1 "Dung Tự"
"Tuổi?"
"Mười tám"
"Tới hội chợ làm cái gì?"
"Chỉ ngang qua thôi"
"Cậu đi ngang qua?" Người cảnh sát đối diện đột nhiên lớn tiếng, đem cái bàn đập xuống một tiếng không nhỏ "Cậu có nhìn qua thông báo các loại máy bay an toàn chưa hả? Có biết là ở thành phố Bắc Kinh cấm máy bay không người lái không?"
.
2 Trước khi trở về Bắc Kinh, mẹ Nghê đã lét lút đặt ba điều kiện với cô: Một là chăm chỉ học tập, không được gây chuyện. Hai là rời xa Dung Tự. Ba là nếu Dung Tự nhắc tới hôn ước thì coi như không tồn tại chuyện này.
3 Dung Tự đang chơi bóng rổ ở gần đó.
Ngày đầu tiên khai giảng. Cả một buổi sáng anh đều thất thần.
Tống Hựu Xuyên trêu ghẹo "Anh Tự đi chỗ kia lấy sách trở về, tựa như đánh mất luôn hồn phách"
Mùa hè ở Bắc Kinh thật sự quá nóng.
4 Gió nhẹ mang theo tấm rèm cửa trong căn phòng bay bay. Thổi đến một phòng tràn đầy hương hoa thơm ngát.
Nghê Ca đứng yên tại chỗ sửng sốt rất lâu.
"Nghê Nghê.
5 Nghê Ca nhỏ giọng nói "Vâng" nắm chặt quai đeo cặp sách đi xuống phía dưới. Chủ động hướng Lê Tịnh Sơ chào hỏi "Đàn chị"
Không biết có phải ảo giác của cô hay không.
6 Dung Tự nói xong câu kia liền lưu vào trong đầu Nghê Ca.
Cô cảm thấy không được tự nhiên. Càng nghĩ càng cảm thấy. Câu nói này kỳ lạ.
Trọng điểm của anh cuối cùng là "Không cần thiết hoan nghênh Nghê Ca trở về?" hay là "Không cần thiết Lê Tịnh Sơ hoan nghênh cô?"
Ba người ngồi trong một chiếc xe taxi.
7 Nghê Ca sửng sốt. Cô có chút kinh ngạc ngẩng đầu
"Anh. . . không nhận được sao?"
Cô gái nhỏ ánh mắt sáng lấp lánh. Hơi nước bên trong còn chưa tan hết.
8 Nghê Ca hôn mê mất hai giây.
Cô thật lâu rồi không gần gũi tiếp xúc với anh. Lồng ngực chàng trai gần trong gang tấc. Cô có thể ngửi được trên người anh một mùi hương chanh nhẹ mà dễ ngửi.
9 Hôm nay là một ngày đẹp trời. Gió nhẹ và bầu trời trong xanh. Rất thích hợp để vận động.
Cho nên Dung Tự cũng xem như là không lừa Mạnh Viện.
Anh thật sự đi học tiết thể dục.
10 Nghê Ca tức giận hừ một tiếng.
Sau đó giận dỗi mà cất di động. Không hề trả lời lại anh.
"Nghê Nghê" Mạnh Viện từ bên ngoài đi vào, thấy những bạn học khác đều ở phòng tự học, ha giọng nói "Mình vừa mới cầm đáp án từ văn phòng về.
11 Nghê Ca hơi giật mình, lập tức phản ứng lại
"Dung Tự! Chúng ta không có bằng chứng"
Dung Tự khó có được nhanh trí một lần, nhíu mày.
"Cho nên, thật sự gửi thư đến trường học?"
Nghê Ca không nói gì.
12 Cảnh sắc ban đêm yên lặng. Những đám mây đang chuyển động trên bầu trời đêm. Tiếng ho của Nghê Ca nhỏ dần.
"Nghê Nghê?" Nghê Thanh nghe thấy âm thanh rơi xuống nước bèn ngẩng đầu lên, tháo kính bơi xuống đi tới "Làm sao vậy?"
Nghê Ca hơi thở vừa mới trở lại bình thường.
13 Dung Tự ". . . . . "
Anh trầm mặc ba giây đồng hồ, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn cô.
"Em lặp lại lần nữa?"
Này là điều kiện quái quỷ gì vậy?
"Không phải.
14 Mặt trăng lưỡi liềm giống như một cây cung. Bên cạnh có những ngôi sao lấp lánh. Gió đêm thấm hơi lạnh. Dung Tự sửng sốt tại chỗ.
Sau một lúc, trong lòng hậu tri hậu giác mà dâng lên một nỗi.
15 Dung Tự và cô đụng vào nhau một cái không nhẹ.
Anh lui về phía sau vài bước vẫn là đứng không có vững. Trọng tâm nghiêng một cái. Cả người anh liền ngồi vào bụi cây.
16 Nghê Ca ". . . . . "
Tươi cười nháy mắt biến mất.
Phòng nghỉ một mảnh tĩnh mịch. Cô đứng tại chỗ cùng Dung Tự hai mặt mà nhìn nhau. Trong đầu không chịu khống chế mà hiện ra:
"Không được dùng tên anh giả danh lừa bịp người khác"
"Nếu dùng thì sao?"
"Anh đánh em"
.
17 Khán giả vừa mới rời đi. Bên trong hội trường một nửa đèn đã bị tắt. Chỉ còn vũ đài là còn sáng.
Sau ngọn đèn mờ mờ nhất thời trong không khí im lặng ba giây.
18 Oanh ầm ầm —
Trên hành lang một mảnh yên tĩnh. Gió mạnh mang theo hơi thở cuối mùa thu. Nước mưa liên tục đập trên cửa sổ. Đến kính cửa cũng có vẻ lung lay sắp đổ.
19 Rạng sáng hôm nay Dung Tự ba giờ rưỡi tỉnh lại, ngồi ở bàn học đọc cuốn "Mộng phân tích" đến tận hừng đông cũng không dám đi ngủ trở lại.
Anh sợ lại mơ thấy Nghê Ca.
20 Nghê Ca bị dọa đến giật mình một cái. Lông cừu nhỏ theo đó mà run lên.
"Nghe thấy được"
Sau đó liền có chút. . . không vui.
Chính cô cũng không nói rõ được là vì cái gì.