21 Dịch: melbournje
(Nếu có đoạn nào sai chính tả hay gì thì xin cmt nhắc tớ với ạ, cảm ơn!!)
****
Ngày thứ hai, Thẩm Nghi Hành đưa Lâm Vu về nhà. Hắn biết Lâm Vu trở về nhà sẽ sốt ruột, buổi sáng hơn bảy giờ, Thẩm Nghi Hành liền từ nhà xuất phát đi đến nhất trung.
22 Dịch: melbournje
*****
Chỉ một lát sau, Tần Hành trở về thì nhìn thấy Khuất Thần ngồi tại chỗ bên cạnh Lâm Vu, hai người không biết đang chuyên chú thảo luận cái gì.
23 Dịch: melbournje
****
Lâm Vu giật giật khóe miệng, thần sắc tự nhiên, "Tớ cho là cậu không thích. "
Mi tâm Tần Hành vặn một cái, "Tớ lại không biết là cậu tặng.
24 Thứ bảy, Nhất Trung tham gia đấu vòng loại cho học sinh, giáo viên năm hai dạy hóa dẫn dắt cả đội, trường học an bài bọn họ đưa đến nơi thi.
6h50 sáng, mọi người tập hợp ở cửa trường học, sáu người đều mặc đồng phục màu xanh trắng.
25 Lâm Vu đem nước khoáng đưa cho hắn, hắn vừa mới tập luyện nhiều, nói nhiều như vậy mà một ngụm nước đều không có uống.
Đáy mắt Tần Hành hiện lên một tia mừng rỡ, một chai nước trong nháy mắt dập tắt cơn nóng của bản thân.
26 Lâm Vu không biết đây là lần thứ mấy mình nghe tin mẹ ngất xỉu.
Lần thứ nhất khi đó cô mới năm tuổi, còn đang trên nhà trẻ. Hàng xóm tới trường học đem cô đi.
27 Lâm Vu ừ một tiếng.
"Mẹ, mẹ vừa mới một mực kêu tên của cha. "
Lâm Sam cắn góc môi, ánh mắt dần dần rõ ràng mà kiên định, "Con ngồi lại đây. "
Lâm Vu khéo léo ngồi tại bên giường của bà, Lâm Sam nhìn cô, lờ mờ nhìn thấy hình ảnh chồng mình.
28 Editor: _fanbaoyuan_ + melbournje
Beta-er: melbournje
***
Tiết cuối của thứ 2 là Âm Nhạc, Tần Hành, Khương Hiểu, Tôn Dương đi tìm Trương Cần xin nghỉ, mọi người trong lòng đều không chắc, lo lắng Trương Cần không chịu đồng ý.
29 Editor: melbournje
Beta-er: melbourje
****
Tần Hành chậm rãi buông lỏng tay ra, ánh mắt di chuyển, "Còn có hai mươi mấy giây, mau chóng đi đi. "
Ánh mắt Lâm Vu buông xuống, khẽ ừ, những nói hắn vừa chạm vào đã nóng rực.
30 Editor: melbournje
Beta-er: melbournje
*****
Kỷ niệm ngày thành lập trường về sau, mọi người tựa hồ còn chìm tại cái kia bầu không khí bên trong, tinh thần lười biếng.
31 Editor: melbournje
***
"Em nha! Thật sự là đánh cho tôi một đòn cảnh cáo! Em đi về trước đi. Về sau không theo đuổi môn hóa nữa thì cũng phải học tốt nhé.
32 Edit: melbournje
Beta-er: Bom Bom
***
Trương Cần không có cách nào khác, vẫn là đem Lâm Vu cùng Tần Hành đi.
"Tôi đi hướng phía đông, Tần Hành em cùng Lâm Vu đi phía tây tìm.
33 Edit: Bom Bom
Beta: melbournje
*****
Ngày cuối cùng, Trương Cần cầm phiếu chia lớp đi vào phòng học, nhìn qua từng gương mặt một nói: "Thời gian trôi qua thật nhanh, năm nhất đã kết thúc.
34 Edit: Bảo Uyên
Beta: melbournje
***
Trong lòng Lâm Vu là một khoảng yên tĩnh, cô quyết định đặt quyển sách này ở trên giá sách là vì chất lượng của nó đặc biệt tốt.
35 Edit: melbournje
Beta: Bom Bom
***
Sau khi chúng ta lớn lên, đường đường chính chính bước từ trường học đi vào xã hội, chúng ta sẽ từ từ hoài niệm về tuổi học trò, đều ở trong lúc lơ đãng hoài niệm những lúc cùng nhau phấn đấu, cùng nhau làm bài, cùng nhau tập thể dục.
36 Edit: Bom Bom
Beta: melbournje
***
Bảy giờ sáng cuối tuần, ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào, ký túc xá phòng 301 an tĩnh không có một tiếng động.
37 Edit: melbournje
Beta: Bom Bom
***
( Sau một hồi thương lượng bọn mình sẽ đổi từ Hách chủ nhiệm -> Thầy Hách, thầy Trương -> Chủ nhiệm Trương nhé)
Tần Hành nghĩ sâu tính kĩ, vẫn là từ bỏ ra nước ngoài.
38 Edit: Bom Bom + melbournje
***
Lâm Vu sửng sốt mấy giây: "Chắc là cậu ấy đi chậm "
Tần Hành không nói gì, hắn không tin, không đợi được mà nói: "Đi vào phòng học xem thử xem như nào.
39 Edit: melbournje
***
Ngày mùng 8 tháng 6, thời tiết nhiều mây, rất mát mẻ, buổi sáng mọi người đã thi xong mấy môn.
Lâm Vu trở lại ký túc xá, Dương Tiểu Mộng cũng quay về rồi.
40 Edit: melbournje
***
Lúc chạng vạng tối, dưới lầu bệnh viện là một mảnh an bình.
Lâm Vu cùng Tần Hành chậm rãi đi tới.
Tần Hành hỏi: "Thân thể của dì thế nào?"
Lâm Vu nhẹ giọng: "Bác sĩ nói khôi phục tốt hơn so với tưởng tượng.