1 Thời điểm chết đi Dương Sóc vô cùng nghẹn khuất, vô cùng hối hận.
Hắn vẫn luôn biết rõ Cố Diễm yêu hắn, rất yêu… Bằng không, người đàn ông kia rõ ràng có thân thủ tốt như vậy sẽ không cam chịu bị chính mình đè dưới thân, rõ ràng dù là trước tận thế hay sau tận thế đều có thể sinh hoạt vô cùng tốt, lại cam nguyện bị mình liên lụy, không để ý đến ánh mắt người khác, một lòng nghĩ đến mình.
2 Trận lửa nóng này vẫn liên tục đến khi Cố Diễm bất tỉnh mới chấm dứt.
Dương Sóc chưa bao giờ biết bản thân có dục vọng chiếm hữu mãnh liệt như vậy, nếu không phải tin chắc chính mình tiếp tục muốn, Cố Diễm sẽ không chịu nỗi, chỉ sợ hắn sẽ còn không dừng lại!
Thỏa mãn hôn nhẹ lên môi của người dưới thân, Dương Sóc ngoài ý muốn phát hiện mặc dù bản thân vừa rồi trải qua vận động kích tình kịch liệt, tinh thần của hắn vẫn rất tốt, thậm chí không cảm thấy chút mệt mỏi nào.
3 Nghe được giọng điệu rõ ràng mang theo quan tâm hỏi thăm, Cố Diễm càng có một loại cảm giác bản thân đang nằm mơ. Vì vậy, y hung hăng nhéo một cái lên đùi mình, khi đau đến khóe miệng co giật, lúc này y mới xác định Dương Sóc thật sự gọi điện đến, còn giọng điệu đối phương, cũng thật sự là quan tâm.
4 Bận rộn như vậy liên tục giằng co đến mười hai ngày.
Theo thời gian tận thế đến gần, trong lòng Dương Sóc cũng dần dần phiền não.
Mặc dù hắn tự nhận là tố chất tâm lý hiện tại của hắn rất cường hãn, nhưng mà, so sánh cuộc sống sau tận thế với sinh hoạt hiện tại… Hắn vẫn thấy buồn bực.
5 Thời gian còn thừa lại không đến một ngày rưỡi… Dương Sóc dùng một chút thời gian này để đi dạo trên đường, hít thở chút ít bầu không khí của thành phố này, hưởng thụ chút yên lặng cuối cùng thuộc về thành phố…
Không bao lâu nữa, nơi này, toàn bộ địa cầu đều sẽ biến thành địa ngục…
Không phải địa ngục sao? Hoặc là địa ngục người ăn thịt người!
“Dương Sóc!” Bỗng nhiên, giọng nói mừng rỡ từ sau lưng Dương Sóc truyền đến, sau đó, bả vai bị người dùng sức vỗ vỗ.
6 Dương Sóc tỉnh lại trên phi cơ, khi đó hắn còn chưa hoàn toàn tỉnh rượu, tửu lượng Trương Quân tốt hơn hắn, cho nên đã triệt để thanh tỉnh.
Khi bị Trương Quân cười ha ha báo cho biết bản thân đang ở trên phi cơ, hơn nữa đã bay được khoảng 6 giờ, còn nửa giờ nữa sẽ đến thành phố X, sắc mặt Dương Sóc có thể nói là thiên biến vạn hóa.
7 Ăn cơm tối xong đã là hơn bảy giờ, Cố Diễm bên kia vẫn không liên lạc được, đáy lòng Dương Sóc không khỏi càng ngày càng buồn bực bất an.
Mặc dù đời trước Cố Diễm tìm được đến nơi này, nhưng lúc này đây hắn cũng không dám trông cậy vào!
Bởi đời trước bất kể nói thế nào, Cố Diễm biết rõ bản thân đến nơi này du lịch, còn lần này… có thể nói mình là bị tên thiếu não Trương Quân làm cho im hơi lặng tiếng mà biến mất!
Buồn bực, vẫn là buồn bực, thừa dịp tài nguyên nước còn có thể dùng lần cuối này Dương Sóc liền đi tắm rửa, hơn nữa còn mở đầy một bồn nước lớn, tận thế đến, nước này cũng không thể dùng nữa… Có điều may mà sân sau nhà Liễu Phi Dương còn có một miệng giếng, miệng giếng kia bình thường không thể dùng đến, cho nên hiện tại đang dùng tảng đá che lại, như vậy sẽ khiến xác suất lây nhiễm thành công thấp hơn chút ít.
8 Trương Quân đánh giá người yêu hắn là sát tinh, điểm ấy, Dương Sóc tự nhiên biết rõ. Có điều dù cho biết rõ e rằng hắn cũng cảm thấy đó là lẽ dĩ nhiên, công ty Cố gia có thể làm lớn như vậy, làm người lãnh đạo công ty kia Cố Diễm làm sao có thể là nhân vật dễ đối phó!
Lúc này, Dương Sóc kéo Cố Diễm đến phòng mình, hai người ngồi xuống mép giường lớn, “Cố Diễm… hiện tại anh có một chuyện rất trọng yếu muốn nói với em.
9 Ăn cơm tối xong, Dương Sóc lại lôi kéo Cố Diễm tranh thủ thời gian tắm rửa một lần. Đây là lần cuối cùng tắm rửa trước tận thế… Lúc tắm thiếu chút nữa thì lau súng cướp cò, có điều may mà Dương Sóc vẫn nhịn xuống được.
10
12 giờ khuya, vốn ngủ không yên Dương Sóc bị tiếng chó sủa ngoài phòng làm tỉnh.
Hắn đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, sau đó phản ứng đầu tiên là nhìn tình huống của Cố Diễm bên cạnh.
11 Trong tận thế người ăn thịt người, có một cái không gian thật sự là một phương tiện bảo vệ tính mạng không tồi.
Chẳng qua là… dùng gần suốt ba tiếng tìm hiểu rõ ràng đặc tính của cái không gian kia, cùng giọng trẻ con cao ngạo không ai bì được của người thủ hộ không gian lúc sau… Trong lòng Dương Sóc thật không vui lên được chút nào.
12
Dương Sóc nghe xong ánh mắt thoáng nhu hòa một chút, hắn liếc mắt nhìn sang, thản nhiên nói: “Còn chưa tỉnh, tuy nhiên không có chuyện gì… Cậu kêu Liễu Phi Dương tạm thời đừng ở bên ngoài quá lâu, bị thương sẽ không tốt.
13 Sau khi trao đổi dị năng của đôi bên, Dương Sóc cùng Cố Diễm liền đi xuống lầu.
Thời điểm hai người xuống tới thì chạm mặt Liễu Phi Dương từ bên ngoài trở vào, mà bên cạnh anh ta còn có Trương Quân đi theo cằn nhằn, lải nhải.
14 Nếu đã quyết định rời đi, như vậy một số chuyện kế tiếp dễ xử lý hơn rồi.
Đám người Dương Sóc ngồi xuống thương lượng, cuối cùng nhất trí quyết định phải kiếm được một chiếc xe, tốt nhất vẫn là Hummer đã qua cải tiến, có thể chứa thức ăn, hơn nữa quan trọng nhất là tính an toàn cao!
Vì vậy, sau đó bốn người liền thu dọn những thứ có thể ăn trong nhà, mỗi người đều đeo một ba lô lớn.
15 Nhìn ánh mắt này Dương Sóc liền biết Cố Diễm nghĩ ngợi lung tung rồi… bản thân lại tổn thương y.
Nói cho cùng… vẫn là do nhân phẩm của mình không được tín nhiệm đi! Lúc trước, bản thân tổn thương đối phương quá sâu, thế cho nên, dù cho mình cố gắng khiến đối phương tin tưởng, nhưng nơi sâu nhất trong đáy lòng… vẫn tràn ngập bất an.
16 Nhưng mà, cho dù thời kỳ khác biệt, trước tận thế là “nhân vật nhỏ” thì hiện tại cũng chẳng phải nhân vật lớn gì, vẻ mặt Cố Diễm vẫn lạnh nhạt như trước, thậm chí là hoàn toàn không để vào mắt.
17 Lời Cố Diễm nói khiến Dương Sóc dừng lại, sau đó, ánh mắt hắn nhất thời híp lại.
“Em cảm thấy nơi nào không đúng?”
Cố Diễm nhíu nhíu mày không biết nên nói thế nào, cái loại cảm giác không đúng này càng giống như một loại cảm giác mà thôi.
18 Mèo biến dị cũng phát hiện tình huống của mình, nó liềm liếm móng vuốt, tiếng gào thét trong miệng phát ra càng thảm thiết.
Đồng thời, nó há miệng nhỏ phun ra một hơi về phía Cố Diễm…
Chẳng qua là hơi thở kia cũng không phải bình thường, vô cùng nóng rát, nhiệt độ cao tuyệt đối có thể làm người bị phỏng!
“Vừa rồi nó thôn phệ hỏa cầu của Trương Quân, hiện tại phóng ra mặc dù không phải hỏa, nhưng cũng không kém nhiều!” Dương Sóc vừa nói vừa lui về sau.
19 Cố Diễm thật sự tỉnh, nhưng kỳ thực cũng không đến lúc tỉnh.
Vì sao nói như vậy ư? Bởi y căn bản chưa hoàn thành thăng cấp, dựa theo lời Chu Châu, Cố Diễm hẳn là tỉnh khi đã thăng cấp xong, nhưng y quá lo lắng cho Dương Sóc, sợ đối phương bị thương trong lúc bản thân chưa thanh tỉnh… cho nên, lo lắng trong tiềm thức chiến thắng khát vọng thăng cấp có lợi cho mình… y mở mắt ra.
20 Cố Diễm mơ thấy một giấc mộng rất dài, ở trong mộng, y cười hạnh phúc. Bởi y mơ thấy người đàn ông y yêu nhất nói với y… anh hy vọng bản thân có thể bình yên, nếu mình bị thương, anh sẽ đau lòng…
Câu nói kia đã từng là lời mà cả đời này y khát vọng nghe được, khát vọng khi đạt được hạnh phúc… mà trong giấc mơ đó, y chiếm được rồi!
Giấc mộng kia thật đẹp thật đẹp, đẹp đến khiến y không muốn tỉnh lại…
Thời điểm mở to mắt không nhìn thấy Dương Sóc, người mình yêu nhất kia… Cố Diễm thất vọng, rất thất vọng.