1 Chương này là về kiếp trước của nữ chính
Trên trường kỷ đen như nhung, nữ tử xinh đẹp mặc y phục màu trắng có đai lưng viền xung quanh váy, đôi mắt buông xuống.
2 Chương này là về quá khứ của thân thể mà tỷ ấy sẽ trọng sinh vào @@
Tiếng chiêng trống vọng lại nơi không trung, pháo đỏ nhất tề (cùng) nổ, những hồng trù (dải lụa đỏ) bay đầy trời, nơi nơi đều ngập tràn không khí vui sướng.
3 Đập vào mắt nàng là một khuôn mặt mơ hồ, tầm mắt sắc bén pha lẫn chăm chú dừng tại người nàng, tựa hồ muốn đem nàng xuyên thủng, làm cho nàng muốn trốn cũng không trốn được, bên tai lại vang lên âm thanh lạnh như băng, "Lưu Ly, ta muốn ngươi thề, hảo hảo chiếu cố Mộc Vũ.
4 "Quốc sư?" Mộ Lưu Ly hơi hơi nhíu mày, miệng lẩm bẩm hai chữ này như có điều suy nghĩ.
Quốc sư của Mặc Lạc quốc - Văn Nhân Dịch có thể coi là người nổi tiếng gần xa.
5 Văn Nhân Dịch hơi kinh ngạc nhìn nàng, lắc đầu nói, "Làm sao có thể là uy hiếp đâu? Mộ lâu chủ thật sự đã hiểu lầm Bổn toạ rồi. "
Mộ Lưu Ly cười lạnh trong lòng, đáy mắt vẫn thản nhiên như trước, nhìn không ra cảm xúc, ngón tay vuốt ve tay vịn của ghế ngồi, từ tốn nói, "Đã sớm nghe nói quan hệ giữa Quốc sư đại nhân và Vân quý không được bình thường.
6 Thiên Liễm nghĩ mãi không ra, kiên quyết không nghĩ nữa, mở miệng nói, "Lâu chủ, thật sự chúng ta phải giúp Quốc sư đại nhân tìm Huyết tơ phỉ thuý vòng tay ư?"
Mộ Lưu Ly hai mắt híp lại, trầm giọng nói, "Sẽ tìm nhưng không phải là tìm giúp hắn.
7 Văn Nhân Dịch tựa vào khung cửa, nhíu mày nói, "Cho nên?"
Thiên Liễm duỗi tay ra, miệng thốt ra bốn chữ, "Trả thù lao trước!"
Thật ra, Lạc Tiên lâu vốn không có quy củ này, bởi vì không ai dám thiếu tiền của Lạc Tiên lâu mà không trả.
8 Chờ Văn Nhân Dịch ngồi thẳng, Mộ Lưu Ly cũng ngồi dậy, lạnh lùng thản nhiên nhìn hắn.
"Mộ lâu chủ, Bổn toạ còn chưa dùng ngọ thiện (bữa trưa), bây giờ là đến dùng vãn phạn (bữa tối.
9 Thực hiển nhiên, lại thêm một nữ nhân ngây thơ tin vào việc chân thành sở tới kiên định (luôn chân thành thì sẽ thành công chăng?).
"Chân thành sở tới kiên định" cũng không có gì là sai, nhưng cũng phải tuỳ đối tượng.
10 Thiên Liễm ở bên ngoài tràn đầy rối rắm, Mộ Lưu Ly trong phòng cũng tức đầy mình.
Nhưng trước khi nàng tức giận Văn Nhân Dịch lại có biện pháp làm cho nàng không giận - nói sang chuyện khác.
11 Văn Nhân Dịch giả vờ ho khan hai tiếng, nói, "Bổn toạ ốm nhẹ, không thì chuyện này nhờ Thái tử điện hạ làm giúp vậy!"
Nếu Mặc Diễm đã hoài nghi hắn bị độc phát (độc tái phát), hắn liền suy yếu một chút, dù sao hắn cũng bị trúng độc thật.
12 "Yến Kinh Thiên, Bổn toạ nhớ rõ có người từng thề sẽ không trộm đồ trong cung nữa, ngay cả trộm cũng biết Kinh Thiên đạo tặc rất tuân thủ chữ tín. Thì ra, Kinh Thiên đạo tặc cũng chỉ là tên trộm nhỏ nhoi thích nuốt lời sao?"
Tiếng nói trầm thấp pha chút lười biếng truyền đến, Yến Kinh Thiên cả kinh, hai mắt trừng lớn.
13 Mặc Diễm rối rắm. Hắn không có tiền giống như Văn Nhân Dịch, ba vạn lượng hoàng kim cũng không phải là số tiền nhỏ, vì một Yến Kinh Thiên đáng giá sao?
Văn Nhân Dịch cũng không ngại giúp Mộ lâu chủ một phen, thức thời mở miệng nói, "Mộ lâu chủ muốn đối đầu với Bổn toạ?"
Lời vừa thốt lên, trong lòng Mặc Diễm đã nhận định rằng Văn Nhân Dịch coi trọng Yến Kinh Thiên.
14 Sau khi Thái tử điện hạ rời khỏi, đám người bạch y nhân của Lạc Tiên lâu cũng rời khỏi luôn. Mộ lâu chủ đánh giá Yến Kinh Thiên một chút, bình tĩnh phân phó, "Bích Tiêu, mang về Lạc Tiên lâu.
15 Đáy mắt của Văn Nhân Dịch thập phần bình tĩnh, tựa hồ cũng không giật mình chút nào, chỉ nhìn Yến Kinh Thiên, "Về núi cho Bổn toạ. "
"Không cần. . .
16 Nguyên nhân mà Vân quý phi làm vậy cũng khá là dễ giải thích. Lúc trước, Huyết tơ phỉ thuý vòng tay làm hại Liễu gia bị diệt môn thì bây giờ cũng có thể đem tới đại hoạ.
17 Lúc này, trong Vân Thiên cung.
Vân quý phi một thân phục sức quý giá nằm nghiêng trên nhuyễn tháp, nhắm mắt dưỡng thần. Cung nữ bên cạnh cẩn thận hầu hạ, rất sợ sẽ quấy rầy ả, không dám gây ra bất kỳ tiếng động nào, ngay cả hô hấp cũng nhẹ nhàng.
18 Mặc Thiên nhìn Văn Nhân Dịch, có chút do dự hỏi, "Ái phi muốn phạt Quốc sư như thế nào?" Ông ta có thể thanh nhàn (thanh thản + an nhàn) như thế hoàn toàn là nhờ vào Văn Nhân Dịch giúp ông ta xử lý quốc sự nhưng mỹ nhân tức giận, dĩ nhiên là muốn ả nguôi giận.
19 Đại tướng quân mang binh truyền chỉ cũng không phải là việc nhỏ, Mặc Diễm nhận được tin tức, không bình tĩnh hỏi, "Ban hôn?"
"Đúng vậy Thái tử điện hạ, Tập tướng quân đã mang binh mã tới Lạc Tiên lâu.
20 Một ngày bình thản trôi qua.
Quốc sư đại nhân cái gì cũng không có làm, thậm chí ngay cả cửa trước cũng không ra, lâm triều cũng không đi. Ai bảo nhà người ta sắp có đại hôn, chẳng lẽ còn không được nghỉ ngơi vài ngày sao? Huống hồ, Quốc sư đại nhân cũng không vào triều sớm, mọi người tập mãi cũng thành thói quen.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 111