du xoa cằm, suy nghĩ xem có đi giải thích cho Vũ Chiêu nghi hay không.
15 Editor: Vĩ NguyênVừa về tới sườn điện, Bạch Tiểu Du trực tiếp trở về phòng. "Côn trùng, mau giúp ta nghĩ biện pháp! Soạn bài hát như thế nào bây giờ?!" Bạch Tiểu Du đặt mông ngồi xống, thả côn trùng trong tay áo ra, vò đầu bứt tai, "Nhạc khí cổ đại ta chịu thua, vả lại ngay cả khúc phổ (sách tập hợp các làn điệu để người soạn nhạc tham khảo) ta cũng bó tay, sáng tác bài hát như thế nào đây? Còn có.
16 “Đánh đàn, thổi tiêu, đàn tỳ bà, tìm cho ta mấy người đó tới!” Bạch Tiểu Du đột nhiên nhớ ra hợp tấu cần không chỉ một nhạc sư, vội bồi thêm một câu với Tiểu Hân Tử.
17 Bảy ngày sau, cuối cùng Vũ Chiêu nghi cũng biên đạo múa xong, vì vậy Bạch Tiểu Du và Vũ Chiêu nghi bắt đầu tập luyện chung. Trong khoảng thời gian này, Vũ Chiêu nghi luôn khen nàng hát hay khiến ai kia đỏ mặt xấu hổ.
18 “Ừm… Trình độ đánh cờ của nô tì không tốt lắm, hay hoàng thượng chơi cùng mấy vị vương gia đi, nô tì không muốn bêu xấu”Mắt Duệ Vương trừng lớn, chậc chậc lưỡi: “Không đúng, sao bổn vương nghe người ta nói ngươi đánh cờ không tệ, hiếm nữ tử nào sánh bằng?”“Ha ha, nhất định là người đó nói bậy rồi, nô tì chỉ biết sơ thôi” Đổ mồ hôi ! ©¸® ! Rốt cuộc là ai nói, lão nương đi khâu mồm kẻ đó, lột sạch quần áo mang đến nơi đồng không mông quạnh!“Tiểu tẩu tử khiêm nhường rồi, thua cũng không sao, không có gì mà bêu xấu cả, kỳ nghệ Duệ Vương chúng ta tốt lắm!” Mẫn Vương cười lớn nói.
19 Edit: Vĩ Nguyên———–Bạch Tiểu Du và Hi Tần quỳ trên đất khá lâu, đợi đến lúc bóng dáng Vân Khinh Ngạo đã khuất mới thả lỏng dần. Đang định đứng dậy đã được ai đó kéo lên, quay đầu lại thì thấy là Duệ Vương.
20 Thời gian trôi thật nhanh, chớp mắt đã đến tết Trung nguyên. Sáng sớm Bạch Tiểu Du đã bị Hương Lăng đánh thức, trang điểm, chọn đồ mặc. Hôm nay không cần đi thỉnh an hoàng hậu nhưng mà tất cả phi tử hậu cung lại muốn đi theo hoàng đế tới thái miếu cầu phúc, tế trời.