21 Từ lão đại xe vừa mới đi xe đến nhà phía trước cửa xe. Ước chừng có khoảng mười mấy người, trong đó đa số là người nhà mẹ đẻ thân thích của Hồ Anh Hoa, còn có hai huynh đệ nhà Trang Đông Mai, vợ chồng Lưu Hướng Quốc cũng đứng ở trong đám người đó nhưng không có đi đến phía trước.
22 Lúc mẹ con Lưu Hướng Tuyết đang đau lòng vị người thân thì bên Trần gia cũng gần như sắp tuyệt vọng. Vì người Trần Cao Phong phái đi không tìm thấy người nào tên là Cát Trường Phong cả.
23 Thấy trong viện có người đi ra, Ngô Song không khỏi ngẩng đầu đánh giá. Nhìn như vậy cô có chút buồn bực,tiểutử kia quá cao, khoảng 1m85, cô nhỏ như củ cải khi đứng trước mặt hắn, thật giống mộttiểuoa oa.
24 Đúng lúc Ngô Song đang định nói ra phương thuốc thìđột nhiên cửa viện két một tiếng, cô tò mò ngẩng đầu nhìn, thấy từ bên ngoài đi vào là một vị lão nhân.
25 Phòng bệnh của Trần Hồng Vũ là phòng bệnh tốt nhất trong bệnh viện, phòng bệnh không chỉ có những thiết bị y tế hiện đại cao cấp mà mỗi ngày các bác sĩ y tá đều phải đến kiểm tra rất nhiều lần.
26 Vì để cho Cát Trường Phong có thể tiện lợi trong việc chữa trị cho Trần Hồng Vũ nên người Trần gia an bài phòng nghỉ ngơi ngay gần đó, tấc nhiên Ngô Song cũng qua bên đó.
27 Liên tục hai ngày đó, Ngô Song đều tu luyện ở bên cạnh Cát Trường Phong. Người Trần gia đã nói cho Lưu Hướng Tuyết về chuyện này, Lưu Hướng Tuyết tuy rằng cảm thấy không vui khi con gái nhỏ không về nhưng cứu người là chuyện lớn, nàng không thể ngăn cản đành để cho Ngô Song ở bên kia.
28
Đến ngày mười năm tháng giêng thì Trần Hồng Cũ rốt cuộc cũng đã chính thức tỉnh lại.
Tuy cơ thể chưa hoàn toàn hồi phục nhưng đã có thể mở miệng nói chuyện, cũng có thể xuống giường đi lại một chút.
29
Từ lão đại nhìn trúng là một bình Thanh Hoa, miệng bình nhỏ có hai tai, thân bình có vẽ rồng, là Long Đằng trên không, chân đạp Tường Vân.
Theo chủ sạp kia nói, đây là bình Nguyên Thanh Hoa, chào giá 5 vạn.
30
Tuy nói loại thanh danh Tiểu Linh nữ này nghe không được tốt nhưng giờ phút này, mọi người đều rất hâm mộ Ngô Song.
Chính là hai người Trần Viễn Kiều cùng Từ lão đại, đối với năng lực thần kỳ này của Ngô Song hâm mộ không thôi.
31 Ngày 23 tháng 8, chiều hôm đó, Ngô Song mới từ chỗ sư phụ trở về, còn chưa vào đến nhà thì cô thấy trong nhà rất náo nhiệt, có rất nhiều người ở trong nhà nói chuyện.
32 Khi Ngô Song đi tới trường thì đã có ba bốn vị giáo viên đang chờ.
Thì ra là khi các giáo viên nghe nói có một đứa nhỏ 6 tuổi muốn nhảy lên năm 3 nên rất tò mò, đặc biệt là những giáo viên chủ nhiệm năm 3 nên mới đến hết cho Ngô Song làm khảo hạch.
33 Ngày hôm sau, khi Ngô Song đến trường còn không biết nên khuyên nhủ Trương lão sư như thế nào thì đột nhiên Lương Mạt vươn cổ đến nói chuyện với cô.
Chỉ nghe Lương Mạt nhỏ giọng nói: “Ngô Song, ngày hôm qua ngươi gây họa rồi! Chồng của Trương lão sư là lãnh đạo Bộ giáo dục, thế mà ngươi cũng dám nói mộ tổ nhà nàng có vấn đề, ngươi không sợ hắn khai trừ ngươi à?”
“Làm sao ngươi biết chuyện này?” Ngô Song sửng sốt.
34 Mười tám tháng tám, đã qua Trung Thu ba ngày, đúng lúc là thứ bảy, chính là ngày xuất hành, cầu phúc, khai trương, Nạp Cát là ngày tốt. Vì thế Ngô Song quyết định khai trương Song Nhiên Đường vào ngày này.
35 Ngô Song không muốn khiến Trần Hồng Vũ hiểu lầm, lại càng không muốn làm tổn thương hắn cho nên cô mới cố gắng tránh hắn thật xa.
Nhưng hai người quả thực là quá quen, mấy năm nay cô vẫn hợp tác với Trần Viễn Kiều nên người Trần gia đối với thái độ của Trần Hồng Vũ cũng mặc kệ, cho nên Ngô Song cũng không trốn thoát được.
36 Cát Trường Phong thấy tiểu đồ nhi nháy mắt từ một tiểu bạch thỏ ngoan ngoãn liền biến thành lão hổ, ông không khỏi lắc đầu cười: “Song nhi, không cần khẩn trương như vậy, khách quý với ác triệu là hai chuyện khác nhau.
37 Núi Phượng Vĩ nằm ở phía bắc huyện Phượng Vĩ, dài 30km, trung tâm bơi lội kia được xây ngay dưới chân núi Phượng Vĩ nhưng lại ở phía Tây.
Ngô Song, Trần Hồng Vũ sau khi chia tay hai người kia thì bò lên núi Phượng Vĩ luôn.
38 Bởi vì không thể phân biệt được người trước mắt là bạn hay địch mà sau lưng cô còn có Trần Hồng Vũ, Ngô Song không khỏi lo lắng, đành phải dùng năng lực ‘nhìn thấy tương lai’ để xem xét người kia.
39 Ngô Song không hiểu bọn họ đang nói chuyện gì liền tò mò hỏi: “Tiền bối, các người đến cùng là muốn tìm cái gì a? Thứ ta muốn tìm chỉ là đồ cổ thôi, hình như đồ hai người tìm lại là đồ sống? Chẳng lẽ huyện Phượng Vĩ này còn có bảo vật khác sao? Ta ở đây lâu như vậy tại sao lại không biết chuyện này nhỉ.
Thể loại: Dị Năng, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 34