21 Liễu Tường Phong im lặng không có nghĩa là hắn dễ bị bắt nạt. Nếu không nể tình Nạp Lan Trạm Hải đã từng vào sinh ra tử với mình, làm sao có thể tha thứ cho Nạp Lan Tử Oanh vũ nhục nữ nhi của hắn như vậy.
22 Hắn vẫn không nghĩ ra tại sao Liễu lão phu nhân lại khinh thường hắn như vậy. Đôi tay dưới ống tay áo nắm chặt lại, xoay người, đưa lưng về phía người Liễu gia, một luồng chiến khí từ trong cơ thể Nạp Lan Trạm Hải phát ra, đó là thực lực cửu giai sơ kì.
23 Nương tử gạo nếp? Ai là nương tử gạo nếp của hắn!
Ánh mắt tràn đầy oán niệm âm thầm đảo qua Phượng Dật Thần, bộ dạng nam nhân trước mắt mày xếch mắt tà, con ngươi đen thâm trầm, ngũ quan góc cạnh cực kì sắc bén.
24 Hắn xuất hiện từ cái góc hẻo lánh nào đó, cong khóe môi nói: “Tiểu gia hỏa, thoạt nhìn ngươi có tinh thần hơn trước kia. ” Lúc này, sắc mặt nàng hồng hào, mặt mày thư giãn, mâu như nước trôi, tuy rằng khuôn mặt còn hơi non nớt nhưng không ảnh hưởng đến ngũ quan xinh đẹp của nàng.
25 Một mặt Tử Diễm bất đắc dĩ gật đầu nhưng trong lòng lại vui vẻ, kì vọng với Liễu Hồ Nguyệt cũng ngày càng cao. Tức thời tay trái vừa động, chỉ thấy trên tay hắn cầm một quyển thư tịch.
26 Liễu lão phu nhân chính là tò mò về cỗ hơi thở trên người Liễu Hồ Nguyệt. Cho nên khi đêm dài nhân tĩnh, lặng lẽ đến phòng Liễu Hồ Nguyệt, vốn định lại bắt mạch thay Liễu Hồ Nguyệt, nhìn cỗ hơi thở quỷ dị có hay không vẫn còn trong cơ thể Liễu Hồ Nguyện.
27 Kiến trúc Thí nghiệm Thần Điện cùng loại với phòng ốc Âu Mĩ hiện đại, bên ngoài đại điện là hai bát giai chiến thần chiến sĩ đứng gác.
Trong đó có một người Tần gia, tên là Tần Duyệt.
28 Tử Diễm lắc lắc đầu:“Điều này cũng chỉ có Không gian hệ Triệu hồi sư làm được, bao gồm Liễu gia tổ tiên của ngươi, ở Tây phương đại lục đúc một đoạn thần thoại, chính như vị triệu hồi sư trước mắt, có thể nói, hai người bọn họ là bạn tri kỉ, là hảo hữu.
29 Liễu Hồ Nguyệt không lấy tay ra, không, càng chuẩn xác mà nói, có một cỗ hấp thụ lực cường đại đem hay tay của nàng gắt gao dính ở trong dụng cụ thí nghiệm.
30 Lông mày thật sâu nhăn lại, Liễu lão phu nhân cầm một tay Liễu Hồ Nguyệt, lắc lắc đầu nói: “Ám nguyên tố đại biểu cho cái gì, con biết không?”
Ám nguyên tố bất kể là ở triệu hồi sư hay ở ma pháp sư đều là cấm kỵ.
31 Lời Liễu lão phu nhân làm trước mắt Liễu Hồ Nguyệt. Nàng nhìn bà không dời mắt, vẻ mặt mong chờ bà nói tiếp. Dường như vẻ mặt Liễu lão phu nhân vừa ai oán vừa khổ não làm Liễu Hồ Nguyệt bắt đầu lo lắng.
32 “Không!” Liễu lão phu nhân nặng nề thốt ra: “Nếu con dám tu luyện ám nguyên tố, toàn bộ Liễu gia sẽ bị hủy hoại trong tay con, phụ thân con, người thân bên cạnh con đều sẽ bỏ con mà đi.
33 Liễu Hồ Nguyệt ôm Triệu hồi sư nhập môn bảo điển chạy nhanh về viện của mình, đi vào phòng rồi đóng chặt cửa lại.
Giọng Tử Diễm vang lên: “Thật không nghĩ tới, tổ mẫu ngươi là người thông tình đạt lí như vậy.
34 Thời gian tu luyện luôn nhàm chán, vô vị. Liễu Hồ Nguyệt lại mang theo mong chờ và thăm dò đi tu luyện, tâm tình nạng chậm rãi hòa quyền vào tinh thần lực.
35 Nhìn từ bên ngoài, nó không phải trứng gà hay trứng chim bình thường, bởi vì trứng bình thường không thể có vẻ ngoài và kích cỡ như vậy. Nó càng không giống trứng thú.
36 (manh là đáng yêu, chắc là chỉ rất đáng yêu á)
Nó nhẹ nhàng kéo kéo tóc của nàng, sau đó chỉ thấy nó há to miệng, làm xong mấy động tác ấy, nó liền lại chui vào ngực Liễu Hồ Nguyệt, đem vỏ trứng tha ra.
37 Nguyên bản Liễu Hồ Nguyệt nghĩ muốn giáo huấn Phượng Dật Hiên một chút, cũng không ngờ, Tiểu Hồng đưa tới một đống người. Xem ra lần sau nên làm cho lão cha nàng đem hết thảy những nha hoàn đó đi, bằng không, nhất cử nhất động đều bị giám thị, nàng ngày sau còn tu luyện như thế nào.
38 Viện của Liễu lão phu nhân không ít cao thủ đứng gác, có thể nói đó chính là cấm địa Liễu phủ. Không có sự cho phép của nàng, không kẻ nào có thể bước vào viện của nàng.
39 (trì là cái hồ á. Ta thấy để gọi "trì" hay hơn nên giữ nguyên)
Kỳ thực, mọi người đều hiểu sai ý.
Phượng Dật Hiên chỉ Cầu Cầu, là chỉ nhục cầu màu trắng kia.
40 Liễu lão phu nhân tựa hồ đã nghĩ ra cách đối mặt với Liễu Tường Phong, Liễu Hồ Nguyệt thấy vậy, cũng an tâm.
Liễu lão phu nhân xoay người, vẫy vẫy tay, ý tứ rời đi: “Đi thôi, để tổ mẫu nhìn thành quả sau một tháng của ngươi.