1 Cả người như có lửa, nhiệt năng làm cho người ta sợ hãi……Dục vọng bị lý trí giam cầm trong người, thời điểm này như bị nổ tung. Thốt nhiên khi tiến vào, nam nhân cùng nữ nhân hút một ngụm không khí đồng thời vang lên một âm thanh -Nam nhân mở to con ngươi đen tràn ngập dục vọng, mày rậm nhíu chặt, lý trí bình tĩnh xưa nay đã không còn nữa, dục vọng tràn lên hai mắt, từ trên cao nhìn xuống.
2 Đấu rượu, nếu người nào thua thì phải mời người kia một tuần ăn sang. Kia……. . Nếu cùng nhau uống thì chuyện gì xảy ra???? (aaa, pạn nào muốn bít típ theo có gì vui thì xin mời xem lại mở đầu… ** hắc hắc** ** cuời gian**)“…… Ngô.
3 Muốn hắn quên thì đúng là nói dễ hơn làm. Gần một tháng, Trình Hải Đông chẳng những không quên được mà càng nhớ rõ ràng. Mỗi tối nằm ở “Án phát hiện tràng”, chỉ cần nhắm mắt lại, một đêm mộng đẹp không ngừng hiện lên.
4 Lo lắng đến An Chỉ Nhàn mang thai, lại vẫn là thời kì đầu, sợ thai nhi không ổn định, cho nên bọn họ vẫn chưa an bài tuần trăng mật. Trình Hải Đông bồi tân nương mới gả là nàng về nhà mẹ đẻ ăn bữa cơm, lại bị trình mẫu tỉ mỉ chuẩn bị canh gà thuốc bổ, còn tại ngày nghỉ tân hôn chỉ có hai người, đột nhiên cảm thấy cứ như bây giờ thật tốt.
5 Ngày đầu tiên đi làm sau kì nghỉ kết hôn, Trình Hải Đông ở bãi đỗ xe gặp phải chuyện không biết nên khóc hay nên cười nữa. Tiểu Chung vốn đối với hắn tràn ngập địch ý, cư nhiên muốn xuống xe hướng hắn hỏi sớm, miệng còn chúc mừng kiêm chúc hắn tân hôn khoái trá.
6 Kiểm tra định kì lần này, nàng có thể tự đi, nhưng Trình Hải Đông lại cố tình kiên trì không đồng ý. Hắn nói: Nàng không có quyền tước đoạt quyền lợi gặp mặt của ta cùng tiểu hài tử! Nghĩ kĩ, cũng thấy có chút hợp tình hợp lý nha! Hắn nói như thể nàng có hắc tâm phá vỡ tình phụ tử không bằng, yêu cùng liền cùng, đến lúc đó sẽ không nếu không bình tĩnh.
7 Rất oai vệ nha ! Vương Khiết miêu tả làm cho An Chỉ Nhàn nghe mà mặt đỏ tim đập, hoàn toàn không dám tiếp lời. “Ngươi hại cái gì tao, mọi người đều là người trưởng thành rồi.
8 Nắng sớm chiếu vào phòng ngủ. Trên giường tiểu nữ nhân khẽ duỗi người, trên mặt biểu tình lộ vẻ thỏa mãn, hé mở cái miệng nhỏ nhắn phát ra tiếng kêu thoải mái giống như chú mèo nhỏ lười biếng.
9 Cấp trên trưởng quan muốn đổi đi nơi khác, mọi người lấy cớ vui vẻ đưa tiễn, danh chính ngôn thuận vào nhà ăn ăn uống một chút. Bởi vì có nhiều người tham gia, An Chỉ Nhàn liền như vậy thuận tiện được một bữa tối phong phú hơn, này cũng là lần đầu tiên nàng cùng nhóm đồng sự của Trình Hải Đông chạm mặt.
10 Không biết là lần thứ mấy, Trình Hải Đông lo lắng nhìn về phía nữ nhân mặt mày đang cau có kia. Không biết là lần thứ mấy, An Chỉ Nhàn cư nhiên không có phát hiện ánh mắt hắn đang dừng lại ở trên người nàng.
11 Mỗi lần về nhà thăm ông nội, Trình Hải Đông sẽ ở trên xe luôn dặn dò –“Nhớ rõ, dù vô luận như thế nào, cũng không thể cùng ông nội nhắc tới chuyện xung hỉ, biết không?”“Hậu, ta biết, mỗi lần trở về xem ông nội, ngươi sẽ lại lải nhải một lần, ta biết, không thể nói, không thể nói……” An Chỉ Nhàn không kiên nhẫn cãi lại.