1 [ Dịch: melbournje ]
**********
Cuối tháng 8, thời tiết một ngày tận 35°C, cuối cùng buổi huấn luyện quân sự cho học sinh mới của trường nhất trung cũng đã kết thúc, chính thức bắt đầu khai giảng.
2 [ Dịch: melbournje ]
**********
Lâm Vu nhẹ nhàng cúi người, tóc buộc đuôi ngựa rủ xuống một chút, cô nhặt nắp bút lên. Đem nắp bút đưa cho Tần Hành, chỉ là dùng tay đưa vòng ra đằng sau, không hề quay đầu lại.
3 [ Dịch: melbournje ]
******
Tần Hành với Lâm Vu người ngồi trước người ngồi sau, làm sao lại nhận không thấy một vài chuyện. Mặc dù trường học đã quy định, tại trường học đều phải mặc đồng phục.
4 [ Dịch: melbournje ]
***********
Lâm Vu tâm sinh lý phát triển kém hơn các bạn cùng lứa chút xíu, lại là lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy, đã vậy còn là trước mặt bạn nam học cùng lớp, sắc mặt cô càng lúc càng xấu hổ, cuối cùng mới bình tĩnh lại.
5 ( Dịch: melbournje)
****************
Đêm hôm đó, Lâm Vu mãi khoảng 10 giờ mới về đến nhà. Đường về nhà vừa nhỏ đã thế đèn còn chập chờn, hơn bốn giờ đi xe nhưng cô không thấy buồn ngủ.
6 [ Dịch: melbourje ]
***********
Lâm Vu nhẹ nhàng lên tiếng một cái, giống như nghe đề nghị của hắn.
Tần Hành: ". . . "
Cô còn làm như vậy sao?
Lễ Quốc khánh bảy ngày nghỉ dần trôi qua, mọi người vừa mới vặn chặt ốc vít rồi giờ lại nới lỏng.
7 [ Dịch: melbournje ]
***********
Hắn đứng trên bậc thang, nên cao hơn cô rất nhiều, lúc này Lâm Vu trông thật sự nhỏ bé.
Lâm Vu phải ngẩng đầu lên nói chuyện, "Cậu thấy điều này đối với chúng ta rất quan trọng sao?"
Xem ra, hắn biết chuyện của cô và Thẩm Nghi Đình rồi.
8 [ Dịch: melbournje ]
*****************
Ai mà không biết Ngô Ngạn Tổ chứ?
Nhưng Lâm Vu thật sự không biết. Sinh hoạt trên núi vốn đơn điệu, ngoại trừ học tập, bọn nhỏ chỉ có giúp cha mẹ làm việc nhà.
9 [ Dịch: melbournje ]
***************
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ thủy tinh mà chiếu vào, lại chiếu vào trên mặt của thiếu niên kia, gương mặt tuấn dật đột nhiên lại tăng thêm mấy phần ôn hòa.
10 [ Dịch: melbournje ]
** ***
Kì thi toán học kết thúc, người bạn học thi chung cùng dành chút thời gian đi ra ngoài một chút, thư giãn một tí, thuận tiện mua chút quà trở về.
11 [ Dịch: melbournje ]
********
Thẩm Nghi Hành trong quá trình trưởng thành của Lâm Vu có dấu vết không thể xóa nhòa. Hắn so với cô lớn hơn hai tuổi, hai người lần đầu gặp mặt, là hắn chủ động đi kéo Lâm Vu tay, "Lâm Vu muội muội, ngươi tốt.
12 Vầng trăng trong treo ở trong bầu trời đêm, bóng đêm mông lung mà u tĩnh.
Hành lang yên ắng.
Tần Hành hai tay để trên lan can, nghe thấy tiếng bước chân đằng sau, hắn quay đầu, đối với Lâm Vu không lộ vẻ mặt gì.
13 [ Dịch: melbournje ]
*******
Hai mươi phút sau, hai người đi tới thư viện thành phố.
Ba người Lâm Vu đang ngồi trên ghế ở đại sảnh, Tôn Dương sải bước chạy tới, Tần Hành đi không nhanh không chậm.
14 [ Dịch: melbournje ]
*****
Nghỉ giữa khóa, loa phòng học đột nhiên vang lên. Mọi người hai mặt nhìn nhau, coi như là phát sinh đại sự gì.
Giọng Hách chủ nhiệm từ loa truyền tới: "Các em học sinh năm nhất! Xin chú ý đây! Gần nhất tôi phát hiện một số bạn học mượn thời gian tự học buổi tối để làm việc riêng, nói chuyện trời đất, không học tập đàng hoàng, thái độ lười nhác! Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ kiểm tra sát sao hơn, mời các em lấy việc học làm trọng.
15 [ Dịch: melbournje ]
****
Bà Tần lái xe đi về, Tần Hành ngồi ở ghế phụ chơi lấy điện thoại.
"Con cùng Lâm Vu quan hệ thế nào?"
Tần Hành mở mắt ra, "Mẹ hỏi cái này làm gì?"
"Cô bé ấy thật không dễ dàng, nếu con ở lớp học có thể giúp người ta thì tốt.
16 [ Dịch: melbournje ]
***
Lâm Vu đi ra cửa phòng học lúc, quay đầu nhìn một cái, tất cả mọi người đang nhìn cô, dạng ánh mắt gì đều có, lo lắng, xem trò, không hiểu.
17 Tiếng nhạc dừng lại.
Lâm Vu hít sâu một hơi, ánh mắt nhẹ nhàng nhìn lướt qua Tần Hành, càng hạ quyết tâm.
"Mọi người khỏe chứ, tôi là Lâm Vu, năm nhất lớp 2.
18 Vì cái gì mà vừa đến mùa đông tất cả mọi người đều ngóng trông tuyết rơi? Vì cái gì mà khi nhìn thấy tuyết sẽ vui vẻ? Dù là ai đi chăng nữa cũng không có cách nào giải thích loại tâm tình này.
19 "Sắp thi cuối kì rồi, mọi người nhớ tập trung tinh thần nhé. Các em xem bài tập của mình xem, đại đề trống không? Bình thường lưng công kỳ đâu? Tôi nói bao nhiêu lần rồi là toán học của năm nhất không hề khó!"
"Trương lão sư, thầy nói nhẹ nhõm quá, làm sao lại không khó được chứ, so với toán học thời sơ trung khó hơn nhiều.
20 Nếu có đoạn nào sai chính tả hay nghe hơi vô lý thì các cậu nhớ cmt cho tớ để tớ sửa nhé =))))
***
Lâm Vu không do dự mà kết bạn, đối với cô mà nói, Tần Hành cùng Tôn Dương đều giống nhau, tất cả mọi người là bạn học.