61 Hạ Hoằng Huân đã bí mậtnúp ở ghếsau một lát rồi, nắm chắc thờigian “ẩn núp”, anh yên lặng tậptrung chờ cô bạn gái nhỏ chui đầu vào vòng mai phục. Nhìn thấy Mục Khảcong khóe miệng bước nhanh tới, anh suýtchút nữa thiếu kiên nhẫn mở cửaxe nhảy xuống,nhưng muốnxem phản ứngcủa cô nên cuối cùng Hạ Hoằng Huân cũng kiềmchế lạiđược.
62 Do quan hệ với MụcKhả từđồng chí thăng cấp lên quan hệ người yêu, HạHoằng Huân ngoan ngoãn nghiêm túc theocô đi xem phim, hoặc đi dạo phốmột chút. Cho nên lần này ra khỏiđơn vị,anh liền sốtruột xửlý hết mấyviệc trên tay định mấy ngày cuối tuầnsẽ dành hếtcho Mục Khả.
63 Từ sâu trong ánh mắt HạHoằng Huân ẩn hiện nụ cườimơ hồ,anh nhàn nhã nói: “Kể lại đượckhông?” Hiển nhiên là anhkhông hài lòng với lời giải thích củaHách Nghĩa Thành.
64 Từ ông nội đếnbố, rồiđến anh trai, những người đàn ông Hạ Nhã Ngôn tiếpxúc toàn là những người mạnhmẽ, bỗngnhiên xuất hiện Tả Minh Hoàng nho nhã lịch sự,cô bị dáng vẻ dè dặt, khí chất thanh cao hấpdẫn.
65 Chưa suy nghĩ gì đãnói ra, lại nghĩ đến tình cảmcủa HạNhã Ngôn dành cho Tả Minh Hoàng, còn cả quan hệgiữa HạHoằng Huân và Mục Khả, Hách Nghĩa Thànhdo dự.
66 Cánh cửa tình cảm củaHách Nghĩa Thành cứ như vậy bị HạNhã Ngôn tính cách mạnh mẽ vô tình mởra, ít nhiều làm anh không kịp trởtay. Nhưng khi xác định tình địchxuất hiện,anh không còn để ý đến cái gọilà địa vịhay mặt mũi nữa, chỉ có thể hành độngtheo trái tim.
67 Vì công việc nên Hạ HoằngHuân không xin nghỉ phép Tết Nguyên Đán được,kế hoạchđưa MụcKhả vềnhà lại lùi xuống sau tết âm. Tối hôm 30 tháng 12 đó anh nói chuyện điệnthoại vớicô, muốn cô đến ăn tết ở đơn vị.
68 Chân Hách Nghĩa Thành khôi phụcnhanh hơn so với mong đợi, đến tuầnthứ bảyđã có thể xuất viện. Tham mưu Trươngtới đón anh đứng dưới lầu đợilệnh, Hách Nghĩa Thành ăn mặc chỉnhtề tựmình đi ‘bắt’ Hạ Nhã Ngôn cả ngày khôngxuất hiện.
69 Trung tuần tháng hai,nghênh đón ngày lễ truyền thốngcủa Trung Quốc —— tết âm lịch. Trước khi nghỉ phép, HạHoằng Huân mượn cơ hội đi họptrên sư bộcùng Hách Nghĩa Thành đi gặp Mục KhảiMinh.
70 Sau khi ăn xong, hai ngườiôm nhau ngủ cả buổi trưa. Buổichiều, HạHoằng Huân hẹn Hách Nghĩa Thành và HạNhã Ngôn buổi tối cùng nhau ăn cơm, sauđó dẫn MụcKhả đi Chu Đại Phúc.
71 Vì Mục Khả phản ứng quá kịchliệt, HạHoằng Huân không dám nhắc lạiviệc mờiMục KhảiMinh tham dự hôn lễ nữa,sợ lạiphản tác dụngmất. Anh nghĩ, đợi cô lớn hơn mộtchút nữa, khi làm mẹ sẽ hiểu.
72 Náo động phòng rất hăng, khoa trương đến mức bắt Hạ Hoằng Huân "Hôn thắng lợi" trước mặt mọi người, còn muốn nghe lời bình của Lục Trạm Minh. Mục Khả sợ tới mức chỉ biết túm vạt áo anh không thả.
73 Sau khi kết hôn, Hạ HoằngHuân đau lòng khi thấy Mục Khảcực khổđi sớm vềmuộn, có ý muốn mua một căn nhà gần nơicô làm việc, nhưng mà Mục Khả cho rằngmua nhà quá lãng phí, huống chi công việc củaanh bận rộnnhư vậycũng không thể ngày ngày về nhà, đểcho cô một mình trông coi căn nhà trống không, cô cảmthấy cô đơn,cũng sẽ cảmthấy sợhãi.
74 Kết thúc một tháng bịnhốt họcbổ túc, MụcKhả vô cùng hớn hở chạy vềnhà, mới đi đến trước cửa việnđã thấy Viên Soái như tên trộmvẫy tay vớicô. Mục Khả chạytới, Viên Soái lấy ánh mắt đề phòng quét mắtkhắp nơimột vòng, nhỏ giọng nói: "Lão đại hôm nay đi họptrên sư bộ,lúc về nổigiận đậpluôn mặt bàn thủy tinh trong phòng làm việc,nghe nói trong đại hội đoàn vừarồi còn điểmdanh dạy dỗcả Pháo Doanh trưởng, cô về đừng có chọcgiận anh ấy.
75 Đừng có thấy Hách Nghĩa Thành chăm sóc Mục Khảtốt nhưvậy nhưngở phươngdiện yêu đương,anh còn thô lỗ hơn Hạ Hoằng Huân. Thậtvất vảmới vứtbỏ đượcvấn đềđịa vịđể bày tỏtâm ý với Hạ Nhã Ngôn, nhưng quan hệ củahai người không đột nhiên tăng mạnh giống HạHoằng Huân và Mục Khả.