1 ‘‘Cô chính là Đường Tam Hảo?’’‘‘Ưm…ưm…ưm…!’’‘‘Ấp a ấp úng, chả đứng đắn chút nào, ăn mặc diêm dúa, co đầu rụt cổ, ta không thích cô, từ nay về sau cô đừng đến tìm con trait a nữa.
2 Hành Thiên tự. Non xanh nước biếc cảnh sắc nên thơ, chuông chùa ngân vang văng vẳng bên tai, nhang khói nghi ngụt lượn quanh thân người. Ngôi chùa này khác hẳn những chốn cửa Phật khác.
3 ‘‘Đường Tam Hảo, tỷ lại đến Hành Thiên tự thắp hương cầu nhân duyên nữa à?’’‘‘Ưm, ưm, ưm!’’‘‘Mẫu thân bảo muội mang chút nhang đèn lên núi, nhưng tỷ cũng thấy Điềm Nhi bận đi ngắm hoa cùng Ngạn ca ca rồi, lát nữa tỷ giúp Điềm Nhi mang mấy thứ nhang đèn này lên núi, được không?’’‘‘Được, được, được!’’‘‘Đường Tam Hảo, hoa cài đầu của tỷ lại không hợp nữa rồi, mau tháo xuống đưa muội cài nào!’’‘‘Ờ, ờ, ờ!’’‘‘Đường Tam Hảo, sắp tới muội có cuộc hẹn giao lưu với thư sinh ở thư viện Tây Lục, nhưng Điềm Nhi lại bận đi hẹn hò, vừa hay trống một chỗ, tỷ đi thay muội nhé.
4 Đường Tam Hảo tung cẳng chạy bạt mạng, quyết không ngoảnh lại nhìn vị Tề công tử vẫn đang phun lửa giận ngay sau lưng. Gò má sưng vù nóng ran cùng với dòng lệ đang chực chờ tuôn trào cứ thôi thúc nàng mau chạy về nhà.
5 Binh thư có nói, biết người biết ta, ắt sẽ trăm trận trăm thắng. Sách thuốc có viết, tùy bệnh bốc thuốc, có thể cải tử hồi sinh. Việc gấp rút trước mắt đó là tìm người quen giúp hắn nắm rõ sở thích của Lương Hạnh Thư, tìm hiểu xem loại nữ nhân nào mới có thể quyến rũ được y.
6 Cỗ kiệu mà Tề Thiên Sanh ngồi cứ lắc lư lắc lư, Đường Tứ Điềm có nằm mơ cũng không ngờ cỗ kiệu kia rốt cuộc lại dừng ngay trước cửa nhà mình, đã vậy còn đợi vị tam biểu tỷ mà nàng xem thường nhất.
7 Đường Tam Hảo nhát gan cứu thầyLời nói hờn dỗi từ phía sau truyền đến khiến Lương Hạnh Thư khựng lại. Y quay đầu lại, thì thấy Đường Tứ Điềm đang cúi thấp đầu, nhẹ nhàng kéo lấy tay áo y, hệt như đứa trẻ biết mình làm chuyện sai trái, sợ bị trừng phạt nên cố ý làm nũng.
8 Thành thật mà nói, mấy vụ ám sát bé bằng hạt mè này đều là chuyện thường ngày, từ bé đến giờ Tề Thiên Sanh gặp mãi cũng thành quen. Kể từ khi bắt đầu tiếp nhận việc tiêu diệt bè phái loạn đảng từ Hình bộ*, hắn bị ám sát liên tục.
9 Đám chó thích khách cuối cùng cũng phá vòng vây trốn thoát, nhóm bổ khoái ăn cơm nha môn sao nỡ làm mất thể diện nha môn được, án đã được lập ra thì nhất định phải được điều tra, mà đầu mối duy nhất lúc này chính là người bị hại – Tề nào đó cùng Đường gì đó.
10 Cả khuôn mặt của Đường Tam Hảo đều bị hãm sâu trong lớp y phục mềm mại đậm hương mực của Lương Hạnh Thư, hít vào thở ra đều là mùi mực thơm nồng trên người y.
11 ‘‘Vì cớ gì huynh lại bảo Điềm Nhi băng bó vết thương cho huynh?’’‘‘Vì cớ gì huynh không gọi tôi đến băng bó vết thương cho huynh?’’‘‘Huynh quen biết muội ấy từ khi nào?’’‘‘Rõ ràng là huynh bảo vệ tôi nên mới bị thương mà, rõ ràng là tôi hại huynh bị thương mà, rõ ràng hai chúng ta quen thân hơn mà, vì cớ gì huynh chỉ kêu mỗi muội ấy đến băng bó vết thương, vì cớ gì lại không tìm tôi, không tìm tôi, không tìm tôi hả?’’‘‘Huynh đừng nói là huynh đã thích Điềm Nhi rồi nhé! Huynh nói đi, nói đi, nói đi chứ! Cớ gì ngay cả huynh cũng thích muội ấy cơ chứ? Huynh rõ ràng là sư phụ của tôi mà!’’Mấy lời này, quả là bạo gan hết sức, rống ra rồi phải nói là phê chết mất!Nhưng nàng sao mà rống ra được mấy lời đó, nếu nàng có thể nhảy dựng lên mà gào rú, vậy nàng không còn là đậu hũ Đường gia Đường Tam Hảo nữa rồi.
12 Một lời quân tử nói ra nặng tựa cửu đỉnh. Đã hùng dũng tuyên bố sẽ cưới người ta về sao có thể quên được, nếu nuốt lời thì chả khác gì hủy đi sự trong sạch của cô nương này, bội bác cái danh quân tử.
13 Đường Tam Hảo lén lút chuồn khỏi Đường phủ, nhân lúc trăng sáng lẻn vào gian phòng mé tây của thư viện Tây Lục. Nàng muốn tìm lại cây trâm kia. Thư viện cũng chả phải nơi cao sang quan trọng gì, cánh gác cũng lỏng lẻo, nàng mon men theo vách tường, vốn định chuồn từ của hông lẻn vào thư viện, ai dè lại nhìn thấy một cỗ xe ngựa rộng lớn hoành tráng đang đậu ngoài cửa, bốn con ngựa khỏe mạnh thuần sắc buộc ở đầu, nom rất khi thế.
14 Tề Thiên Sanh đi rồi. Đường Tam Hảo chuẩn bị hôn lễ. Chuyện Lương Hạnh Thư trở thành con rể Đường gia rồi lại trúng tuyển làm Đế sư của Hoàng đế, không biết từ khi nào đã truyền khắp thành, mọi người hễ thấy nàng đều phải cung kính gọi một tiếng, Lương phu nhân tương lại, thế nhưng ánh mắt họ nhìn nàng, từ đầu đến cuối đều rất lạ lùng.
15 Suốt mấy ngày liền sau màn hôn sự phô trương, rùm beng kia, khách khứa, lễ nghi đều đã được dàn xếp đâu vào đó, Đường Tam Hảo vẫn bị giam đến ngu người.
16 Đường Tam Hảo đứng trước cửa Đường phủ tiễn Bạch Long Mã công tử ra về. Nàng không ngờ được vị công tử số một của thư viện lại gần gũi bình dị đến thế, chẳng kênh kiệu chút nào, đã vậy còn là một nam nhân hài hước dí dỏm nữa chứ, hèn gì nàng thường nghe mọi người kháo nhau rằng, có rất nhiều tiểu thư say mê Bạch Long công tử.
17 Giờ Dần gió mát, trằng mờ sao thưa. Trên lầu gác cao, vi vu gió lạnh. Thị Kiếm, Phụng Tiên mỗi đứa cầm trong tay một cái chậu bạc, mong mỏi chăm chú nhìn vị chủ tử mặc áo lông đỏ rực, nhưng mặt mày lại xanh mét nhà mình.
18 *Câu huyết: Chỉ những tình tiết dung tục, tầm thường trong tiểu thuyết hoặc phim ảnh, chẳng hạn như khi nhân vật nam chính yêu nữ chính, nhưng lại phát hiện ra cả hai là an hem ruột thịt…Tấm màn thêu hoa sen rủ xuống ấm áp, hương thơm thoang thoảng dễ chịu đánh thức Tề Thiên Sanh.
19 Typer: Nguyệt NguyễnTề Nam Vương PhủCái mồm của Đường Tam Hảo cũng thật đáng thương, từ sau khi bước vào phủ cũng không có cơ hội khép lại nghỉ ngơi. Trên người nàng đeo tay nải y phục nhỏ, đầu thì cứ ngẩng lên, bộ dạng hệt như dân quê lên thành thị, mắt cứ dáo dác nhìn toàn cảnh xa hoa phú quý ở đây.
20 Giọng nói cáu gắt phía sau khiến Đường Tam Hảo nín thở. Nàng quả thật không dám quay đầu lại, chỉ biết thẳng sống lưng, tròng mắt đảo một vòng. Sao Tề công tử xuất hiện trong nhà tỷ phu thế này? Có phải hắn tìm đến đây để tính sổ với nàng không? Là do đêm qua trên thành lâu nàng dám vô lễ với quan viên triều đình, nên giờ hắn dẫn người đến bắt nàng về quy án sao?Nàng còn chưa kịp lên tiếng thì đã bị một cánh tay từ phía sau kéo giật người lại, nàng chưa kịp nhìn rõ mặt mũi hắn thì cả cơ thể đã bị tóm gọn trong lòng hắn, khuôn mặt kề sát trên ngực áo màu đỏ bóng kia.