61 Cố Thịnh Nhân mở mắt ra, phát hiện mình lại trở về không gian toàn màu trắng đó.
Cô giơ tay của mình ra, một bàn tay trắng nõn mềm mại, tràn đầy sức sống, không phải là đôi bàn tay xanh xao nhợt nhạt như ở thế giới trước.
62 Cố Thịnh Nhân nằm trên ghế dài trong vườn hoa hồng trắng, tiếp nhận những ký ức mà hệ thống truyền đến.
“Cho nên. . . nhiệm vụ đầu tiên của tôi chính là bảo vệ tính mạng?” Nhiệm vụ ở mấy thế giới trước đều khá bình yên, không ngờ nhiệm vụ ở thế giới lần này lại hung hiểm đến như vậy.
63 Một con mèo lớn không bằng lòng bàn tay đang nằm trên chiếc đệm êm ái trong giỏ, nó vừa mới sinh ra nên còn chưa mở mắt, chỉ có mũi là không ngừng động đậy, lúc này đột nhiên bị ánh sáng chiếu vào nên người hơi co rúm lại.
64 Trong đầu hắn xuất hiện rất nhiều ký ức mơ hồ, ví dụ như mình đã từng là ma vương oai phong của cả đại lục, sau đó bị loài người xảo quyệt phong ấn trong sợi dây chuyền này, lang bạt mấy nghìn năm mới rơi vào tay con người.
65 Cố Thịnh Nhân bế Vera ra ngoài.
Vera chính là con mèo Xiêm La mà nhị vương tử điện hạ mang đến cho Veronica.
Qua một tháng, Vera nhỏ bé đã có bộ lông tơ trắng mềm mại, vô cùng đáng yêu.
66 Cố Thịnh Nhân nhớ lại những ký ức trong đầu, cuối cùng cũng nhớ ra pháp sư mặc áo đỏ này là ai. Joanna Leimeng- cháu gái của đại thần tài chính vương quốc.
67 Joanna hơi thất thần, nhìn Cố Thịnh Nhân rồi dậm chân bỏ đi. Cố Thịnh Nhân bảo ông chủ đưa đồ đến phủ công tước, rồi cùng Lilith đi dạo phố.
Lilith lại góp vui, nói: “Joanna thích nhị vương tử điện hạ, biết nhị vương tử điện hạ muốn xin một con mèo Xiêm La của hoàng hậu, chắc chắn muốn cỏ tiêm tiêm để lấy lòng vương tử điện hạ.
68 “Mẹ nó! Lại để nô lệ đó chạy thoát! Nếu hôm nay không thể tóm được nó, mấy người chúng ta sẽ phiền phức to!” Một nam nhân hùng hổ đi tới.
Bọn họ đều là hộ vệ của trường đấu thú dưới lòng đất, khoảng thời gian này đang làm công tác chuẩn bị cho quyết đấu tháng sau, nào ngờ, hôm nay một tên nô lệ nhỏ bé lại phá tan trở ngại để chạy ra ngoài!
Họ là người phụ trách trông coi, nếu phát hiện bị mất người, hậu quả chắc chắn sẽ không hoàn mỹ: “Hả! Nhìn đi.
69 Cố Thịnh Nhân thay ba mình âm thầm điểm lại thế mạnh: rõ ràng là một công tước tuấn tú thu hút người khác lại bị so sánh với trưởng lão giám sát.
Cô nhìn Lilith đầy vẻ nghiêm túc: “Đừng nói ba ta như vậy, ba ta là người rất tốt.
70 Ma vương chỉ cảm thấy tim mình đạp rất nhanh… Nếu hắn còn muốn tiếp tục cuộc chơi, từ khi bắt đầu tỉnh lại vẫn theo cảm giác ở dây chuyền đến kinh đô, sau đó chưa từng mãnh liệt như vậy, nhưng hôm nay lại đạt tới đỉnh điểm!
Hắn cảm thấy cả linh hồn mình đang run rẩy, hắn cảm giác bản thân luôn khao khát một thứ gì đó đã ở ngay trong tầm mắt.
71 Cả người Eve Heather đều ngây dại, nàng ta cảm thấy những tia máu ấm nóng vẩy khắp lên mặt mình. Chưa bao giờ có khoảng khắc nào, nàng ta lại thấy tuyệt vọng như vậy.
72 Nơi không có người nhìn thấy, có một cô gái đang chạy thoát thân ánh mắt bỗng trở nên tối đi, giống như một cơn lốc xoáy vô tận đang đọng lại trong mắt nàng ta.
73 Bóng dáng đó tuy rất nhanh nhưng chỉ so với người thường thôi, còn đối với cấp bậc đại kiếm sư như Cố Thịnh Nhân thì không xá gì.
Nhưng, tốc độ nhanh như vậy sắp ập tới, Cố Thịnh Nhân lại không hề chạy trốn.
74 Cố Thịnh Nhân biết tên ma vương này tàn nhẫn biết bao, tuy nhiên cô thấy tò mò vì sao hắn không trực tiếp lấy linh hồn của cô mà lại đòi lập khế ước.
Ma vương thấy Cố Thịnh Nhân đồng ý, trong lòng rất hài lòng, hắn gọi Cố Thịnh Nhân: “Nàng lại đây.
75 “Dây chuyền của ta đâu? Ngươi có thấy không?” Eve vội vàng hỏi: “Màu đen, hình thoi, to như thế này. ” Nàng ta khoa chân múa tay.
Người hầu gái cảm thấy kỳ lạ: “Khi chúng ta giúp người tắm rửa, băng bó vết thương, không hề nhìn thấy vòng cổ mà người nói.
76 Thời gian trôi qua rất nhanh. Chớp mắt, Cố Thịnh Nhân cũng đã tốt nghiệp học viện hoàng gia Carter.
Từ lúc cô gặp Ma Vương, cũng đã được ba năm.
Các loại kỳ trân dị bảo của phủ công tước nhiều không đếm xuể, tốc độ khôi phục của Ma Vương khiến kẻ khác khiếp sợ.
77 Không biết có phải hắn cố tình cứ bày ra bộ dạng rất đáng tin cậy hay không, nhưng cho dù hắn nói gì, cô cũng chỉ cho là hắn đang nói giỡn.
Ví dụ như lúc này.
78 Joanna trợn mắt há hốc mồm, quen biết Veronica nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ nàng ta chưa từng nhìn thấy cô vội vã như vậy.
Chẳng lẽ đây là nhất kiến chung tình trong truyền thuyết?
Cố Thịnh Nhân chỉ lo đi tìm người giống Cơ Ngọc kia, hoàn toàn không chú ý tới người đàn ông bị cô bỏ quên ở đằng sau, sắc mặt đã nặng nề tới mức giống như có thể chảy ra nước.
79 Hôm đó, Cố Thịnh Nhân đặc biệt tốn tâm tư giả dạng một phen, đi tới đại sảnh yến hội.
Trong lòng cô hơi kích động, hi vọng Lâm Kỳ chính là người yêu mà bản thân cô vẫn luôn tìm kiếm, nhưng mặt khác, nghĩ đến người đàn ông trong dây chuyền đó, lại có chút chột dạ.
80 Lần đầu tiên Cố Thịnh Nhân nhìn thẳng vào người đàn ông này: "Ta có người yêu rồi. "
Ma Vương không tin, từ khi nàng mười ba tuổi, hắn vẫn luôn hầu bên cạnh nàng.