1 Thứ hai, 5. 30 A. M- Oaa. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . _Kiệt thức dậy với một khuôn mặt ngái ngủ, nhìn đồng hồ Kiệt cất tiếng nói:-Mới có 5 giờ rưỡi, sao hom nay mình dậy sớm thế nhỉ? Thôi, đi tập thể dục vậyTiến lại gần tủ quần áo, Kiệt lấy ra một bộ đồ thể thao rồi bước vào wc_Cạch_5 sau Kiệt bước ra với vẻ cực kì handsomeSau khi bước ra ngoài và khởi động Kiệt bắt đầu chạy quanh khu phố- Tin.
2 Sáng hôm sau tại trường. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
3 Hôm nay là 1 ngày bình thường như bao ngày bình thường khác. Công việcgiao báo vào sáng sớm mà nó đã làm được hơn 1 năm nay k có gì thay đổi. Nó bước đến trường với vẻ mặt lạnh lùng k thể tả Ở trường, những ánh mắt dành cho nó vẫn k có gì thay đổi ngoài việc nó có phần e dè và kiêng sợ hơnHôm nay con Trúc kia cũng k dám tới gây sự với nó nữa, k biết là tại vì sợ hay là đang phải ở bệnh viện để dưỡng thương nữa Nhóm của Kiệt dường như có chuyện gì muốn nói với nó nhưng thấy nó cứ muốn tránh mặt nên lại thôi Giờ ra về( Vì k có gì đặc biệt nên mình tua nhanh nha)- Ngọc ơi, chờ tụi mình với_Phương hét lên và chạy theo NGọc vì Ngọc đi rất nhanh Nghe tiếng gọi, Ngọc quay lại-Các cậu gọi mình?_Ngọc hỏi lại-Ừ_Trinh nói-Có chuyện gì k?_Nó hỏi lại-À, k có chuyện gì đâu, chỉ là bọn mình muốn cảm ơn cậu chuyện hôm qua thôi_Trinh nói-Đó chỉ là chuyện nhỏ, chẳng qua mình kmuoons thấy bọn đó dỡ trò đội bại thôi_Nó nói rồi quay bước đi-Khoan đã, bọn mình có thể mời cậu 1 bữa ăn để trả ơn k?_ Vũ cất tiếng đè nghị-Tôi làm chuyện đó k phải để trả ơn_ nó nói giọng có vẻ hơi cáu rồi bỏ đi-Hừ, k biết nói thì đừng có nói_Phương quát lên-Xem ra cậu ấy giận thật rồi_Trinh nói-Xem ra lần này chúng ta đành phải nhờ tới sứ giả hòa bình thôi_Phong nói rồi quay sang Kiệt-Đúng rồi, Kiệt ơi mày giúp tao đi_ Vũ quay sang năn nỉ Kiệt-Thôi được rồi_Kiệt nói rồi chạy theo Ngọc.
4 Sáng ngày hôm sau-Ngọc ơi, chờ mình với_Tiếng Trinh vang lên-Các cậu tới rồi à?_Ngọc đang chúi mũi vào cuốn sách, nghe tiếng gọi nên quay lại thì thầy tui nó-Cậu tới sớm vậy?_Phương hỏi-Thì cũng như các cậu thôi_Ngọc cười và đáp lại Tụi nó vừa đi vừa cười nói hay đúng hơn là chỉ có Trinh và Phương cười còn nó thì k, dường như ở trường nó k muốn bộc lộ cảm xúc của mìnhCòn tụi học sinh trong trường thì được dịp lé con mắt vì vì nụ cười củaPhương và Trinh, lại còn thấy nó có vẻ thân với tụi nó nữa Đang đi qua khu vực bóng rỗ thì có 1 trái bóng từ đâu bay tới, nhắm ngay vào nóThấy nguy hiểm nên Kiệt lao vào đỡ vho nó nhưng vì ở quá xa nên k tớikịp.
5 3 người đứng đầu hội học sinh, 3 đại ca của trường rượt nhau chạy khắpsân trường như 3. . thằng điên vừa mới trốn trại tâm thần. Kẻ thì chạy,kẻ thì đuổii theo, kẻ thì xin tha còn kẻ thì luôn mồm **** bới tạo nên 1 khung cảnh vô cùng lãng mạn, ý nhầm náo loạn Họ rượt nhau chạy lên lớp thì chợt nhận ra nãy giờ moị người nhìn vàomình như 3 thằng điên thì k giỡn nữa vì sợ mất.
6 Sáng hhoom sau, nó thức dậy, cảm thấy hơi lạnh xuung quanh. Khẽ giậtmình khi thấy mình k phải phải nằm ngủ ở trên giường mà lại là trong khu vườn lạnh lẽo, hơn nữa cái con người đang tựa đầu vào vai mình lại làKiệt.
7 Sau 1 ngày đi chơi vui vẻ, tụi nó cũng phải trở lại với trường, với lớp, với thầy cô, bạn bè-Ngọc có vẻ tới sớm nhỉ?_Kiệt từ đâu xuất hiện và hỏi nó-Cậu cũng vậy chứ có kém gì tôi? Tới sớm để cua gái hả?_Ngọc móc-Có lẽ vậy.
8 Sáng sớm hôm sau, nó cất bước đi tới trường Vừa bước tới cổng, nó đã gặp ngay 1 chiếc xe limo màu đen bóng đỗ ngay trước cổng. Cái trường hàng ngày vốn đã rất ồn ào, nay lại càng ồn àohơn khi người trong xe xuất hiện Nhìn người con gái vừa mới bước ra, ánh mắt nó trở nên khó chịu vôcùng.
9 Tại một căn nhà trống, có những tiếng nói chuyện đầy vẻ cay cú vang lên-Hừ, thật là tức chết mà_Trúc lên tiếng-Bao nhiêu làn mình cố tình *** hại nó rồi, vậy mà nó vẫn cứ sống nhăn răng_Linh tức tối-Bây giờ phải làm sao hả chị?Bọn trong trường k đứa nào dám dây vào nó nữa rồi_Trúc hỏi Linh-Hừ, tao k xử được nó thì tao sẽ nhờ người xử nó.
10 Tại doanh trại của bang Thiên Long-Đây là căn cứ của bang, ở đây cũng k nhiều người lắm, chỉ có nhữngngười được bọn mình tin tưởng mới được vào. Các cậu là những trường hợpngoại lệ đó_Phong giới thiệu-Ở đâu cũng tốt nhỉ, chắc tôi cũng phải vào bang của các cậu thôi_Ngọc nhìn xung quanh và nói đùa-Thật chứ, cậu sẽ nhập bang với chúng tôi chứ.
11 15 sau, Phong, Vũ, Kiệt bước ra với vẻ hoàn toàn khác. K phải là nhữngchàng thư sinh ngoan ngoãn như thường ngày, k phải là những anh chànghandsome cña những buổi đi chơi mà là những quí ông, nhũng tay playboychính hiệu, những ông chủ quyền lực của thế giới đêm đầy cạm bẫy-Chà, bộ đồ này hợp với mấy em hơn đấy_anh Shin cười-Em thấy am mặc gì cũng hợp hết, đẹp trai mà_Vũ vuốt ngược tóc ra sau-Oẹ, nghe phát ói à_Kiệt giả vờ nôn-Thôi, đừng có làm mấy cái trò mất mặt đó nữa.
12 Khi nó và mọi người đều đã bước ra khỏi Bar. . . . . . . . . . . . . -Ngọc nè, sao hồi nãy em lại để yên cho tụi nó vậy?_chị Sa hỏi-Cái đó mà nhẹ hả chị? Làm người ta gãy xuơng rồi còn gì?_Trinh nói-Trời, tại mọi người k biết thôi chứ chị ấy mà tức lên thì thằng đó có nguy cơ bị tàn phế là rất cap_Leon nói-Chẳng lẽ cậu k tức giận vì chuyện đó?_Kiệt hỏi-K phải là k giận, nếu k giận thì mình đã chẳng bỏ đi_Ngọc trả lời-woaaa, bữa nay em gái anh sao mà nhân từ với người khác quá.
13 Kiệt ẵm nó ra xe, đặt nó nằm ở hàng ghế đằng sau và ngồi ngắm nó, "Nhìn cậu ngủ thật đẹp, giống như 1 thiên thần bị mất đi đôi cánh vậy. TRên khuôn mặt tỏ thấy có sự mệt mỏi, lạnh lùng và băng giá mọi khi.
14 Sáng hôm sau nó bước tới trường với dáng vẻ vẫn lạnh như tiền của hàngngày. Mọi người nhìn nó vẫn vô cùng sợ hãi, riêng có 2 người khi nhìnthấy nó như vậy thì vô cùng ngạc nhiên-Tại sao lại như vậy? Tại sao con nhỏ đó vẫn bình an vô sự thế kia?_Trúc nhăn mặt-Sao lại thế nhỉ? Để chị gọi điện hỏi thằng kia xem sao?_Linh nói và nhấn điện thoại" -Alo, mày làm ăn kiểu gì thế hả?_Linh hét lên -.
15 Sau khi dẹp dọn xong bọn tay sai của con Linh và con Trúc, tụi nó bướcra xe để về bang Thiên Long. Mọi người đều cười nói vui vẻ, trầm trồtrước tài năng của Ngọc, riêng chỉ có Kiệt là im lặng suốt quãng đườngđi khiến cho k khí trên xe Ngọc và Kiệt vô cùng ngột ngạt.
16 Hôm nay sân trường rộn ràng hơn những ngày trước rất nhiều, nhìn nét mặt của ai cũng hiện lên 1 sự lo lắng khó tả, nhưng xen lẫn đâu đó cũng cócả sự vui mừng và háo hức, dường như họ đang mong ngóng 1 thứ gì đó.
17 Thấm thoát 1 tuần nữa lại trôi qua, ngày mai đã là ngày cuối tuần. Tụinó quây quần bên nhau tại quán nước My life của của anh Tuấn_Nơi Ngọcđang làm việc.
18 sau 1 buổi đi chơi đầy thú vị nhưng cũng k kém phần mệt mỏi, mặt trời đã bắt đầu lặn về phía đông để trở về với căn nhà nhỏ của mình. Có lẽ cácboy nhà ta đã thấm mệt, trên mặt ai cũng hiện rõ ý muốn ra về nhưng các girl thì k như vậy, họ muốn nán lại đây lâu hơn chút nữa để ngắm cảnhhoàng hôn vì như vậy sẽ rất đẹp và vô cùng lãng mạn.
19 Trên đường Kiệt chở Ngọc về nhà, nhóc Bảo đã ngủ say vì mệt mỏi nhưngtrên môi vẫn nở 1 nụ cười, k biết là do nó đang mơ 1 giấc mơ đẹp, nhớlại những kỉ niệm đí chơi của ngày nay hay nghĩ về những trận cãi nhaucủa Phuơng và Vũ nữa-Nè, cậu dừng lại đây 1 chút đi_Ngọc nói với Kiệt, giọng rất nhỏ nhẹ vì sợ đánh thức Bảo đang say giấc nồng ở hàng ghế sau-Cậu đi đâu vậy?_Kiệt hỏi khi thấy Ngọc mở cửa xe-Chờ mình 1 lát đi_Ngọc nói rồi chạy đi Một lát sau Ngọc trở lại, trên tay cầm theo 1 túi màu trắng có hình chữ thập đỏ-Cậu làm gì vậy?_Kiệt hỏi khi thấy Ngọc đổ thuốc sát trùng vào bông gòn-Ngồi im_Ngọc ra lệnh rồi bôi thuốc lên trán Kiệt-A!_Kiệt khẽ kêu khi thuốc chạm vào da thịt-Xong rồi đó_Ngọc nói khi dán miếng băng cá nhân nho nhỏ lên trán KiệtNhìn vào guơng chiếu hậu gắn trên xe, Kiệt thấy trên trán mình có 1miếng băng nhỏ, thì ra Ngọc đã phát hiện ra vết thương hồi sáng do nhócBảo cào phải.
20 Thấm thoát 1 mùa hè nữa lại trôi qua. Sự nóng bức tới ngột ngạt đànhphải nhường chỗ cho cái k khí se se lạnh, mát mẻ của mùa thu. Mọi ngườibắt đầu mặc những chiếc áo dài và ấm hơn, những cô nàng dù muốn dù kcũng k thể mặc những chiếc váy ngắn cũn cỡn đã bị cắt xén đi rất nhiều.