1 Một trận tuyết lớn đột ngột đến, gần như bao trùm toàn bộ Bắc Địa khu. Ngô Song tan tầm đi ra cửa đứng sững lại, nhìn bên ngoài bông tuyết bay trắng xóa, trong lòng ảm đạm đau xót.
2 Nhớ lại kiếp trước, Ngô Song tay cầm ngọc bội, trong lòng phức tạp. Cô khiếp sợ không biết nói gì, người bên cạnh nhìn lại chỉ cho rằng cô đang ngẩn người.
3 Sau một màn to nhỏ ở phòng khám, Ngô Song đã ở nhà được ba ngày. Về nhà vào buổi chiều hôm đó, trong trí nhớ của mình cô nhớ đó là căn nhà tường đất mái ngói, có cảm giác quen thuộc khó tả, Ngô Song kích động nên buổi tối gần như ngủ không yên.
4 Lưu Hướng Tuyết đem hết đồ trong túi ra, chỉ chốc lát liền bày hơn nửa cái bàn. Nàng cho rằng con gái nhất định sẽ vui vẻ, ai biết bày nửa ngày cũng không thấy con gái động thủ.
5 Trang Đông Mai lớn tiếng nói, bước chân cũng không nhỏ, một câu còn chưa nói xong, nàng ta đã dắt Trang Hạo từ ngoài đi vào phòng khách. Ngô Song tuy không thích hai người này nhưng người đều đã tới rồi, cô cũng không thể đem người ta đuổi ra ngoài.
6 Vì Ngô Song còn chưa khỏe hẳn, Lưu Tiểu Bảo lại sợ Lưu thái thái mắng nên hai hôm nay vẫn trốn ở trong nhà, không dám sang bên nhà bà nội chơiNhưng hôm nay nghe nói cô út đã về, Lưu Tiểu Bảo ở nhà không yên nên chạy sang bên này.
7 Lưu Hướng Tuyết mua thịt, lão thái thái mua cá, trong nhà còn có nửa con gà, hơn nữa vẫn còn có cải thảo, đậu hủ làm mấy món thức ăn chay, bữa cơm này tại Lưu gia mà nói không thể không nói không phong phú.
8 Sau khi ăn xong, những người kia đều về nhà, Ngô Song cùng Lưu Hướng Tuyết rửa mặt xong liền về phòng về nghỉ ngơi. Mẹ con hai người chỉ có nhau là nơi nương tựa tránh không được lại một phen thân mật.
9 Đứng phía sau Lưu Quế Hoa là chồng nàng Trương Bình, Trương Bình vừa nghe Lưu Quế Hoa gọi “Hựu Hựu”, liền biết tiểu cô nương này chính là Tiểu thần bà kia.
10 Suốt ngày hôm sau, Lưu Hướng Tuyết lo lắng đứng ngồi không yên. Nàng một bên lo lắng con gái mơ không chuẩn, ngày mai sẽ bị nhà thôn trưởng làm khó dễ.
11 Trong TV, tiếng chuông năm mới vang lên thì Lưu gia lại xum vầy ngồi ăn ở nhà Lưu Hướng Quốc. Từ lúc Ngô Song sinh ra đến bây giờ thì đây là lần đầu tiên cả nhà cùng ngồi chung đón giao thừa.
12 Ngô Song cầm tượng đất nhất thời kinh ngạc. Từ Văn Tĩnh thấy cô nhìn chằm chằm tượng đất thì cho rằng cô thích cái này liền hào phóng nói: “Hựu Hựu ngươi thích tượng đất nhỏ phải không? Vậy tượng nhỏ này ta cho ngươi.
13 Thôn nhỏ của cô cách thị trấn không xa, chỉ là thuộc về ngoại thành thôi. Trong thôn cũng có rất nhiều người đi xe đạp đến công viên trong thị trấn, chỉ cần hơn 30 phút là tới nơi.
14 Cô nhất định phải bắt tên kia đền, Ngô Song nhìn cậu bé kia hừ nhẹ một tiếng nói: “Nếu nhà ngươi làm đồ cổ, vậy ngươi nhất định biết một chút? Ta không nói chuyện với ngươi, mau gọi người nhà đến, các ngươi nhất định phải bồi thường theo giá thị trường.
15 Lưu Hướng Tuyết khiếp sợ , 35 vạn a! Người nông thôn một đời cũng không thể kiếm được nhiều tiền như vậy. Trong thôn có nhà Từ lão đại cũng chẳng qua là hơn mười vạn thôi.
16 Hai người xông tới là hai anh em trong thông, đi đầu là anh cả, tên là Vương Đại Cương, là người kêu muốn đòi mạng. Từ Thế Huy vừa thấy Vương Đại Cương thì lập tức hiểu có chuyện gì xảy ra, liền tức giận mắng: “Vương Đại Cương, ta sớm nói vợ ngươi nên đi bệnh viện! Ngươi không đưa đi, hiện tại xảy ra chuyện thì tìm ta.
17 Ngô Song nghĩ tới nghĩ lui đều không thể giải thích được, cô cũng không thể nói cho bọn họ biết mình có thể nhìn thấy tương lai. Cô chỉ sợ, cô nói ra bọn họ cũng không tin ngược lại còn nói cô bị điên! Nhưng nếu không cứu bọn họ Ngô Song lại không đành lòng.
18 Trần thái thái bởi vì kinh sợ, lại vừa thương tâm nên tinh thần đã sớm loạn. Sau khi tới bệnh viện, bà hối hận cũng không kịp, đâu có nghĩ đến kiếp nạn gì?Lúc này vừa nghe thấy Trần Viễn Kiều hỏi, Trần thái thái mới bình tĩnh lại.
19 Vì đã sử dụng bí giấu quen thuộc nên Ngô Song cũng có thể hiểu một chút ít. Ở tình huống bình thường, bí giấu sẽ không chủ động nhảy ra, chỉ khi cô triệu hồi thì mới xuất hiện.
20 Trung y thánh thủ “Diệp Tử Hy” do yêu Quân đại nhân sức diễn ~——Ba người Ngô Song đợi không bao lâu thì người kia đã trở lại. Hắn xin lỗi Từ lão đại: “Vị đại ca này, lão gia nhà chúng tôi muốn gặpTiểuThần Tiên, không biết các vị có đồng ý không?”Từ lão đại sớm đoán được người Trần gia nhân sẽ không gặp hắn, hắn tới đây chẳng qua là để làm quen một chút với người công ty Viễn Kiều, như vậy mới không hề dị nghị gì.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Năng
Số chương: 50