1 Thương Lan!
Cảm giác khó khăn hít thở truyền đến, nàng cho rằng nàng cứ như vậy chết ở trong bóng tối, vì sao còn có thể cảm thấy hít thở không thông?
Liễu Hồ Nguyệt cảm thấy cổ bị cái gì đó hung hăng cuốn lấy, làm cho nàng không thể phát ra tiếng, lại càng thấy khó chịu khi nước mắt cũng chảy xuống dưới.
2 “Tam tỷ tỷ đã đi gọi người đến, một lát tổ mẫu và trưởng lão trong tộc đều sẽ đến nơi này đến. Nếu như ngươi không muốn gả cho ngốc vương, cũng chỉ có thể lấy cái chết để uy hiếp, như vậy may ra mới có khả năng Hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra a.
3 Lúc này, Liễu Linh U thế này mới ý thức được sai lầm của bản thân, đem tay bị thương nâng lên, nghĩ rằng cho Liễu Tường Phong xem xem thương thế của mình, nhưng Liễu Tường Phong lại đừng mở mặt, xoay người, trước quan tâm Liễu Hồ Nguyệt, xem xem nàng có tổn thương hay không: “Nguyệt Nhi có hay không nhận bị kinh hãi? Có phụ thân tại đây, ngươi đừng sợ, có phải không phải ai lại khi dễ ngươi?”
Người này tự xưng là phụ thân nàng, hắn là phụ thân của khối thân thể này?
Hơn nữa thấy hắn lo lắng cùng sốt ruột, cũng không chút nào giống giả vờ.
4 “Ôi. ” Lam nha đầu là Liễu lão phu nhân nha hoàn bên người.
Lam nha đầu đi lên, lập tức xuất ra một lọ dược, rắc tại miệng vết thương của Liễu Linh U, đem máu ngừng lại.
5 Trong mười hệ, quang và ám cực kì rất thưa thớt, không gian hệ còn là mấy ngàn vạn năm không có một cái.
Nếu có người là triệu hồi sư không gian hệ, liền phải được địa vị cao nhất địa vị cùng vinh quang vô vàn.
6 Hơn nữa, Liễu Linh U nói, để đạt hiệu quả cao, nhất định phải đem bản thân thật sự treo ở trên, mà nàng, trong thời gian ngắn sẽ gọi người đi tới cứu nàng, tuyệt đối sẽ không làm cho nàng có gi nguy hiểm đến tính mạng.
7 Nàng vô cùng tò mò lại không hiểu hỏi: “Ngươi ở trên người ta làm cái gì?”
”Bản tôn có thể dùng lực lượng còn sót lại trong cơ thể đả thông khí mạch của ngươi, về phần ngươi có thể hay không thể tu luyện liền muốn nhìn ngươi thế nào.
8 Tử Diễm bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Việc này nói ra rất dài dài, thân phận ta tạm thời không nói. Nhưng ta có thể chính xác nói cho ngươi, hồn thần của ta bị người phong ấn trong Long tháp, cần một Triệu hồi sư cấp bậc Quân lâm giả, hoặc là Triệu hồi sư Không gian hệ cấp bậc Thần đế đem ta giải cứu.
9 Thuốc ăn cũng đã ăn, mạch cũng bắt, theo mạch tượng Liễu Hồ Nguyệt thì thân thể nàng không có gì vấn đề, nhưng lại vẫn bất tỉnh.
Liễu lão phu nhân chậm rãi thu tay, mày hơi hơi nhăn lại, đối với nam tử trẻ tuổi hùng tráng đứng ở một bên nói: “Thành nhi, đi lấy hai viên Hồi hồn đan của tổ mẫu đem đến, cho cửu muội muội ngươi dùng đi.
10 Vì một mình nàng độc chiếm sửng ái của Liễu Tường Phong cho nên bất kể là thiếp thất hay là các tiểu thư đều hận cho nàng thấu xương.
Đột nhiên, nghe được tiếng kêu thống khổ của Liễu Hồ Nguyệt: “A.
11 Hiện tại, tuy rằng Liễu Hồ Nguyệt uống thuốc xong lại biến thành ngốc tử, nhưng Liễu Tường Phong lại giống như cứu được bảo bối trở về, vô cùng vui vẻ.
12 “Tiểu Cửu nhi còn cần quan sát. Tường Phong, ngươi hảo hảo để ý đến nàng. ” Liễu lão phu nhân quay đầu, nhìn đã bị Liễu Tường Phong đang giữ chặt Liễu Hồ Nguyệt.
13 Loại này người thành thật là sẽ bị thiệt.
”Nguyệt Nhi. ” Liễu Tường Phong quay đầu, gọi nàng một tiếng.
Liễu Hồ Nguyệt lập tức phục hồi lại tinh thần, lộ ra ngây ngốc cười: “Phụ thân, đi chơi, không cần ở nơi này được không?”
”Được.
14 Liễu gia Cửu tiểu thư, toàn bộ đại lục không người không biết được đó chính là phế vật. Không có chiến khí, vô pháp ngưng tụ tinh thần lực, Liễu gia cho dù có Liễu Tường Phong cường đại chống đỡ, tiếng đồn vẫn lan rộng, lời nhạo báng đáng xấu hổ cũng không hề bị che giấu.
15 Liễu Tường Phong trở lại, vỗ vỗ bả vai Liễu Hồ Nguyệt, dỗ nói: “Nguyệt Nhi chơi lâu như vậy, cũng nên đói bụng. Phụ thân cho ngươi ăn, ngươi muốn ăn cái gì?”
”Ta muốn ăn gạo nếp nắm, muốn ngọt ngào.
16 Liễu Hồ Nguyệt lập tức ngậm miệng, ánh mắt sáng quắc nhìn Liễu Tường Phong.
Liễu Tường Phong thấy bộ dạng vô tội lại nhu thuận của nàng, thanh âm cũng chậm lại, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Liễu Hồ Nguyệt nói: “Nàng dâu không thể ăn, nàng dâu là.
17 Hắn cũng rất tò mò vì sao diều lại bay cao.
Trước tiên Tiểu Lục cầm dây diều, vì diều bay lên nên Tiểu Lục không thể không chạy đi. Sai Tiểu Lục đi rồi, còn Tiểu Hồng bên cạnh, Liễu Hồ Nguyệt đảo mắt, chỉ vào khóm hoa mới trồng bên bờ hồ: “Tiểu Hồng, ta muốn hoa, ta muốn rất nhiều hoa màu đỏ xanh vàng.
18 Bà ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén hung hăng dừng trên người Nạp Lan Tử Oanh, hỏi: “Người Liễu gia ta kiểu gì?”
Nạp Lan Tử Oanh hừ một tiếng: “Một phế vật, thực sự không xứng với ca ca ta dù chỉ một chút.
19 Liễu Hồ Nguyệt có chết cũng không thể tưởng tượng được ngốc tử này nhào đến, còn đè nặng lên người nàng. Rõ ràng nàng ở phía dưới, tại sao Phượng Dật Hiên còn rên thảm thiết hơn nàng vậy?
”Ui da, nương tử, ta đau, mông ta đau quá!”Mông ngươi bị đau hả?Cái mông của ngươi còn không tiếp đất nữa mà?Hơn nữa, hai người đối mặt, người đè trên người Liễu Hồ Nguyệt thì đừng có nói tới đau nhức.
20 Người này vừa dứt lời, cả viện yên tĩnh lại.
Người Liễu gia nín thở nhìn hai mươi người Nạp Lan gia từ Lan thành tới.
Thì ra là bọn họ đến để từ hôn, mà vừa khéo, Liễu Hồ Nguyệt lại bị chỉ hôn cho Ngốc vương của hoàng thất.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Năng
Số chương: 50