1 - Cho em một đứa con được chứ?
- Anh không thể.
Mễ Y Đường nhìn người chồng yêu quý của mình mà cười chua chát, đôi mắt cô lấp lánh thứ ánh sáng nhạt nhòa, chẳng biết làm gì hơn cô chỉ biết lặng im và cam chịu.
2 Mấy ngày nay bỗng nhiên Tô Mộc Niên không ăn uống được,hễ cứ ăn vào là lại nôn thốc nôn tháo,lúc đầu còn nhẹ sau lại càng thêm nặng gần như không thể ăn bất cứ đồ gì, Thiếu Viễn thấy vậy vô cùng tức giận quát Y Đường:
- Cô đã bỏ gì vào thức ăn? Tôi thật không ngờ loại đàn bà như cô lại có dã tâm như vậy.
3 "Chát"
- Anh đánh tôi?
Mễ Y Đường bàng hoàng nhìn chồng mình, lúc này cả gian phòng chìm trong bầu không khí vô cùng nặng nề. Thiếu Viễn nhìn cô chằm chằm,ánh mắt hằn lên tia máu,hắn tức giận mà rít lên từng tiếng:
- Cô xem chuyện hay cô vừa mới làm đi.
4 -Cô chuẩn bị hầu tòa đi. Tôi nhất định khiến cô phải trả giá.
Thiếu Viễn nói qua điện thoại,ngữ khí vô cùng cao ngạo. Y Đường điềm đạm mà cười nhẹ,cô đáp lại hắn bằng sự thờ ơ,hờ hững:
- Nếu như đó là điều anh muốn.
5 - Bây giờ đã là 3 rưỡi rồi,sao luật sư Cố vẫn chưa họp xong vậy?
Y Đường vừa nhìn đồng hồ vừa khó hiểu hỏi cô thư kí,đợi suốt 3 tiếng rưỡi chân cô cũng tê hết rồi.
6 - Lâm Duật. . . .
- Ngồi yên.
Cố Lâm Duật nhìn bàn tay bị thương của cô mà lòng quặn lại,cỗ đau thương ngập tràn phế quản. Lòng bàn tay trắng noãn bị một vệt cứa dài tứa máu, anh cẩn thận băng bó lại cho cô,thật nhẹ nhàng như sợ sẽ làm cô bị đau.
7 - Tôi có chuyện muốn thương lượng với cô. Chúng ta gặp nhau đi.
Tiếng Tô Mộc Niên đều đều trong điện thoại,xem ra những điều liên quan đến cô ta thập phần chẳng có gì là tốt đẹp cả.
8 Đi vào dãy nhà chính, Y Đường liếc thấy căn phòng được đặt đã mở cửa chờ sẵn, cô bước tới ngồi vào chiếc ghế đối diện Tô Mộc Niên. Không quên khép hờ cánh cửa phòng lại:
- Cũng thật đúng giờ!
Tô Mộc Niên thấy cô đến liền dở giọng châm chọc,khinh bỉ mà nhìn cô tươi cười giả tạo.
9 - Nóng quá.
Cả người Tô Mộc Niên như bị lửa đốt,nóng bứt dứt vô cùng.
- Bé con để anh giúp em hạ nhiệt!
Từ đằng sau bàn tay to lớn của Phó tổng đã sớm ôm trọn ả vào trong lòng, Mộc Niên quay người nhìn gã với đôi mắt đục ngầu đầy kích dục.
10 Vote
Phần 10
2. 7K 92 2
Căn phòng trống trải,dưới ngọn đèn chùm vàng nhạt lại càng đơn độc,cô quạnh. Thiếu Viễn ngồi dưới sàn nhà lạnh lẽo,xung quanh là những mảnh vỡ thủy tinh nằm rải rác, hắn cười như kẻ điên, không ngừng uống hết chai rượu này đến chai rượu khác.
11 Y Đường cứ đi trong vô thức,từng mảnh thủy tinh sắc nhọn ghim sâu vào lòng bàn chân rỉ máu không ngừng,sắc mặt cô ngày càng nhợt nhạt. Bây giờ cũng đã là 10 giờ đêm, đường xá thưa thớt người, cô lại chẳng còn sức mà cầu cứu,chỉ kịp nhìn thấy ánh đèn sáng chói chiếu thẳng vào mặt mình và rồi cả cơ thể như không còn trọng lượng ngã gục xuống.
12 - Xem ra em rất muốn ăn táo.
Thấy cô nhìn chăm chú anh khẽ nhếch môi cười, đặt đĩa táo lên bàn tiện tay cầm một miếng cho vào miệng cô. Y Đường ngoan ngoãn há miêng ăn miếng táo ngon lành, cô nói với anh:
- Anh không đi làm mà tốn thời gian ở đây làm gì?
Cố Lâm Duật nhìn cô không trả lời lại lấy thêm một miếng táo nữa đưa cho cô.
13 Vừa mở mắt cô đã thấy Cố Lâm Duật say giấc bên cạnh mình,anh ngồi trên ghế,đầu ngả bên giường bệnh. Y Đường không nỡ đánh thức anh dậy đành im lặng cho anh ngủ,tấm chăn bị anh đè lên cô có muốn xuống giường cũng không thể xuống đành nằm im nhìn anh ngủ.
14 - Duật.
Y Đường kéo cánh tay Lâm Duật,anh đứng ngược nắng,những tia sáng dịu dàng tỏa rạng hệt như được bàn tay ai đó tô vẽ tạo nên một bức tranh đẹp động lòng người.
15 -Thiếu Viễn,anh hãy kí đi.
Y Đường để trước mặt hắn đơn ly hôn, giờ đây thứ cô muốn duy nhất chính là tự do,chính là một mái ấm nơi cô được yêu thương được làm những gì mình thích,ở bên hắn vốn dĩ thứ hạnh phúc ấy quá xa vời.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 157