1 “Tiểu thư, ngài liền nhanh lên đem thứ này ăn đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, lão gia cũng sẽ lo lắng”
Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn đến trước mắt cái người trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng nàng nói chuyện
Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chi ý chợt lóe rồi biến mất.
2 Mấy tin tức này xuất hiện nhanh chóng, liền tính Hạ gia áp chế xuống cũng không thể được
Mà còn có một tin tức khác gây chấn động hơn cùng thời điểm được cho ra ánh sáng: Hạ Quỳ căn bản không phải con gái của Hạ Chính Minh, Du Tuyết mới chân chính là Hạ Chí Minh thân sinh nữ nhi!
Tin tức này vừa mới xuất hiện, tất cả mọi người liền chờ xem kịch vui
Lúc biết được, Hạ phụ đã đối với Hạ Quỳ thất vọng, lập tức phái bác sĩ gias đình đem hai người Hạ Quỳ cung Du Tuyết đi làm xét nghiệm DNA
Mà kết quả cho thấy, Hạ Quỳ đích xác không phải con gái Hạ phụ, Du Tuyết mới là con gái ruột của hắn
Cuối cùng, Hạ Quỳ bị đuổi ra khỏi nhà, con Du Tuyết được Hạ phụ đón trở về Hạ gia
Nguyên bản, mọi chuyện tới đây là hết.
3 Từ tin tức hệ thống đưa nàng, Hạ Diệc Sơ biết phụ thân nguyên chủ Hạ Chính Minh trong khoảng thời gian này bởi vì công ty có hạng mục đầu tư rất lớn cho nên hắn phải đi thành phố A công tác, ít nhất nửa tháng nữa mới trở về
Cái này làm cho Hạ Diệc Sơ trong lòng thở dài nhẹ nhõng, ruốt cuộc, nàng còn chưa có chuẩn bị tốt để gặp người nhà.
4 Thẩm Già Diệp không hề có nuốt lời, lúc xem Hạ Diệc Sơ ăn cơm chiều là một cơm một canh, hòan toàn là lượng ăn của người bình thường, liền trực tiếp gọi điện thoại cho Hạ phụ đang công tác tại thành phố A
Hạ Diệc Sơ đứng đằng sau bức tường nhìn Thẩm Già Diệp gọi điện, bước chân nhẹ nhàng không một tiếng động trở về phòng mình
“233” Hạ Diệc Sơ sau khi tắm gội, ngồi trên giường lớn gọi hệ thống
“Xin hỏi ký chủ có chuyện gì?”
“Nguyên chủ Hạ Quỳ có hai cái tâm nguyện nhưng lại không có chút liên quan nào tới ca ca, vì cái gì còn phát sinh một ít tiểu nhiệm vụ có liên quan tới hắn?” Hạ Diệc Sơ nghi hoặc
Tuy rằng nàng rất thích có thêm tích phân cùng công đức lượng nhưng không có nghĩa là cái gì cũng không minh bạch
“Nga, chuyện này hả, lúc trước ta quên không nói với ngươi, là ngươi đồng thời phải hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ mà còn phải đảm bảo cuộc sống về sau của nguyên chủ tại thế giới này.
5 Thẩm Già Diệp nhìn thiếu nữ đứng trước mặt mình, đáy mắt một mảnh ý cười dâng lên
"Mau đi ngủ đi" Thẩm Già Diệp xưa nay đạm mạc xa cách trong giọng nói lại mang theo một tia khó có được ôn hòa.
6 "Uy?" Hạ Diệc Sơ bắt điện thoại được một lúc, đặt di động cạnh tai, nhàn nhạt mở miệng
Bên kia hô hấp một hơi, tự báo danh họ: "Hạ Quỳ, là ta, chu Thanh"
Ta đương nhiên biết ngươi là Chu Thanh
Hạ Diệc Sơ mắt trợn trắng, nàng không phải nguyên chủ, đối với kẻ tra nam ăn mềm không ăn cứng lại còn lấy oán trả ơn chút hảo cảm đều không có, nàng lạnh lùng mở miệng: "Ta đương nhiên biết ngươi là Chu Thanh, ngươi đây gọi điện là có chuyện gì sao? Không có gì thì ta cúp máy"
Bên kia, Chu Thanh nghe được ngữ khí bình đạm của Hạ Diệc Sơ hơi sửng sốt, ngày xưa hắn gọi điện thoại, Hạ QUỳ não tàn bạch hoa si không phải lúc nào cũng thập phần vui sướng, đối với hắn các loại lấy lòng sao? Như thế nào hôm nay lại trở nên lãnh đạm?
Cái nghi vấn này ở trong đáy lòng Chu Thanh chợt lóe rồi biến mất, nghĩ đến mục đích mình gọi điện thoại cho Hạ Diệc Sơ, Chu Thanh thở nhẹ ra một hơi, đối với Hạ Diệc Sơ nói: "Hạ Quỳ, gần đây trong tay Chu Hiểu Hoành đạo diễn có một cái kích bản "Nhất Thế Trường An" muốn khởi quay, ta muốn nhân vật nam chính trong đó, ngươi lấy về cho ta"
Chu Thanh nói cho Hạ Diệc Sơ, thậm chí lơ đãng mang theo ngữ khí ra lệnh cùng thản nhiên
Hạ Diệc Sơ cười nhạo một tiếng, khóe miệng nhẹ khéo ra ra độ cung khinh miệt: "Chính ngươi muốn liền tự đi diền thử à, tìm ta làm cái gì? Không có việc gì ta tắt máy"
Hạ Diệc Sơ trức tiếp ngắt điện thoại
Một lúc sau, nghĩ tới phản ứng của Chu Thanh bên kia, Hạ Diệc Sơ đáy mắt một mảnh đùa bỡn chợt lóe rồi biến mất, ngón tay di chuyển trên điện thoại vài cái, trực tiếp đem số điện thoại Chu Thanh vào danh sách đen
Làm xong, Hạ Diệc Sơ thay đổi một thân quần áo, đeo ba lô đi ra cửa
Bên kia, không ngờ tới phản ứng của Hạ Diệc Sơ, bị Hạ Diệc Sơ ngắt điện thoại, Chu Thanh nghe di động truyền đến âm thanh đô đô, cả người thần sắc không thể tin như con robot bị ấn nút dừng,bất động không nhúc nhích
"Chu ca ca, thế nào? Hạ Quỳ đồng ý sao?" Âm thanh dịu dàng từ phía sau truyền đến, cùng lúc đó, một nữ tử nhìn thoạt khoảng hai mươi tuổi mặc đồ ở nhà đi ra
Nữ tử diện mạo thanh tú, thần sắc đơn thuần yếu đuối, vừa nhìn thấy đã làm nam nhân sinh ra cảm giác muốn bảo hộ
Mà nhìn kỹ, sẽ phát hiện ngay bộ quần áo mặc trên người nữ tử này cùng với bộ đồ Chu Thanh đang mặc là giống nhau, tình lữ trang
Vị nữ tử này, cùng với Chu Thanh lớn lên trong cô nhi viện, cũng là minh nguyệt quang trong lòng hắn, Du Tuyết
"Không có, nàng cự tuyệt" Chu Thanh lắc đầu, đưa điện thoại thả vào túi quần
"Như thế nào có thể? Nàng trước nay đều sẽ không cự tuyệt bất kì yêu cầu nào của Chu ca ca.
7 Hoàn cảnh tuyệt đẹp, không khí quán cà phê yên lặng du dương
Có thể hiện tại là sáng sớm, tất cả mọi người đều vội vàng đi học cùng đi làm nên bên trong quán tương đối vắng vẻ
Ở bàn 26 có một nam tử trung niên hơi mập đang ngồi
Hắn mặc một kiện áo sơ mi thâm sắc và một chiếc quần vận động màu đen, trên đầu mang một chiếu mũ lưỡi trai
Khác với những người xung quanh thần sắc nhàn nhã uống cà phê, thả lỏng người.
8 Hạ Diệc Sơ kì thật cũng không có đi bao xa, nàng vẫn luôn ở trong lòng kêu hệ thống chú ý hướng đi của Chu Hiểu Hoành
Mà hệ thống cũng không phụ kì mong của Hạ Diệc Sơ, thời thời khắc khắc báo cho nàng biết hướng đi mới nhất của hắn
Nghe hệ thống trong đầu kích động kêu to, Chu Hiểu Hoành thần sắc vội vàng từ quán cà phê ra ngoài, vốn Hạ Diệc Sơ vẫn còn đứng khá gần quán, ngay lập tức thấy bóng dáng mảnh khảnh của Chu Hiểu Hoành trong biển người xuất hiện
“Đồng học phía trước, xin chờ một lát!” Chu Hiểu Hoành hai mắt sáng ngời, đi nhanh đuổi theo thân ảnh Hạ Diệc Sơ, mở miệng gọi nàng lại
“Ân! Ngươi kêu ta?” Hạ Diệc Sơ quay đầu, tỏ ra nghi hoặc hỏi lại
“Đúng vậy, đồng học, ta là một vị đạo diễn, gần đây nhất có một cái nhân vật thực thích hợp với ngươi, ngươi có hứng thú sao?”
“…….
9 Chu Thanh cao hứng nói, duỗi tay phải tới bắt tay đang cầm kịch bản của Hạ Diệc Sơ, nàng hơi nghiêng người tránh đi động tác của hắn
“Cái này không phải cho ngươi” Hạ Diệc Sơ thần sắc nhàn nhạt mở miệng
“Cái gì?” Chu Thanh hơi sửng sốt, nhìn Hạ Diệc Sơ trước mắt không đem kịch bản cho chính mình, ngược lại còn lui về sau vài bước, giống như là đang ghét bỏ hắn (là vậy chứ gì)
Chu Thanh nhíu nhíu mày, ngước mắt nhìn Hạ Diệc Sơ, lúc này mới phát hiện bạch si hoa vạn phần quen thuộc giờ mang theo biểu tình cực kì xa lạ lạnh nhạt
Nếu là Hạ Quỳ trước kia, ở đây gặp được hắn, ánh mắt sớm nóng bỏng, mặt đầy mê luyến, đối với mọi loại yêu cầu của hắn cũng không chớp mắt một cái đồng ý
Chu Thanh đột nhiên nghĩ tới cuộc gọi hôm trước, tựa hồ bắt đầu từ sáng hôm ấy Hạ Quỳ cũng đã thay đổi
Hạ Quỳ lúc trước sẽ tuyệt đối không chủ động cúp điện thoại của hắn, cũng tuyệt đối không cự tuyệt yêu cầu của hắn
“Chu Thanh, nguyên bản ta còn đang suy nghĩ khi nào tìm thời gian tới gặp ngươi nói chuyện một chút, chính là nếu hiện tại ở chỗ này gặp phải ngươi, ta đây liền đem mọi chuyện nói rõ đi.
10 “Ký chủ, ngươi như thế nào mà thấy ca ca tựa như chuột thấy mèo vậy” Chờ lúc Hạ Diệc Sơ lên lầu, âm thanh hệ thống vui sướng khi người gặp họa vang lên trong đầu Hạ Diệc Sơ
“Hệ thống mắt mù, nên đi cắt mắt kính” Hạ Diệc Sơ trở lại phòng của mình, tâm tình buông lỏng, ghé vào giường lớn mềm mại lật xem kịch bản trong tay
“Ký chủ rác rưởi, cư nhiên không dám nghe lời nói thật của người ta!”
“Ngươi cũng là người? Đứng ra cho ta nhìn?” Hạ Diệc Sơ vẻ mặt không có hảo ý đối với hệ thống ngoéo tay một cái
Hệ thống tức giận, không đáp lời, nghĩ đến vừa rồi nó rà quét thấy Thẩm Già Diệp phái người theo dõi ký chủ, nguyên bản muốn nói cho Hạ Diệc Sơ, nhính là hiện tại nhìn nàng châm chọc mình như vậy.
11 Chu Hiểu Hoành có ý làm chuyện xấu, có thể nói là đem toàn bộ đoàn phim từ trên xuống dưới mất ăn mất ngủ, cố tình di động Chu Hiểu Hoành lại cả ngày đều không có mở máy, mọi người đều là ngươi hỏi ta ta hỏi ngươi, vẫn không biết rốt cuộc là ai đóng vai Trường An.
12 Bất quá, hệ thống không nói gì, một người mặc một kiện thâm sắc tây trang từ phía sau khoác một chiếc áo ngoài lên người Hạ Diệc Sơ.
Cùng lúc đó, thanh âm Thẩm Già Diệp nhàn nhạt ở bên người Hạ Diệc Sơ vang lên: “Trời lạnh, ra cửa như thế nào không mặc nhiều một chút.
13 “Ân, không cần!”
Trải qua ngắn ngủi sai hách cùng hoảng loạn lúc sau, Hạ Diệc Sơ bắt đầu duỗi tay giãy giụa.
Chỉ là hiện giờ Hạ Diệc Sơ cả người đều bị Thẩm Già Diệp cấp áp chế để ở trên vách tường, vòng eo cùng đầu đều bị Thẩm Già Diệp cấp ấn, nàng duỗi tay giãy giụa động tác, về điểm này mềm như bông lực độ, ở Thẩm Già Diệp trước mặt tới nói, cùng với nói là phản kháng, chi bằng nói là tình, thú.
14 “Vậy ngươi nói ta hiện tại phải làm sao bây giờ?” Bị hệ thống chọc trúng tâm tư, Hạ Diệc Sơ không hề có ý xấu hổ, ngược lại vẻ mặt bình tĩnh hỏi hệ thống.
15 Chỉ là, ý tưởng của Thẩm Già Diệp, không chỉ đơn giản là Hạ Diệc Sơ có thể đoán được.
Hắn trực tiếp đi đến cạnh giường, lấy bộ quần áo mình chuẩn bị cho Hạ Diệc Sơ, tìm tìm kiếm kiếm, từ trong đó lấy ra một chiếc quần nhỏ (hihihi, từ này tại hạ sẽ kí hiệu là ++++ nha), quay đầu nhìn người đang ngồi ở trên giường, mở to đôi mắt nhìn mình nói: “Lại đây, mặc quần áo.
16 Ngày hôm sau, Hạ Diệc Sơ thức dậy cực kì sớm. Tưởng rằng cô sẽ cùng Thẩm Già Diệp cùng nhau dùng bữa sáng, nhưng quản gia lại đem tờ giấy Thẩm Già Diệp lúc gần đi để lại cho cô xem, Hạ Diệc Sơ mới biết được nguyên lai Thẩm Già Diệp đêm qua nhất thời có việc rất trọng yếu muốn tự mình đi xử lý, đã suốt đêm đi tới N thị công tác, đại khái là hai tuần nữa mới trở về.
17 Lục Thừa hôm nay sớm tới tìm Hạ Diệc Sơ, là tự mình lái xe tới.
Cho nên lúc hai người ra cửa, Hạ Diệc Sơ cũng không yêu cầu tài xế đưa đi, mà là trực tiếp ngồi lên xe Lục Thừa, đi đến đoàn phim.
18 Ánh mắt tất cả mọi người đều nhất nhất nhìn về phía cửa, trong lòng đều vô cùng tò mò muốn biết ai có thể làm Chu Hiểu Hoành đạo diễn khen không dứt miệng, thậm chí vì người này sửa lại kịch bản, rốt cuộc là cái dạng người gì.
19 Du Tuyết nghĩ nghĩ, chớp chớp mắt, hốc mắt tức khắc liền đỏ.
Đồng thời, biểu tình trên mặt cũng thay đổi thành thần sắc điềm đạm đáng yêu.
Du Tuyết muốn bắt lấy ống tay áo to rộng của Hạ Diệc Sơ, nhưng lại bị Hứa Ngôn giành trước một bước chắn trước mặt Hạ Diệc Sơ.
20 “Hứa Ngôn, cô trước tránh ra đi, tôi nói chuyện với hắn một lúc. ”
Hạ Diệc Sơ im lặng nhìn đáy mắt Chu Thanh không vui, mở miệng đối với Hứa Ngôn nói.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Số chương: 44