1 Trong không gian màu trắng, một nữ tử mặc hoa phục phức tạp đang đứng với đôi mắt nhắm nghiền, khuôn mặt nàng gần như hoàn mỹ, như ngọc thạch điêu khắc mà thành, lúc này thần sắc có chút nghiêm túc.
2 “Quận chúa, nơi này gió lớn, thân thể ngài vừa mới khôi phục một ít, vẫn là để nô tỳ hầu hạ ngài trở về nghỉ ngơi?” Một tỳ nữ mặc thanh y ánh mắt thành khẩn nhìn nữ tử đang dựa vào lan can nhìn uyên ương trong ao.
3 “Quận chúa, Nhị tiểu thư đến vấn an ngài. ” Tỳ nữ Hộc Châu vẫn luôn canh giữ bên ngoài đình đến vào báo.
Cố Thịnh Nhân thầm nghĩ quả nhiên đã tới. Từ xa liền nhìn thấy một bóng dáng thướt tha màu trắng lả lướt đi tới phía bên này.
4 Cố Thịnh Nhân biết, Tưởng Vân Sam là từ dị thế đến, đối với thân phận thứ nữ này cực kỳ mẫn cảm, nguyên cốt trong truyện sau khi nàng được độc sủng lục cung liền xin hoàng đế sửa lại thân phận do người tôn quý sinh ra, dường như vậy, liền thực sự coi chính mình có thể cao hơn người một bậc.
5 Editor - Beta: Mộng Kha
“Quận chúa, hôm nay Thái tử điện hạ làm vậy thật là quá đáng!” Trở lại bên trong phòng ngủ, Lâm Lang thẳng thắn tức giận bất bình mở miệng.
6 Tưởng Lệnh Trinh ngồi ở trong xe ngựa, thân hình hơi hơi lay động hướng tới khe hở trong xe nhìn ra bên ngoài.
Văn Thành Trưởng công chúa hết lòng tin theo Phật môn, lúc này nữ nhi bị đại nạn, trong lòng nàng trước sau đều có khúc mắc, lần này thừa dịp Tưởng Lệnh Trinh thân mình rất tốt, nàng lập tức liền mang nữ nhi đi chùa miếu nổi tiếng nhất ở Thiên Khải triều —— chùa Tiềm Long cung phụng hương khói.
7 Cố Thịnh Nhân rốt cuộc cũng gặp được tiểu viện được giấu ở trong rừng trúc —— nói đúng ra, hẳn phải gọi là một gian trúc lâu.
Cố Thịnh Nhân nhìn xung quanh một vòng, cũng không có nhìn thấy bóng người, nghĩ rằng Cơ Ngọc không phải ở trong trúc lâu này mà chính là ở địa phương khác.
8 Editor - Beta: Mộng Kha
Cố Thịnh Nhân ngay từ đầu mặt có chút đỏ, dù cho tự mình không có trải qua, nhưng người ở đây cũng đều biết thanh âm này ý nghĩa là gì.
9 Chủ tớ ba người Cố Thịnh Nhân biểu tình đều hoảng hốt.
“Quận chúa?” Hộc Châu có chút lo lắng nhìn Cố Thịnh Nhân. Quận chúa nhà mình cùng trữ quân có hôn ước, tuy rằng ngoại nhân cũng không biết, nhưng các nàng từ nhỏ đã bên người phụng dưỡng quận chúa đều rất rõ ràng, hôm nay hành vi của trữ quân cùng Tưởng Vân Sam, quả thực trắng trợn quăng một cái tát ở trên mặt Tưởng Lệnh Trinh.
10 Editor - Beta: Mộng Kha
Cùng lúc đó, một phần tư liệu điều tra cũng ở trước mặt Cơ Ngọc.
Cơ Ngọc trước cầm lấy một phần tư liệu về Cố Thịnh Nhân kia.
11 Văn Thành Trưởng công chúa nhìn về phía trượng phu của mình, phát hiện trong mắt Đại tướng quân cũng là nghi hoặc sợ hãi bất định, việc này tới quá nhanh, quả thực làm cho phu thê bọn họ trở tay không kịp.
12 Hoàng đế thấy phu thê công chúa không có dị nghị gì, trong lòng càng thêm áy náy, cách một ngày cấp ban thưởng cho Cố Thịnh Nhân, càng thêm vài phần phong phú.
13 Editor - Beta: Mộng Kha
“Hệ thống, về việc Thái tử Cơ Diệp mấy năm nay hại sự trong sạch của nữ tử dân lành, cùng với việc hắn cấu kết với các đại thế gia, trao đổi lợi ích, đều sửa sang lại xong sao?” Cố Thịnh Nhân hỏi.
14 “A Trinh!” Nhìn thấy Cố Thịnh Nhân lại gần, các vị tiểu thư đang nói chuyện phiếm đều hướng về phía nàng phất tay.
Cố Thịnh Nhân đánh ngựa sang, quả nhiên tất cả mọi người cùng Cố Thịnh Nhân giống nhau, đều là một sắc thuần hồ phục, cách đó không xa, một số con ngựa cường tráng oai hùng đang cúi đầu an tĩnh ăn cỏ.
15 Editor - Beta: Mộng Kha
Cố Thịnh Nhân nhắm mắt, liền tính toán nhảy ra khỏi ngựa. Không có biện pháp, nếu cứ như vậy mặc cho nó chạy thì sẽ đụng phải vách đá, chính mình không chết thì cũng tàn tật!
Đang ở thời điểm Cố Thịnh Nhân chuẩn bị nhảy xuống, đột nhiên nghe được hệ thống nghi hoặc “Di” một tiếng.
16 Không khí tại đây một khắc đều yên lặng.
Cố Thịnh Nhân có chút không biết làm sao, nàng ở trong lòng kêu hệ thống: “Hệ thống, lúc này ta phải làm sao bây giờ?”
Nhưng hệ thống giống như là chết máy, sống chết không đáp lại nàng.
17 Editor - Beta: Mộng Kha
“Con ngựa kia của ngươi, không có một chút dấu hiệu, đột nhiên liền nổi cơn điên?” Văn Thành Trưởng công chúa và Đại tướng quân mặt đều lạnh lẽo.
18 Editor - Beta: Mộng Kha
Tưởng Vân Sam ngồi ở giữa mọi người, nghe các tiểu thư thân phận tôn quý những ngày qua cung kính nịnh bợ mình.
Lão thái quân phủ Trấn Quốc Công đại thọ bảy mươi tuổi, lấy thân phận khi xưa của nàng, tự nhiên là không có tư cách tham dự, bất quá hiện giờ sao?
Tưởng Vân Sam thỏa thuê đắc ý nhìn bốn phía chung quanh, hiện giờ, ai còn dám khinh thường mình?
Không nghĩ tới, ở nơi xa các tiểu thư chân chính thân phận tôn quý đều khe khẽ nói nhỏ: “Đây là thứ tiểu thư của phủ Đại tướng quân? Cũng chỉ có như vậy, không biết trúng vận may gì, thế nhưng được hoàng gia coi trọng.
19 Cố Thịnh Nhân đương nhiên cũng đã nhận ra ánh mắt chiếm hữu dục vọng của Thái tử kia, nàng chỉ cảm thấy phản cảm không thôi. Lúc này thâm tình gì? Thật sự đối với Tưởng Lệnh Trinh có tình nói, liền sẽ không giống Tưởng Vân Sam làm ra loại chuyện này.
20 Editor - Beta: Mộng Kha
“Bang!” Lại là một ly bạch hoa thanh rơi xuống đất.
Tưởng Vân Sam vẫn chưa hết giận, đem các chung trà khác trên bàn mặt quét xuống đất.
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Phụ, Xuyên Không
Số chương: 19
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50