1 Màn trời đỏ như máu, xung quanh Kim Loan bảo điện, cấm quân vây chặt ba vòng trong, ba vòng ngoài. Tất cả mọi người đều không nhúc nhích, sát khí nồng đậm từ tứ phía khiến thời gian như ngưng kết thành băng.
2 Đêm mùa hạ, giữa màn trời tối đen thỉnh thoảng xẹt qua vài tia sét, trời có thể mưa bất cứ lúc nào. Những tầng mây đen rất nặng, giống như những túi nilon đen đong đầy nước, nặng trịch, lòng người cũng như bị dồn ép theo.
3 Bệnh viện đồn đại xuất hiện yêu quái là một bệnh viện phụ sản tư nhân nằm ở phía Đông Nam thành phố Đào Nguyên, xét về phong thủy, theo lý mà nói nơi này hẳn không phải nơi nhiều tà khí như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác lại xảy ra rất nhiều chuyện ma quái.
4 Bỗng nhiên, trong nháy mắt, linh hồn kia chui ra từ khe hở, thoát ra từ dưới tay Giang Lưu, bay thẳng tới chỗ Thẩm Khấu Đan. Thẩm Khấu Đan giật mình, lùi lại 2 bước, dù bao năm qua đã bắt vô số quỷ nhưng cô cũng chưa từng gặp thứ âm tà mạnh mẽ như vậy.
5 Vốn định trừng trị Lí Nguyệt Y một chút cho bõ tức nhưng vừa thấy mới sáng tinh mơ người ta đã bê một thùng nước cà chua, nước mắt rưng rưng đứng ở cổng trường chờ mình, cơn tức của Giang Tiểu Tư liền bốc hơi, im lặng nhận lấy thùng nước cà, đưa ra toàn bộ que thử và “áo mưa” ngày hôm qua, còn tặng thêm một hộp “áo mưa” vị cà chua, hôm qua đã tìm cả đêm, nhà cô không có vị sầu riêng.
6 Giang Tiểu Tư hy vọng được soái ca bế theo kiểu bế công chúa, nhưng trên thực tế lại bị coi như túi công văn kẹp dưới cánh tay, đầu ngược ra sau, mông lại bất nhã hướng phía trước.
7 Thẩm Mạc im lặng một lúc, sau đó ngắt điện thoại đánh ‘cạch’ một tiếng. Tiểu Đường khóc không ra nước mắt, rút cục anh ấy đã hiểu chưa vậy? Tuy biết Thẩm Mạc có phản cảm với điện thoại di động, lại càng chán ghét dùng máy tính, nhưng bây giờ chỉ có thể nhờ anh.
8 Giang Tiểu Tư chu miệng nhăn mày, quả nhiên là vì báo thù. Người đàn ông kia cũng thật tàn nhẫn. thảo nào Diệp Miêu ẩn thân trong internet lâu như vậy oán khí vẫn không tiêu tan.
9 Mới sáng sớm tinh mơ, Giang Tiểu Tư đã bị từng hồi chuông cửa vang lên không ngừng đánh thức. Ánh nắng ban mai xuyên thấu qua những phiến lá cây ngoài cửa sổ, phủ đầy lên chiếc bàn gỗ đào rộng lớn, cô đứng thẳng dậy, duỗi thẳng eo, hai tay nắm lại với nhau, vặn vẹo ra trước ròi ra sau một góc 360°, xương cốt kêu lên răng rắc.
10 Giang Tiểu Tư mặc áo ngủ, thực vô tội ôm nước cà chua ngồi cạnh cửa, Caramen ngồi trong thùng nước cà chua, tròn mắt ngó đầu ra. Đúng vậy, hai nhân vật này đã bị Thẩm Mạc ném ra khỏi nhà không thương tiếc.
11 Giang Tiểu Tư ngẩn người, rất ít khi nhìn thấy ba bộc lộ quyết tuyệt như vậy, tuy bình thường ba rất ôn nhu, nhưng một khi tức giận, đó chính là bão nổi, có thể làm người nhát gan bị dọa chết, quỷ nhát gan bị sợ chết.
12 Vì vậy vài ngày tiếp theo, mỗi sáng sớm đến trường, Giang Tiểu Tư đều đến nhà Thẩm Mạc một lần, buổi chiều, khi tan học lại tới lần nữa. Hơn nữa, lúc nào cũng đúng giờ Thẩm Mạc ăn cơm, vì thế, Tiểu Tư cứ mặt dày ở lại đó ăn chực.
13 Lâm Cường và Tiểu Đường thay nhau lái xe, do không quen đường, lại là ban đêm, đường núi thì quanh co khó đi nên buổi sáng ngày thứ hai bọn họ mới đến được Long Bàn Sơn.
14 Giang Tiểu Tư cảm thấy thân thể hơi đau, cúi đầu thì phát hiện chẳng biết từ khi nào trên sofa đã có rất nhiều dây leo màu xanh quấn quanh , thít chặt lấy đùi cô, thì ra đây là lý do khiến cô đột nhiên tỉnh lại.
15 Choáng ngợp cả căn phòng là loài thực vật to lớn kỳ dị, đóa hoa đỏ như máu có đường kính dài đến 2m, mà vô số cánh hoa đều như có sinh mệnh, vặn vẹo phập phồng, trông giống như khoang miệng đầy máu nhe ra hàm răng nanh trắng nhởn.
16 Trông Giang Lưu cũng xấp xỉ tuổi Thẩm Mạc, khoảng trên dưới 30 tuổi, không ai tin nổi anh lại có con gái lớn như vậy. Tiểu Đường nhìn anh, cảm động đến rơi nước mắt, cảm ơn rối rít, ánh mắt Lâm Cường nhìn anh lại có vẻ đề phòng.
17 Lolita, ánh sáng của cuộc đời tôi, ngọn lửa dục vọng của tôi, linh hồn của tôi, và cũng là tội ác của tôi. Biết Tiểu Miêu, bắt đầu từ khi tôi đánh cô ấy một cái tát.
18 Văn bản đã được mở ra, bên kia im lặng thật lâu, Giang Tiểu Tư tiếp tục gõ chữ hỏi:–Diệp Miêu, cô còn ở đó không?Trong loa vọng lại tiếng khóc thút thít.
19 Giang Tiểu Tư không hiểu nổi tại sao Thẩm Mạc luôn tùy tiện đánh nhau với người ta ở trên đường. Nhìn anh trông lạnh lùng thản nhiên, thì ra cũng là người nóng nảy.
20 “Ông chủ Giang, buổi sáng tốt lành. ”“Buổi sáng tốt lành. ”“Ông chủ Giang, đến đây dạo phố sao?”“Đi loanh quanh một chút. ”……. GIang Lưu thong dong bước đi trên đường, hết người này tới người khác dừng lại chào hỏi anh, anh hòa nhã mỉm cười gật đầu, vừa đi vừa nhìn quanh, xem xét các cửa hàng mọc san sát nhau ở hai bên đường.