1 “Gì, cậu muốn kết hôn ?”Cơ hồ tất cả bằng hữu nghe đến tin tức cô muốn kết hôn xong, giây tiếp theo sẽ lộ ra cái loại bộ dáng như gặp quỷ này… Biểu tình khiếp sợ, dùng sức thở dốc vì kinh ngạc, hai mắt đăm đăm hoàn toàn tối sầm, miệng lại há hốc, nhét một quả quýt vào chắc chắn vẫn còn thừa, còn có người hướng bàn thờ cúng bái, ngay cả sắc mặt so sánh với lợn bị chọc tiết còn thất sắc hơn.
2 Còn nhớ rõ thời gian bọn họ mới bắt đầu yêu nhau, thừa dịp bay đi Los Angeles, anh thuận đường tới thăm nơi định cư của người nhà , mấy hôm trước, anh đi trên đường, lơ đãng thấy một gian tủ kính ở góc đường trưng bày một loạt các lại hương nước hoa cao cấp xinh đẹp, mỗi lọ nước hoa đều làm bằng thuỷ tinh với những màu sắc rực rỡ trông như những đoá hoa, hoa lệ mà không tục diễm.
3 Trên bàn ăn là năm món ăn và một bát canh, tuy rằng chỉ là chút đồ ăn , nhưng lại tốn rất nhiều tâm tư thu xếp, độ tinh xảo ngon miệng một chút cũng không thua bất kì khách sạn năm sao cao cấp nào, chỉ cần nhìn qua, sẽ làm cho người ta nhất định không thèm không được.
4 Ba ngày sau, thời gian tan tầm , Uông Mộ Di nhìn thấy chồng mình xuất hiện ngoài cửa lớn công ty, cô vô cùng kinh ngạc, như đứa nhỏ lạc đường, đột nhiên không biết nên đi hướng nào.
5 Uông Mộ Di đổi sang làm công ty khác, nguyên nhânà đối với những đấu tranh phe phái bên trong công ty cũ làm cô có cảm giác phức tạp. Nguyên bản cô nghĩ đến chính mình chính là tiểu viên chức thấp cổ bé họng, không có khả năng bị chiến hỏa lan đến, mà khi từng đồng sự đều bị làm cho điêu đứng, cô sinh chán nản, quyết định rời đi.
6 “Vì sao tôi không thể cùng cô ấy nói chuyện?” Thường Khắc Khiêm cảm thấy khó hiểu. “Bởi vì anh làm cho cô ấy cảm thấy sợ hãi, luật sư của cô ấy yêu cầu cách ly.
7 Uông Mộ Di hoàn toàn chứng minh được “Nữ nhân làm từ nước” là như thế nào…. . Cô đã khóc ước chừng ba giờ, khăn giấy trước mặt vun lại như một ngọn núi nhỏ, nhưng nước mắt của cô lại vẫn giống vòi rồng phun nước bị hỏng, hoàn toàn không thể dừng lại, hai mắt vừa sưng vừa đỏ, sợ là con thỏ cũng sẽ bị dọa giật mình ! (nguyên văn là bị doạ sốc J) “Mộ Di, cậu đừng không nữa được không?” Tiểu Diệu chỉ nhìn thôi mà da đầu cũng đã muốn run lên.
8 Tuy rằng đã tám mươi tuổi, nhưng sức sống của bà nội thật sự là làm cho Uông Mộ Di cảm thấy không bằng. Ngay từ đầu cô còn lo lắng, Khắc Khiêm có nhiệm vụ, cô cũng có công việc ở công ty mậu dịch, bà nội cùng mẹ Thường Khắc Khiêm hai người mỗi ngày ở nhà, nhất định cảm thấy nhàm chán.
9 “Cho nên hai người hiện tại……”Uông Mộ Di lần lượt ngó mặt các chị em một cái, cười yếu ớt nói: “Vẫn như trước, ở riêng. ” Ngày đó, đưa bà nội và mẹ chồng lên máy bay về Mĩ xong, trên đường về, cô và Khắc Khiêm cả nửa ngày đều không nói chuyện.
10 Uông Mộ Di một mình ngồi ở vị trí sát cửa sổ trong góc nhà hàng, lẳng lặng chờ Thường Khắc Khiêm xuất hiện. Mấy ngày không gặp, sáng sớm bay về Đài Loan, anh cũng không đi tìm cô.
11 “Gì, cậu mang thai?”Cơ hồ tất cả bạn của cô khi nghe thấy tin cô mang thai xong, giây tiếp theo sẽ lộ ra cái bộ dáng như gặp quỷ này……… Biểu tình khiếp sợ, dùng sức thở hốc vì kinh ngạc, hai mắt đăm đăm hoàn toàn tối sầm, miệng lại há hốc, nhét một quả quýt vào chắc chắn vẫn còn thưa.