21 Sau 2 ngày nghỉ ngơi cùng cấp tốc ăn thật nhiều để bồi bổ, sức khỏe của Phong Thừa Vũ cũng hồi phục hoàn toàn. Vừa khỏe lại, Phong Thừa Vũ cùng Tiếu Kiếm lại vội vã lên đường.
22 - “Tiểu Thất của mẫu hậu… Ô ô ô…” – Hoàng hậu một bên gào khóc, một bên không ngừng chùi nước mắt vào áo Thiên Điệp làm nàng một trận hắc tuyến rơi đầy trán.
23 Phong Thừa Vũ lập tức lên đường đến Khánh An hoàng triều. Vì đã biết chính xác nàng ở đâu nên hắn cũng không vội, cứ thong thả vừa đi vừa nghỉ ngơi, không phải hắn không nhớ nàng mà là hắn kiệt sức lắm rồi, mấy ngày mệt nhọc tìm kiếm làm hắn xuống sức.
24 Hoàng thượng không được phúc hậu lắm cười cười, trong lòng hứng thú dào dạt. Ông là muốn xem xem tiểu nữ nhi sẽ chỉnh tiểu tế tương lai thế nào nhưng không ngờ lại bị đuổi đi.
25 Những ngày trãi qua ở hoàng cung Khánh An hoàng triều của Phong Thừa Vũ cực kỳ trắc trở, suốt một tháng trời hắn bị chỉnh thừa sống thiếu chết và tuyệt nhiên không hề được nhìn thấy mặt “thủ phạm” dù chỉ một chút.
26 - “Mẫu thân… ẵm ẵm…” – Tiểu oa nhi phấn nộn giơ hai tay nhỏ bé múp míp của mình lên cao, hơu hơu về phía Thiên Điệp, thân hình tròn trĩnh lạch bạch chạy về phía nàng, mắt to tròn long lanh mọng nước.