1 Lúc trước, cô không hề chú ý quan sát anh ta, chỉ là thoáng thấy cái bóng mặc bộ lê đen sang trọng trong tầm mắt của mình mà thôi. Lúc này, khi cô quan sát kĩ, khuôn mặt quen thuộc mới dần dần hiện ra.
2 Sau khi rời khỏi câu lạc bộ tư nhân đó, Điền Điền không về kí túc xá của trường mà bắt hai chặng xe về thẳng nhà. Trên đường, Jack gọi điện đến, anh ta mắng cô xối xả một trận.
3 Buổi chiều đến trường, Điền Điền gần như bước vào lớp cùng lúc tiếng chuông vào học vang lên. Suýt nữa thì cô đã đến muộn. Giảng viên dạy môn này nổi tiếng nghiêm khắc.
4 Cảnh tượng ấy thật khiến người ta phải sững sờ, Jack nhìn Điền Điền mà con ngươi như muốn rớt ra khỏi tròng mắt, nhưng mặt cô vẫn cứ ngây ra, môi bặm chặt không thèm để ý đến Liên Gia Kỳ trước mặt.
5 Sáng hôm sau, khi Điền Điền cùng Du Tinh đến câu lạc bộ tennis, Hoắc Khởi Minh đã đợi họ ở đó. Anh ta cũng dẫn một người bạn đi cùng. Bạn anh ta tất nhiên không giàu thì cũng sang.
6 Sáng hôm sau, Điền Điền tự mình tìm đến nơi tổ chức triển lãm tranh. Hoắc Khởi Minh đã đứng ở sảnh đợi cô, mỉm cười: “Cô rất đúng giờ. ”Vào thang máy, họ đi thẳng lên tầng thượng.
7 Mãi mới được nghỉ đông. Để bù đắp chuyện thiếu ngủ do thời gian trước luôn bận rộn nên suốt mấy ngày liền, sáng nào Điền Điền cũng cuộn tròn trong chăn ngủ nướng.
8 Sau khi Liên Gia Kỳ và Hoắc Lệ Minh sánh bước từ cầu thang bộ đi xuống, La Thiên Vũ cũng phát hiện ra họ. Anh ta đứng lên, bước tới, mỉm cười chào hỏi: “Gia Kỳ, Lệ Minh, thật trùng hợp! Hai người cũng đến đây ăn cơm à?”Hoắc Lệ Minh chú ý quan sát môi anh ta, đọc hiểu lời anh ta nói liền mỉm cười: “Đúng vậy.
9 Điền Điền lặng lẽ gật đầu. Thực sự,khoảng thời gian này đã xảy ra quá nhiều việc. Đúng là một mùa đông lắm chuyện! Tất cả đều khiến cô khó mà đối mặt nổi.
10 Ngọn đèn trên cầu thang chiếu ánh sáng màu cam dìu dịu. Dưới ánh đèn đó, có bóng người cao cao, khuôn mặt lạnh như băng hiện ra. Là Liên Gia Kỳ. Điền Điền giật mình kinh ngạc:“Sao anh lại để đây? Anh đến đây làm gì?”Liên Gia Kỳ cúi xuống nhìn cô, ánh mắt như thanh kiếm sắc bén, sắc mặt lạnh lùng, giọng nói băng giá: “Tôi đến tìm mẹ cô.
11 Hôm sau chuyện xảy ra ở khách sạn Hoàng Chiều đã xuất hiện trên bản tin của các tờ báo lớn trên thành phố. Trên mạng, đây đúng là một sự kiện “hot” có một không hai.
12 Đám phóng viên nhất quyết cố thủ ở cửa nhà họ Diệp không chịu đi. Điều này khiến không ít hàng xóm tầng trên tầng dưới thò đầu ra xem. Dù sao cũng đang nhàn rỗi, có phóng viên quay sang hàng xóm nhà họ Diệp để phỏng vấn.
13 Khi các phóng viên củ tòa báo tìm đến nhà họ Diệp thì Điền Điền đang chăm sóc mẹ cô ở bệnh viện. Chuyện xảy ra khi bà Điền Quyên đang trực ca. Theo lời y tá trưởng, sáng sớm bà đến nhận ca đã thấy có gì đó bất thường, tinh thần có vẻ lơ đãng.
14 Hoắc Khởi Minh cúp điện thoại rồi nằm ườn ra sofa. Cách đó không xa, La Thiên Vũ đang đứng trước cửa sổ, cầm điện thoại nói chuyện với ai đó. Không biết đối phương nói gì mà anh ta nghe xong, mặt lộ rõ vẻ vui mừng: “Thật không? Tốt quá rồi!”Cúp điện thoại, anh ta vui mừng nhào đến chỗ Hoắc Khởi Minh, nói: “Khởi Minh, có tin tốt đây.
15 Ngày mai bà Điền Quyên có thể ra viện. Chiều này, Điền Điền đã thu dọn trước đồ đạc để mang về và quét dọn lại nhà cửa. Cô phải dọn dẹp sạch sẽ tinh tươm thì mới có thể đón mẹ ra viện về ăn tết.
16 Sau khi tai nạn xảy ra, Sở cảnh sát thành phố đã giao cho đội cảnh sát nhanh chóng điều tra vụ này. Liên Gia Kỳ, lái xe gây tai nạn đã chủ động đứng ra chịu trách nhiệm.
17 Đọc xong bài báo dài, Điền Điền ngồi im bất động trên ghế như bị đóng đinh, mãi sau vẫn chẳng nhúc nhích gì. Dù thế nào, cô cũng không ngờ tới , hóa ra dằng sau tai nạn năm đó lại có ẩn tình như vậy.
18 Nhìn bức ảnh chân dung bà Điền Quyên ôm trong lòng, sắc mặt Liên Gia Ký bỗng trắng bệch. Đây chính là người năm đó đã mất mạng dưới bánh xe của cậu. Còn cậu thì chưa một lần nhìn chính diện ông.
19 Năm đó, khi biết tin chồng bị tai nạn, bà Điền Quyên suýt nữa đã ngất lịm đi. Khi kéo con gái lao đến bệnh viện, trong đầu bà tự nhủ: “Đừng xảy ra chuyện gì.
20 Sau khi truyền tay nhau lần lượt đọc bức di thư của ông Diệp Chấn Hùng, ai nấy đều lộ rõ vẻ kinh ngạc và bàng hoàng trên khuôn mặt. Điền Điền đã đọc đi đọc lại bức thư đó đến mấy lần liền.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 40