1 Truyện đầu tay mong anh em ủng hộ nhé
Tu Chân giới,
Khói mây trùng trùng, từng dãy núi trập trùng hiểm trở, thi thoảng từng tiếng gió vang lên giữa bầu trời yên ắng làm cảnh đẹp càng trở nên thần bí.
2 Nếu thấy hay anh em hãy ủng hộ bằng cách nhấn like và comment bày tỏ cảm xúc nhé!
-
-
- -“ Mỹ … nhân! Quả thực là mỹ nhân!”
Cô gái nghe thấy câu nói của hắn liền cúi gầm mặt xuống khẽ cười mỉm, đúng vậy có đứa con gái nào lại không thích được khen cơ chứ!
- “ Không biết mỹ nhân tìm ta làm gì!”
Trần Phong vừa nói vừa dùng bàn tay vuốt một bên mái tóc bù xù của mình.
3 - “ Năm phút??”
Nguyễn Tôn Chỉ hỏi lại, tên nhóc này hôm nay uống lộn thuốc à, mạnh miệng như thế cơ à! Nguyễn Tôn Chỉ liền hô lớn:
- “ Anh em thành toàn cho nó, tất cả cùng lên!”
Gần ba mươi tên mặc vest đen nghe theo khẩu hiệu liền lao lên, dùng hết sức vung gậy vào người Trần Phong.
4 Ting ting ting
Tiếng chuông báo hiệu rằng buổi học đã kết thúc. Nguyễn Kim ở cuối lớp chấm một điếu thuốc, một tên béo ủn ỉn đang ngồi phía cuối lớp khẽ nói:
- “ Đại ca! Chẳng lẽ để thằng nhóc Trần Phong đó cướp luôn chị dậu đi!”
Nguyễn Kim tức giận xoay người lại, dùng bàn tay vỗ thẳng vào trán thằng béo:
- “ Mẹ, mày tưởng tao muốn để cho nó cướp à nhưng anh trai tao nói rồi, anh trai tao đang đi công tác ở Bắc Ninh, không muốn tao gây sự! Chờ anh trai tao về, tao đem thằng đó xử đẹp!”
Tên béo cười khặc khặc:
- “ Đại ca nói chí phải! Anh xử nhẹ nhẹ tay thôi nhé, em gái em dạo này đang buồn vì không có người yêu đó!”
Nguyễn Kim không khỏi nôn ọe một tiếng, lần trước hắn cũng đã thấy được em gái tên béo, đúng là anh nào em nấy, rơi vào tay ả chỉ có khổ nhưng hắn lại cười lên một cách sảng khoái:
- “ Văn Đông, ngươi quả là anh minh nha! Theo tao, lâu lắm rồi anh chưa đụng vào nữ sắc, nhân dịp lòng có chút bực bội nên đi giải khuây tý!”
Trần Phong cùng Thanh Như ra khỏi trường, tính mời nàng đi ăn chút gì đó liền phát hiện túi mình rỗng tuếch, Trần Phong gãi gãi sau đầu:
- “ Thanh Như, anh có chút chuyện đi trước! Có gì sau gặp nhé!”
Thanh Như vừa ừm một tiếng nhẹ hắn đã chạy biệt tăm.
5 * Đây là chương tác tặng nhân ngày lễ, chỉ mong anh em ủng hộ bằng cách nhấn like!
Trần Phong thay vội chiếc áo phông màu đen cùng với chiếc quần liền chạy vụt ra ngoài, đại não cũng không ngừng hoạt động, rốt cục kẻ nào lại dám đi gây sự với Trần Phong ta, bắt được mày bố vặt hết lông cu.
6 * Đây là chương kỷ niệm 27 like nhé, thanks anh em đã ủng hộ!
Ngày hôm sau,
Trần Phong tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, việc đầu tiên hắn làm là bật chiếc tivi lên, nằm dài trên ghế sô pha cập nhật tin tức.
7 Trần Phong bước khỏi quán bar, khuôn mặt buồn bã, mịa nó đằng nào Lý Hân cũng nằm ở vị trí 967 ở STB gì đấy mà tặng có tòa nhà cũ của thằng mẹ Lý Hân.
8 trả chương anh em nhé! Mong anh em ủng hộ tác để tác ra thêm nhiều chương!
Sân bay Mỹ Đình, 13 giờ 30 phút,
Nguyễn Kim ngồi trên hàng ghế chờ, hai tay đan chặt vào nhau, bên sau, tên béo ụt ịt nhai ngấu nghiến chiếc bánh sanwich trên tay.
9 - -“ Mày mạnh đấy, nhưng chỉ yếu hơn tao chút thôi!”
Nguyễn Huấn khịt mũi, xoay xoay con dao găm trong tay. Trần Phong há hốc miệng, thằng này gan lớn quá nhỉ:
- “ Để tao xem, một chút đó là từng nào!”
Vừa nói xong, Nguyễn Huấn liền lao tới trước mắt hắn, dùng dao liên tục chém vào không khí, Trần Phong nhẹ nhàng múa bale tránh tất cả mọi đòn của Huấn.
10 hôm qua, sếp bỗng nhiên cho anh em tăng ca thế là không có chương cho anh em, thành thực xin lỗi!
Lão già nuốt một miếng nước bọt, tên nhóc này quá thực quá ngông cuồng, dám ở trong lãnh địa của ta ra oai, nếu không phải hai đưa con gái của ta còn đang quan sát ở phòng bên thì ta đã lấy đi một các chân của ngươi rồi.
11 Trần Phong nhìn hai thân ảnh trái ngược cùng quỳ trước mặt hắn, khẽ lau nhẹ nước mắt trên khóe mi, khẽ phẩy tay:
- “ Nhất Tinh, Thất Tinh! Các ngươi đứng dậy di!”
Nhìn thấy tu chân nguyên lực đang chảy trong người Trần Phong có chút yếu ớt, tên béo chưng hai cặp mắt híp làm ra vẻ dễ thương:
- “ Dâm Đế, ngài dường như có vẻ yêu hơn! Ôi, thương quá đi, chắc người ở đại lục này sống cực khổ lắm!”
Trần Phong lắc lắc đầu, tên Nhất Tinh này, quả thực bản tính khó thay đổi được.
12 Khách sạn X, một khách sạn nhỏ nằm ở gần dãy núi Hoàng Liên Sơn, Trần Phong ngồi ở trong một căn phòng 237, cô gái mông 92 vẫn nằm ngủ li bì ở sau chiếc giường, mặc dù khuôn mặt vẫn không có chút biểu cảm nhưng thật sự trong lòng hắn đang áp chế dục hỏa lại, nên thịt luôn hay để cô ta tự hiến dâng.
13 - “ Sau này có việc gì có thể nhờ ta!”
Trần Phong đang đứng dậy bỗng nhiên một lão trung niên lạ hoắc bước vào, chỉ thẳng tay vào mặt hắn:
- “ Ngươi! Nói, ngươi đã làm gì con gái ta!”
Trần Phong ngu ngơ, con gái nào, lão già giật mình khẽ nói:
- “ Đây là cha của Yến Nhi, Tần Vân!”
Trần Phong thay đổi biểu cảm, chạy đến nắm lấy tay của trung niên Trần Vân, nở một nụ cười:
- “ Cha vợ, con có thể làm gì em ấy được cơ chứ!”
Trung niên Tần Vân khoát tay hắn ra:
- “ Ai là cha vợ ngươi?”
Trần Phong xoay đầu, nháy mắt với lão già đang ngồi sau đó liền bước ra ngoài.
14 Văn Thi cười một cách điên dại:
- “ Là do mày quá yếu so với một con người bình thường hay con người bình thường cũng chỉ có vậy!”
Tên xăm trổ tức đỏ tía cả khuôn mặt, hai bàn tay to lớn không nhịn được liền đấm liên tục vào mặt của Văn Thi khiến Văn Thi ngã bệt xuống đất, nhưng tên xăm trổ vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
15 - “ Đúng vậy, lại là tôi!”
- “ Tại sao anh lại ở đây?”
Yến Nhi gãi gãi đầu thắc mắc một cách khó hiểu. Trần Phong nhẹ nhàng bước tới nhưng những bước của hắn đi một cách điệu đà hoa lệ như đang múa bale vậy.
16 - “ Thuốc Kích Dục!”
Lời của Trần Phong vừa dứt, cô nàng cảnh sát mặt càng đỏ hơn, thân thể quằn quại một cách vô cùng quyến rũ, tay còn nhẹ thoa lên vùng eo gợi cảm, hơi thở của cô đã lặc nhịp, cố mở miệng nói:
- “ Vậy thứ ngươi cho ta uống chính là …!”
Nhưng chưa kịp nói xong hắn đã dùng ngón trỏ giữ miệng cô cảnh sát, nhẹ nhàng lắc đầu:
- “ Em gái à, ngươi làm có thể làm bậy chứ không thể nói bậy a! Là em tự uống cốc rượu của anh chứ anh nào đâu có ép!”
Nói rồi hắn tiến đến gần cô cảnh sát một chút, trực tiếp ép cô nàng vào góc tường, cô cảnh sát đang bị dục hỏa trong người cắn xé, miệng đã lỡ rên ra mấy tiếng, tuy nhiên cô vẫn lấy trong túi ra một chiếc kích điện đưa trước mắt:
- “ Ngươi thử làm gì ta xem, ta sẽ … Uhmm!”
Trần Phong cười một tiếng nhẹ, khóa trái cửa lại sau đó lại ngồi trên giường còn cố ý cởi chiếc áo khoác bên ngoài chỉ mặc chiếc áo phông trắng.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50