1 Tôi tin chắc rằng đại đa số những người đi xem mắt, đều là bất đắc dĩ. Không phải do chính mình thích đi xem mắt, mà bởi vì có một bà mẹ đang hết sức lo lắng, hoặc một người bạn tốt thích làm bà mối.
2 Tôi, Ôn Tinh, 26 tuổi, sắp bắt đầu buổi xem mặt lần đầu tiên trong đờiMà đối tượng mẹ tôi cùng Nguyệt Toa lựa chọn lại tên là Lý Minh! Ông trời của tôi ơi! Trong sách giáo khoa Tiểu học, mười ví dụ thì có chín cái lấy tên này; cuối những năm 70 đầu năm 80 có một đống nam sinh có tên này.
3 Một giờ trôi qua rất nhanh, Lý Minh và tôi dường như có rất nhiều đề tài chung, hơn nữa cũng giỏi về cách điều tiết không khí trong lúc nói chuyện. Mà anh tiến lui có lễ, phong độ thân sĩ, cũng khiến cho tôi bị thuyết phục đôi chút.
4 “Anh đừng có lại đây, đừng có lại đây!” Tôi vung túi xách trong tay, đánh lên người anh. Nhìn tôi giương nanh múa vuốt, người đàn ông khủng bố này nhíu mày khiến vết thương trên mặt càng kinh khủng.
5 “Ôn Tinh tiểu thư, bây giờ cô đã tin chúng tôi là cảnh sát chưa?” Người đàn ông biến thái trước mặt —— à, cũng chính là đại đội trưởng “Sở cảnh sát Thành Đông” – Lý Minh ngồi đối diện tôi, hai tay ôm ngực nhìn tôi.
6 Một tháng trôi qua, sự tình tiến triển vô cùng thuận lợi. . Cách dăm ba bữa, Lý Trường Tuấn lại hẹn tôi ra ngoài, mời tôi ăn cơm, xem phim, hoặc mua cho tôi một ít trang sức giá không đắt nhưng rất đẹp.
7 Nửa tháng sau, Lý Trường Tuấn lấy lý do công ty không đủ vốn quay vòng nên vay tiền tôi. Mà tôi “Gom góp khắp nơi”, mượn cho anh ta ba mươi vạn nhân dân tệ.