21 Thị Kiếm cùng Phụng Tiên liền tuân lệnh, che mắt ngậm miệng không dám lên tiếng, hơi nước bốc lên hệt sương mù dày đặc lấp kín nơi đây, xung quanh là một mảng yên tĩnh, hai đứa nhỏ vốn không rõ được nơi chủ tử đang ngâm mình rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
22 Đường Song Thái không hổ là người biết nhìn xa trông rộng. Nàng ta hoàn toàn không bất ngờ trước bộ dạng chật vật của Đường Tam Hảo, chuẩn bị sẵn xiêm y cho muội muội mình, lẳng lặng đợi mặc vào.
23 Type: Thanh MạnNếu có ai đó khiến người trong phút chốc vừa có thể lạc bước trên mây vừa có thể rơi thẳng xuống vực sâu…Vậy thì hãy cách xa người đó một chút, nếu không sẽ rất nguy hiểm.
24 Tề Như Thích cười nhạt, không hề tỏ ra khó hiểu khi thấy con trai mình cùng tiểu di tử quấn lấy một chỗ, tựa vào tảng đá Thái Hồ trân quý của y làm chuyện bậy bạ.
25 Type: Anh Anh’ssTrong phủ bày biện đủ vật dụng liên quan đến con khỉ kia, đâu đâu cũng tràn ngập những kí ức ngây ngô, những kỉ niệm lúc ấu thơ còn chưa hiểu chuyện mà hẳn nam nhân trưởng thành nào cũng không muốn nhắc lại.
26 Type: Khánh TrầnNgay đầu ngõ cổng của Bạch phủ có một tấm bia Tiên để ban cho Bạch thừa tướng, thấy bia đá ấy quan văn phải xuống kiệu, tướng võ phải xuống ngựa.
27 Type: Thỏ_Nhồi_MìnSau hôm bị bắt về từ nhà Bạch công tử đến nay, Đường Tam Hảo dường như gặp hoạ mà được phúc, thường xuyên lén lút đi cùng với nhóm ba con khỉ kia, quan hệ gia đình trong Tề Nam Vương phủ phải nói là loạn cả lên.
28 Lá đỏ bay lả tả, không gian thơ mộng. Tề Thiên Sanh hết sức tự tin nghiêng người tựa bên cánh cửa, cong môi cười khẩy đắc ý. Đôi mắt âm trầm của hắn khẽ quét qua kẻ dư thừa nào đó đang ngồi ở sảnh chính khiến hắn gai mắt, rồi nhìn thẳng về phía dì út nhà mình, quan sát phản ứng của nàng ta.
29 Type: Nha ĐầuĐường Tam Hảo bị tên nô tài chụp thuốc mê. Vừa mở mắt ra, đập vào mắt chính là giường to chăn gấm êm ấm mềm mại, nhắm mắt lại mở to mắt ra một lần nữa, trước mặt nhoi ra một bé trai mặt mày hồng hào, trên người nó phủ một hoàng bào thêu rồng vàng lấp lánh, mũ rồng được buộc gọn trên đầu, vóc dáng nhỏ nhắn xinh xắn kia thoạt nhìn chưa đếb mười tuổi.
30 Type: Lán^^Đường Tam Hảo nghẹn lời chả nói được câu nào, Tề Thiên Sanh cũng không lấy làm lạ. Hắn chỉ đang hối hận rằng bản thân sao lại đặt ra câu hỏi vớ vẩn như thế để tự rước nhục vào người cơ chứ.
31 Lương muội phu lấy việc công trả thù riêngĐường đậu hủ muốn buông tay hắn ư?Không biết. Dù là người sống cùng một nhà, nhưng hắn có thể vài ngày liền không được gặp nàng.
32 Type: metruyen116Xe chậm rãi dừng lại trước cửa phủ xa hoa, màn the được hạ nhân vén lên một cách cung kính. Cảnh tựợng diễn ra trước mắt khiến Đường Tam Hảo đang định xuống xe bỗng ngây người ra.
33 Type: Nha Đầu “Hoành đao đoạt ái”Có lẽ đây chính là cực phẩm trong tất cả những bản thư pháp mà Tề Thế tử đã viết, nét ngang, nét hất, nét sổ, nét mốc, bắt đầu, hướng lên, chuyển nét, kết thúc, tất cả đều rất có phong thái của một đại tướng.
34 Type: dohuyenruaCòn chưa đến lúc lên đèn, cửa thư phòng bị Đường Tứ Điềm nhẹ nhàng khép lại, tiếng ván gỗ vang lên kẽo kẹt, nhất thời một màng âm u phủ xuống khắp phòng.
35 Type: AlphaCó thuốc nào giải được xuân dược không?Tề Thiên Sanh cũng gào lên với đại phu như thế. Nhưng đáp án nhận được chính là ánh mắt chứa chan sự hiểu biết của đại phu đang quét nhìn nửa thân dưới của hắn.
36 Bên trong thành Lâm Dương giới nghiêm chặt chẽ, binh lính xếp hai hàng dài đứng trước cửa thành, khí thế lùng bắt trọng phạm triều đình. Ngay chỗ cổng thành lâu cao cao, một vị công tử khí chất uy nghi, thân vận quan phục đen tuyền ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế bành bằng gỗ lim vững chắc.
37 “Ta nên làm gì với con đây?”Câu thoại này Đường Tam Hảo nghe mãi thành quen, bởi vì nó xuất hiện thường xuyên trong mỗi cuốn dâm thư mà Bạch Long công tử cho nàng mượn.
38 Trên đại điện, không khí nghiêm túc như chuẩn bị cho màn giằng co sắp sửa diễn ra. Hai vị trọng thần đứng hai bên trái phải chờ đối chất, nhìn nhau đầy khó chịu.
39 Nửa đêm, trong tẩm cung Thái hậu đèn đuốc sáng ngời. Trên chiếc ghế đặt ở sảnh ngoài có một người đang dựa lưng, tay nâng một ly trà không còn bốc khói, hiển nhiên người này ngồi đợi đã lâu.
40 “Ta tới đây không phải để đón người!”Đường Tam Hảo bị câu nói này của hắn làm cho nghẹ họng. Người nàng thương nhớ nhiều như vậy sao có thể nói ra những lời khiến nàng tổn thương như thế?Chờ mong khiến nàng ngày càng lún sâu, sắp không thở nổi nữa, đứng trước mặt hắn nàng cũng phải cẩn thận từng li.