1 Quen cô ấy trên mạng. Bắt đầu thế nào, tôi cũng chẳng rõ nữa. Có lẽ tại một cái plan của tôi. Plan được viết thế này:“Nếu tôi có 10 triệu, tôi sẽ mua một ngôi nhà.
2 Vội vàng nuốt ngược nước bọt đang chực rơi ra, thở sâu vài lần. A Thái lúc này lại không biết đang nằm duỗi trên chiếc giường nào, để lúc nguy nan thế này chỉ có mình tôi đơn thương độc mã nghênh chiến.
3 Buổi trưa ăn cơm với A Thái, chúng tôi bàn tán về những điều đã nói với Khinh vũ phi dương sáng nay. “Cậu đúng là mất trí đến nơi rồi, sao lại cứ nhấn mạnh rằng mình không lãng mạn hử.
4 Xuống khỏi mạng mới nhận ra, trời đã sáng. Lần trước chat với cô ấy, quên ăn cơm trưa, lần này hi sinh giấc ngủ. Mối quan hệ có quên ăn, có mất ngủ, có thể gọi là tương đối thân thiết rồi nhỉ!Mặc dù đã đồng ý là sẽ gặp nhau.
5 “Ăn trưa thôi, Đầu gấu”, tiếng A Thái gọi kịp thời cứu tôi thoát chết. “A Thái à, tối nay tôi hẹn gặp Khinh vũ phi dương, hơi hồi hộp nên không muốn ăn”“Đầu gấu, thế thì cậu càng cần phải ăn, thì mới có sức mà tháo chạy”“Đừng đùa nữa A Thái, cho vài lời khuyên đi”“Đầu gấu, khi thuyền sắp cập bờ, do tác dụng phản lại của sóng nước, sẽ làm cho mũi thuyền vuông góc với bờ”“Cho nên thế nào?”“Cho nên gọi là thuyền về tới bến tất sẽ thẳng, lo lắng làm gì hở Đầu gấu”Mặc dù đã có bằng chứng khoa học, nhưng sao tôi vẫn thấy rất hồi hộp.
6 “Em học ngoại ngữ, anh thế nào?”“Tiểu sinh áo vải, thọ giáo ngành Thủy Lợi, điểm số trong khoa xếp loại cao, nhưng chẳng dám cầu vang danh trên mạng…”“Đầu gấu à, sao anh lại học cách nói của Gia Cát Lượng trong Xuất sư biểu?”“Tôi ngỡ là nói như vậy mình có vẻ có trình độ hơn”“Sao lại phải có vẻ, anh thực sự rất có trình độ mà”Không ngờ cô ấy dám bắt chước khẩu khí của tôi.
7 Con mèo hoang bên ngòai phòng nghiên cứu lại bắt đầu kêu. Mặc dù âm thanh trầm thấp hơn nhiều, nhưng vẫn là 3 âm dài, 1 âm ngắn. Xem ra con mèo hoang này cũng là kẻ rất có nguyên tắc, nhưng cổ họng nó hôm nay chắc có chút trục trặc.
8 Ra khỏi rạp Nam Đài, nước mắt vẫn lăn dài trên mặt cô ấy. “Mình đi đâu đó nhé!”Sáu giờ trời mới bắt đầu tối. Đường Trung Chính nhấp nháy ánh đèn nê ông biết đâu có thể giúp cô ấy quên đi con tàu chìm”“Vâng.
9 Về đến phòng nghiên cứu, A Thái ngửi thấy mùi thơm trên người tôi, hỏi phủ đầu:“Đầu gầu, sao người cậu thơm thế! Không lẽ cậu đã làm một cái “tiếp xúc thân mật” với cô ấy rồi hử?”Tôi không trả lời, lặng lẽ mở tủ lạnh lấy ra hai chai bia Kỳ Lâm, đưa cho A Thái một chai.
10 Hai tuần tiếp sau đó, tôi quen với việc thôi miên chính mình khi đối mặt với những sáng sớm, những đêm sâu, những ngày những đêm nhớ về cô ấy. Tôi không ngừng tự nhủ, cô ấy chỉ tồn tại trên mạng, FlyingDance trên mạng, không thể bay lượn trong cuộc sống thực.
11 “Đầu gấu đi ăn đêm đi! Đệ mời huynh ăn thịt ngỗng!”A Thái đang gọi tôi. Vào lúc khuya khoắt thế này, thường thường bọn nghiên cứu sinh hay rủ nhau đi ăn.