1 Tiết tử Nguồn: Uyển Điệp Cốc - Chi Phấn Lâu Trận đấu thứ “n”… Đấu thủ: Giáng Thiên Điệp vs Phong Thừa Vũ Vũ khí: môi lưỡi răng nếu cần (ĐĐ: =)) ) Khán giả: Tình Nhi(nha hoàn của Thiên Điệp) và Tiêu Kiếm(hộ vệ của Thừa Vũ) (ĐĐ: em sorry tác giả Hoàn Châu cách cách ạ^^) Nơi thi đấu: thư phòng Phong Vũ Các Trận chiến có một không hai xin được phép bắt đầu, hoan hô đi nào mọi người^^… - “Phong Thừa Vũ! Ngươi… Nhà ngươi lại dám hôn ta?” – Thiên Điệp lửa giận ngất trời quệt quệt đôi môi nhỏ nhắn bị hôn đỏ mọng lên, mắt trừng khuôn mặt đang cười đến sáng lạng.
2 Tại sân bay Seoul, năm 2912. . . - "Tiểu thư Lee, đây là vé của cô. Chúc cô lên đường bình an. " - Mộtngười đàn ông mặc âu phục đen kính cẩn cúi đầu dâng vé máy bay lên choLee Yoona.
3 "Irack. " - Thanh Điệp cất giọng gọi. - "Ân tiểu thư. " - Chiếc máy camera xoay tới trước mặt nàng. - "Lấy giùm ta lon coca"- "Tiểu thư đợi chút nha!" - Irack ngoan ngoãn vâng lệnh.
4 Thanh Điệp mở mắt ra lần nữa thì không thấy ai bên cạnh mình ngoài người phụ nữ trẻ đó. Có nhầm không? Chẳng lẽ nàng vẫn đang nằm mơ? Thanh Điệp nhíu mày dùng tay nhéo đùi mình.
5 Thiên Điệp lúc 5 tuổi. . . Tây Vực đem cống phẩm cống nạp cho Khánh An hoàng triều. Vô số đồ vậtrực rỡ, trân quý cũng như các loại hoa quả, thực phẩm lạ được chất đầyhoàng cung.
6 Thiên Điệp dẫn theo Tình Nhi - nô tỳ thiếp thân của mình rời cung thẳngtiến về thành Dương Châu thuộc địa phận Long Thịnh hoàng triều. Nàngnghe nói Dương Châu sông nước hữu tình, là chốn bồng lai tiên cảnh vớinhững dòng sông xanh mướt uốn lượn quanh đường phố.
7 Trân Lam chớp chớp mắt nhìn Thiên Điệp, ôn nhu nói:- "Tên ta ở hiện đại tên là Asagi Jujitaka"- "Jujitaka? Đại gia tộc lớn nhất của Nhật Bản?" Thiên Điệp há hốc miệng kinh ngạc nhìn Trân Lam, dường như muốn xác thực xem có phải mình nghenhầm hay không.
8 Thiên Điệp vội vã trở về phòng, nàng nhanh chóng thay bộ đồ đã ướt đẫmmồ hôi ra rồi ngồi phịch trên giường. Tên đó là ai? Chắc không phảingười của Tư Đồ phủ đi.
9 Thiên Điệp thay nam trang cùng với Tình Nhi đi dọc trên đường ra ngoạithành, khoảng 2 khắc đã đứng trước chùa Tịnh Thân. Tên chùa cũng thật ýnghĩa đi.
10 Thật ra Điệp Điệp tính viết phiên ngoại này sau khi kết thúc truyện cơ nhưng mà sợ quên mất ý tưởng nên viết lun^^. . . . - "Thanh Điệp tiên tử. . . " - Một giọng nói nhỏ nhẹ nương theo làn gió baytới tai Thanh Điệp.
11 Chạy một mạch ra khỏi thành Dương Châu, khi thấy đã đủ xa thì Thiên Điệp cùng Tình nhi đi thong thả lại. Phù. . . Mệt chết mất. . . Tên đó giống âmhồn bất tán quá>"Đột nhiên trời đổ cơn mưa, phía trước lại không thấy có thành trấn nào.
12 Chia tay Lạc Hiên, Thiên Điệp tiếp tục hướng Thiên Sương hoàng triều điđến. Nơi đây đúng là chốn phồn hoa đô thị, nhà cửa lớn san sát nhau còncó các quầy hàng tấp nập buôn bán qua lại.
13 - "Ân. Tỷ tên Khuynh Thành, còn muội?" - Khuynh Thành nhẹ nhành nâng tay Thiên Điệp lên vuốt ve. . . nha. . . cảm giác thật mềm. . . - "Muội tên Thanh Điệp ạ.
14 - "Tỷ tỷ. Theo luật lệ thì người nào vào nhà thì đều phải trình diễn một tiết mục. . . Tối nay tỷ phải lên sàn đó nha. . . " - Lăng nhi nhếch mépcười giảo hoạt.
15 - "Bây giờ. . . " - Thiên Điệp vừa mở miệng thì đã bị một giọng nói cắt ngang. - "Thanh Điệp cô nương!" - Lạc Hiên đứng sau gọi. Nàng xoay người lại nhìn người vứa mới kêu mình.
16 "Lúc nãy ngươi nói nhảm gì vậy? Ai là vị hôn thê của ngươi hả?" - Thiên Điệp nhíu mày. - "Nàng nha. . . Ta. . . ta chỉ nói sự thật. . . " - Phong Thừa Vũ nuốt nuốt nước bọt.
17 Màn đêm buông xuống, sương lạnh thấm vào áo, nàng khẽ rùng mình, mới đóđã sắp đến mùa đông rồi, thời gian trôi thật mua quá. Nhẹ cất bước giữarừng trúc phía sau Sơ đường (nơi ở của tỷ muội nhà Chi Phấn - đã đượcnhắc đến trong chương 11), đêm tối lạnh lẽo nhưng nàng vẫn thích đi dạo.
18 "Vương gia. . . Người không sao chứ ạ?" - Tiêu Kiếm một bên đổ mồ hôi hột một bên cật lực chấm mồ hôi cho Phong Thừa Vũ. Cái cô nương này cũngquái ác quá đi.
19 "Sao mình lại có ca ca ngốc thế này không biết! Lần này là muội giúpnhá. Lần sau phải giúp muội lại đấy nhị hoàng huynh. Tiêu Kiếm! Đem nhịvương gia về vương phủ trước đi!" - Thừa Ngọc ra lệnh.
20 Mùi hương của mân côi (hoa hồng) thơm dìu dịu lan tỏa trong không gian,Thiên Điệp ngồi dậy nhìn khung cảnh lạ lẫm trước mắt, khẽ đánh giá trong lòng. Nha~.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50