1 Lúc thân mật: Thoát khỏi "Vòngvây" của anh, cô uất ứcnói: "Môi đã bị anh cắn nát rồi,không biết nhẹ một chút sao, đồ thô lỗ——" Anh đi tới nhìn nhìn,có chút đau lòng: "Xin lỗi, anh đãquên loại động tác chiến thuật thông thườngnhư hôn môi này cần chú ý đến nội dung trọngđiểm hơn.
2 Chân trời phía đông cònchưa hửngnắng, cảvùng đất còn ngủ say trong ánh trăng, nhữngngười tỉnhcũng đã mơ hồ ngửi thấy đượctrong không khí có mùi thuốc súng nhànnhạt, bọnhọ biết,đó là mùi vị đặc thù của chiến tranh.
3 Tín hiệu đèn vừa ‘phụt’tắt, nơiđóng quân cũng chìm vào bóng tối, chỉ duy nhấtđèn trong phòng làm việc của Doanh trưởngvẫn còn sáng. Thấy anh không có ý định đi nghỉ,Dịch Lý Minh lên tiếng nhắcnhở: "Lão Hạ, cậu nên quý trọng thờigian nghỉ ngơi, đừng để đếnkhi cậu nằmxuống cũng là lúc còi báo phải rờigiường.
4 Có lẽ do đặc thù nghềnghiệp, âm sắc của anh có vẻ không giốngngười khác, rất có ý vị lại trầmthấp từtính, đàn ông mà mạnh mẽ. Bọn họ nhìn nhau, giốngnhư ánh lửava chạm đấtđèn.
5 Tính khí bướng bỉnh củaMục Khảmà nổi lên thì có mười đầutrâu cũng không kéo lại. Cô vẫn cảm thấykhuyết điểmnội vụkhông ngăn nắp của mình không hề ảnh hưởngđến toàn cục,nhưng cô lạikhông muốn mất mặt ở trướcmặt đồngnghiệp và học sinh.
6 Nghe được giọng nói trầmthấp củaHạ HoằngHuân, tiếng cười của Mục Khảđột nhiên ngừng, cô nhận ra cảm giác nguy hiểmđang tiến gần về mình, cô không kịp suy nghĩ nhiềuxoay người muốn chạy.
7 "Nghiêm! ——" Cùng vớikhẩu lệnhâm lượng không cao nhưng đầysức lực,giữa sân huấn luyện rộng lớntruyền đếntiếng vang ‘bộp’, trong nháy mắt hóa động tác mườingười sĩ quan đã thành một thể,khí thế nhưnúi.
8 Mục Khả đang suy nghĩ làm thế nào để gây phiên phức cho anh, hoàn toàn không phát hiện ởtrong trò chơi này chiều cao hai ngườibất lợi,cô ôm quả bóng rổ, cười giảo hoạt:"Dạ, đồng chí Doanh trưởng, kiênquyết phụctùng mệnh lệnh của anh.
9 Nhìn Mục Khả đượcHách Nghĩa Thành thân mật ôm vào trước ngực,đáy mắt thâm thúy của HạHoằng Huân dâng lên gợn sóng, ngay sau đó bình ổn lạihơi thởnhư không có việc gì, trên mặt không biến sắcgiống nhưviệc từngbị té ngã mất thể diện trướccả doanh trại trinh sát hoàn toàn không hềtồn tại,vẫn duy trì tỉnh táo bình thản ungdung.
10 Lại được thổlộ? MụcKhả kinh ngạc nhìn mặc cho anh vuốt tóc củacô, suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra đượcchỗ nào khiến anh thích. Ở trong trínhớ củacô, giữa bọnhọ cho tớibây giờ chưatừng hòa hợp.
11 Mục Khả trả lời lậplờ nướcđôi cũng không làm dao động thái độ kiên địnhcủa HạHoằng Huân. Dựa vào sự phán đoán tinhanh chuẩn xác của anh, cô gái nhỏ này hẳn là có cảmgiác với anh, anh cho rằng không ghét là cơ sở bắt đầutình cảm.
12 Đi xuống dưới tầng,Hạ HoằngHuân cũng không vội vã ngăn cản cô, anh chỉđứng ởtrong sân huấn luyện yên lặngnhìn cô từ đằng xa chạy tới. Cho đến khi Mục Khảchạy xong vòng thứ hai, đi qua bên cạnh anhvẫn coi anh như người vô hình thì Hạ HoằngHuân đi nhanh mấy bước, từphía sau bắt được cánh tay cô, dễ dàngmà ôm cô vào trong ngực.
13 Hai người có cảm tình với nhau muốn tiếp tục chung sống lâu dài, cần không ngừng ‘gửi tiết kiệm’ sự ăn ý cùng tình cảm chân thành vào ‘ngân hàng tình cảm’ đặc biệt ở sâu trong linh hồn, để khi cần thì rút ra cung cấp cho cuộc sống, dành cho người yêu sự dịu dàng và vui vẻ.
14 Ngày không có hạ hoằng huân, trái đấtvẫn quay, Mục Khả vẫn huấnluyện nhưtrước. Chỉlà, sau khi Hướng Vi rời khỏicăn cứ cuộcsống trởnên khô khan, buồn tẻ, rấtnặng nề.
15 Vì để học viên có đầyđủ thờigian tiến hành bắn bia một chọi một,chứ không phải hình thức hóa chạy lướtqua sân, Hạ Hoằng Huân trước đó đã sửa đổikế hoạchlại từđầu, điềuchỉnh lạikhóa huấn luyện hàng ngày của từng chiếnsĩ trong trụ sở huấn luyện, vừakhông ảnh hưởng đến tình hình huấn luyệnthường ngày lại thuận tiện hoàn thành quá trình thao diễn, đồngthời mởrộng thờigian tập bắncho tất cảlớp học,nhóm học viên đầu tiên tập bắn do Viên Soái dẫn dắt huấn luyện.
16 * PK là một thuật ngữtrong game online: Player Killer hay Player Killing - chỉ những người hoặc hành động đi "giết" người chơi khác Nhiều khi chúng takhông phát hiện, thật ra thì đàn ông có một loại thuộc tính sinh lý đặc biệt, nhất là trướcmặt ngườimình thích, dù là người đứng đắn,cũng sẽ biếnthành người không nghiêm túc.
17 Một cô gái lanh lợi nhưMục Khảđương nhiên có thể hiểu được ý cườithâm sâu trên môi Hạ Hoằng Huân, trong đầu lập tức hiệnlên suy nghĩ muốn bỏ chạy,theo bản năng liền lập tức phảnứng nhanh nhất có thể.
18 Còn muốn có lần sau? Nghe lờinói của HạHoằng Huân, Mục Khả giơ tay lên sờsờ cái cổhơi hơiđau, lấy ánh mắt cực kỳ không thân thiện hung hãn trách anh, sau đó xoay mặt đi không đểý tới ngườinào đó, uất ức như nàng dâu nhỏ, cho đếnkhi Doanh trưởng Hạ đạidanh đỉnh đỉnh chủ động đưara ý kiến tự nguyện nhận trừngphạt củathủ trưởng,mới miễncưỡng tươicười.
19 Thuận tay cởi chiếcmũ quân đội đặt ở trên bàn, anh trầm mặthỏi: "Xảy ra chuyện gì?"Không đợi cho Dịch Lý Minh mởlời, TrầnVệ Đông đã đứng lên: "Doanh trưởng,là lỗi củatôi.
20 Nghe được tiếng nói kì quái của Mục Khả, HạHoằng Huân rốt cuộc vẫn không nén đượctức giận,anh vội hỏi:"Mục Khả sao rồi ? Hôm nay làngày gì đặc biệt với cô ấy sao?" Có chút ngoài ý muốnkhi anh gọi điện thoại lại là vì MụcKhả, MụcNham cau mày, xoay người lại liếcnhìn Mục Khả đang dụ dỗ con trai chơiđùa, cân nhắc xong mới nói: "HoằngHuân, không phải là tôi thừa nướcđục thảcâu không muốn nói cho cậu biết,nhưng việcnày, không nên do tôi nói ra.