1 Lúc ta về đến "Tại Nhân Gian", Tiết đã dậy rồi.
Các thị tỳ đang giúp nàng chải tóc, chiếc lược ngà voi lướt qua từng sợi tóc một cách tinh tế, tỉ mỉ.
2 Ở giữa rừng trúc xanh tươi là một thiếu niên áo trắng cùng với thanh trường kiếm.
Hắn đứng bất động, gió thổi trúc lay, một sợi chỉ bạc trượt từ lưỡi kiếm sắc bén tới đầu mũi kiếm, tựa như sợi dây đàn vừa gẩy vang thanh âm tuyệt thế, hướng tận trời cao.
3 Ngày thứ hai, giờ Dần một khắc, ta bước qua hồng môn.
Phía bên trong, ánh sáng từ ngọn đèn hắt ra chỉ nhỏ như hạt đậu, trông thật thê lương.
Tiết một thân một mình, khoác áo hoa, ngồi bên cạnh ngọn đèn.
4 Trận so kiếm giữa Tô Vọng Ngôn và Khổng Tước Vương được an bài ở giữa hồ Tiểu Trúc.
Từ Viễn đại sư của Thiếu Lâm Tự là nhân chứng cho trận quyết đấu được theo dõi sát sao này.
5 Việc này xảy ra ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Ly nhướng mày, ánh mắt lạnh lẽo nhìn y.
Y nhìn lại Ly, trong mắt hiện lên vài tia yên vui, vài tia cảm khái, cuối cùng tươi cười: "Kiếm pháp của ngươi không tệ.
6 Ta trở lại Vong Xuyên Hà.
Bên bờ sông, cỏ xanh mơn mởn, nở đầy hoa dại.
Hai mươi năm trước, ta bị địch nhân truy sát, trong lúc hoảng hốt đành nhảy đại xuống sông, không nghĩ tới chuyện dòng nước chảy xiết.
7 Tiếng bước chân vang lên vội vã, trước khi chớp mắt vẫn còn ở rất xa, vừa chớp mắt một cái, đã đến ngay trước mặt.
Ta ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tiết mũ áo sang trọng lại vì hoảng loạn mà trở nên xộc xệch.
8 Tiết, bây giờ nàng đã hiểu rồi chứ?
Ta chính là nàng.
Ta là một nhân cách khác bên trong thân thể của nàng, là nàng sau khi đã vứt bỏ hết mọi hư vinh, căm hận, u oán, và mê loạn của thế tục.