1 Đầu xuân, máy điều hòa trong phòng làm việc được mở lên.
Một tia gió lạnh theo cửa sổ chưa được đóng chặt len lỏi vào, gió lạnh se se, cô gái đang ngủ gục trên bàn khẽ rùng mình một cái, tỉnh dậy từ trong mộng.
2 Bao Thuần Bân thường nói, con người Lâm Tẫn Nhiễm rất lạnh lùng.
Quả thật, hôm nay cũng là một câu nói lãnh đạm của cô, nhưng cũng may Chu Chính Hiến là người không để ý cho lắm, sau khi anh nghe thấy, cũng chỉ cười hiểu ý một tiếng sau đó đổi đề tài nói chuyện khác.
3 "Thầy, không còn lựa chọn nào khác sao?" Lâm Tẫn Nhiễm trầm mặc một lúc lâu mới lên tiếng.
Nhưng cô vừa mới hỏi xong thì lập tức bị Bao Thuần Bân trừng mắt một cái, "Lựa chọn khác? Em cho rằng còn có chỗ nào được đối xử tốt hơn ở Chu gia sao?"
Lâm Tẫn Nhiễm cười nhạt, "Cũng không phải vậy, chỉ là thầy cũng nói rồi đấy, Chu gia không giống những gia đình bình thường khác, em sợ mình sẽ phạm sai lầm thôi.
4 Lâm Tẫn Nhiễm không dừng lại, theo đường mà Tiểu Lạc nói đi về phía trước.
Đến chỗ rẽ, cô theo hướng cậu ấy chỉ, quẹo phải, nhưng Lâm Tẫn Nhiễm vừa bước qua một bước liền ngừng lại vì đôi nam nữ ôm ấp tình tứ ở phía đối diện.
5 "Thứ ở trong bình nhỏ này thì cứ 10 phút thì thả vào một lần, cái này thì 7 phút một lần, còn cái này. . . "
Thuốc tắm của Chu Chính Hiến rất nghiêm ngặt không giống bình thường, mỗi phần dược liệu đều phải được chuẩn bị sẵn, đúng giờ đúng khắc thả vào trong nước.
6 Bởi vì ngày mai là cuối tuần cho nên Lâm Tẫn Nhiễm trực tiếp ở lại chỗ mà Chu gia sắp xếp, mà Chu gia quả nhiên là Chu gia, thậm chí phòng ở của một người trợ lý nhỏ bé như cô cũng tốt như vậy.
7 Chu Chính Hiến thay quần áo xong, bởi vì đợi Lâm Tẫn Nhiễm nên anh ngồi trên sofa. Sau mấy phút, chủ cửa hàng dẫn Lâm Tẫn Nhiễm đi ra.
"Chu tiên sinh.
8 "Anh nói anh Chính Hiến đi đến bên này à, thật không?"
"Vâng, lúc nãy tôi đứng ở cửa đón tiếp khách, Chu tiên sinh đã hỏi đường tôi mà. "
. . .
Giọng nói yểu điệu của cô gái và tiếng giày cao gót "cộp cộp" vang lên từ xa.
9 Con đường này là con đường dẫn đến thư phòng, Chu Chính Hiến chỉ muốn đến thư phòng mà thôi. Nhưng anh không nghĩ tới Lâm Tẫn Nhiễm sẽ xuất hiện ở đây, hơn nữa còn một mình ở trong góc nhỏ của đoạn rẽ này.
10 Lâm Tẫn Nhiễm nhìn anh một cái, "Chu tiên sinh, đương nhiên. . . sẽ không lừa tôi rồi. "
Ồ, nói thật là miễn cưỡng.
"Vậy cô thử xem, có phải nguội rồi không?"
"Hả?"
"Tôi nói cô có thể uống thử.
11 "Ngồi đi. Đây đều là đồ nhà bếp mới đưa tới đó. " Chu Duy Ân không mất tự nhiên, tùy ý ngồi xuống ghế, cầm ly rượu đỏ uống một ngụm.
Lâm Tẫn Nhiễm hỏi: "Cậu không ăn cơm với người nhà à?"
Cô nhớ, gia quy của Chu gia rất nghiêm khắc, ăn cơm đúng giờ, tiểu bối trong nhà đều phải ăn chung với trưởng bối.
12 "Nào nào nào, trước tiên chúng ta cùng nhau uống một ly nhé, chúc Ngô Quý Đồng sinh nhật vui vẻ. " Trần Húc Dương nói.
"Được được được. " Mọi người đáp lời, Lâm Tẫn Nhiễm cũng nâng ly, bạn của cô không có mấy người, Ngô Quý Đồng là một trong số đó, nếu cậu ấy tổ chức sinh nhật, tất nhiên cô cũng nể mặt rồi.
13 Trần Húc Dương ngước mắt, "Vậy anh đưa cô ấy cho tôi đi, để tôi đỡ cô ấy. "
Bàn tay ôm Lâm Tẫn Nhiễm của Chu Chính Hiến vẫn chưa buông ra, chỉ nhìn Ngô Quý Đồng.
14 "Reng reng reng. . . " Lúc Lâm Tẫn Nhiễm rửa mặt xong đi ra thì di động đặt trên bàn cũng vang lên.
Cô nhìn một cái, số điện thoại lạ hoắc.
"Alô.
15 "Em vừa nói người kia là chủ nhân gia đình mà em làm bác sĩ tư hả?"
"Vâng. "
"Em chăm sóc sức khỏe của anh ta à?"
Lâm Tẫn Nhiễm tùy ý gẩy gẩy hạt cơm, "Cơ thể anh ấy không tốt, em chỉ thỉnh thoảng mới đi theo bên cạnh anh ấy thôi, nhưng phần lớn thời gian em làm trợ lý cho bác sĩ Dương bên chỗ bọn họ.
16 Bởi vì Chu Duy Ân còn chưa nuốt thuốc xuống, cho nên phát hiện bây giờ trong miệng toàn là vị đắng.
"Cho tôi một chén trà. " Nói xong thì dừng lại một chút, "Ấm ấm thôi.
17 Lâm Tẫn Nhiễm vẫn ngoan ngoãn đi theo Chu Chính Hiến, cũng không phải bị anh "dọa", mà là cô cảm thấy bản thân nên có chút đạo đức nghề nghiệp, ông chủ đã muốn mình làm gì thì từ chối sẽ không hay cho lắm.
18 Hoắc Vạn Quân chỉ nhìn thoáng qua Lâm Tẫn Nhiễm, mà Lâm Tẫn Nhiễm lại hơi cúi đầu cố gắng thu nhỏ sự tồn tại của mình. Đợi đến khi thấy Hoắc Vạn Quân đi ra khỏi thư phòng, cô mới cong môi cười.
19 "Tẫn Nhiễm, cậu có bạn trai khi nào thế?" Dao Dao cũng không ngại lớn chuyện, lập tức đập bàn gào thét. Viên Thanh lúng túng lôi kéo cô ấy, "Yên tĩnh chút đi, cậu chỉ là một diễn viên nhỏ bé tuyến 18 của vở kịch lớn này thôi, cậu gào thét cái gì?"
Dao Dao nghẹn họng, "Tớ.
20 Lúc Chu Chính Hiến từ bể tắm thuốc đi lên, di động trên bàn bên cạnh vang lên liên tục. Anh cúi đầu nhìn, trên màn hình đang hiện ba chữ: Ngô Quý Đồng.