1 Tháng bảy, hoa tường vi trong trường nở đẹp rực rỡ, màu tím của những cánh hoa hòa với ánh nắng mặt trời theo gió tung bay, ngay cả trong không khí cũng phảng phất sắc tím nhàn nhạt, hơi huyền ảo, lại hơi thương cảm.
2 - A… không… đủ rồi… ư… Ngôn, Ngôn… xin… xin anh… A a…
m thanh rên rỉ của cô gái thẹn thùng mà kích tình vang lên trong căn phòng.
Hai thân thể một trắng nõn một ngăm đen đang ở trên giường nhấp nhô đè lên nhau.
3 Sáng hôm sau, Mạc Cẩn cố gắng giữ mình tỉnh táo dù bị ác mộng quấy rối cả đêm khiến cô ngủ không ngon giấc. Hôm nay cô đến văn phòng của “Diệt Tuyệt sư thái” vì đột nhiên thầy nói có chuyện muốn bàn với cô.
4 Bởi vì liên tiếp xảy ra hai ba chuyện tốt, hơn nữa cái tên đáng ghét ghê tởm đó cũng không còn đến gây rối cô nữa. Tâm tình Mạc Cẩn tốt hẳn lên, liên tục đến hội trường bắt đầu công việc của mình.
5 Sau khi buổi lễ ra mắt kết thúc, Mạc Cẩn bị Diệt Tuyệt sư thái giữ lại lải nhải vài câu rồi mới cho đi. Ai ngờ vừa mới thoát khỏi Diệt Tuyệt sư thái, lúc chuẩn bị rời đi, bạn học lúc nãy vừa mới đỡ cô khỏi ngã trên khán đài lại đến tán gẫu với cô.
6 Mạc Cẩn rất sợ Cố Cảnh Ngôn sẽ dẫn cô về khu nhà trước kia bọn họ ở. Nơi đó có những hồi ức tốt đẹp của hai người, nhưng cũng ở tại đó cô đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng làm lòng cô đau như dao cắt kia.
7 - A… - Mạc Cẩn thấp giọng kêu lên, thì ra là vì bị ngã ra giường, khiến ngón tay kia càng thâm nhập vào sau bên trong hành lang chật hẹp, giống như muốn xỏ xuyên qua người cô.
8 Ánh nắng buổi sáng xuyên qua chiếc rèm mỏng manh rọi vào phòng ngủ, ngoài cửa sổ mặt trời đã lên cao, nhưng cả hai vẫn còn đang ngủ say.
Cố Cảnh Ngôn từ từ mở mắt dậy, phát hiện cô gái nhỏ vẫn đang ngon giấc trong lòng mình, ngắm vẻ mặt ngọt ngào của cô lúc ngủ, anh nở một nụ cười hạnh phúc mà ngay cả chính mình cũng không phát hiện ra.
9 Sáng hôm sau, sau khi Cố Cảnh Ngôn đưa Mạc Cẩn trở về trường xong mới đến công ty.
Mạc Cẩn vừa vào phòng học liền thấy các bạn cùng lớp của mình đang nhao nhao bàn tán chuyện gì đó.
10 Cứ như thế đã một tuần trôi qua, các môn học cũng gần kết thúc.
Các bạn cùng lớp ai cũng vì chuyện thực tập mà cực kì hưng phấn. thật ra cũng dễ hiểu, nếu như không phải vì có mối quan hệ với Cố Cảnh Ngôn, Mạc Cẩn cũng sẽ cảm thấy vui vẻ khi được thực tập ở một công ty lớn như vậy.
11 Được nghỉ hè, khóa thực tập của sinh viên năm tư cũng bắt đầu.
Không nằm ngoài dự đoán, Mạc Cẩn và Thúy Thúy được phân đến công ty của Cố Cảnh Ngôn thực tập, cùng với vài sinh viên khác trong học viện được thầy cô đề cử.
12 Sáu giờ chiều, nhân viên công ty tan sở.
- Tiểu Cẩn, đã tan tầm rồi còn không về sao? – Thư ký trưởng sắp xếp xong đồ đạc quay sang hỏi Mạc Cẩn.
Mạc Cẩn cười hì hì, hơi mất tự nhiên nói:
- Chị Từ về trước đi, em đợi bạn cùng về.
13 Trở về nhà, sau khi ăn no, Mạc Cẩn thỏa mãn nằm trên ghế sofa, lười biếng không muốn nhúc nhích.
Cố Cảnh Ngôn vốn định để Mạc Cẩn thu dọn tàn cuộc sau khi ăn xong, nhưng bây giờ…
Ăn uống no say rồi, lá gan của Mạc Cẩn cũng lớn hơn.
14 Tiếng chuông đàn dương cầm vang lên trong phòng ngủ rộng lớn. Mạc Cẩn theo phản xạ mò mẫm chiếc điện thoại trên kệ giường, nhấn nút tắt, rồi vùi đầu vào ngực người nào đó ngủ tiếp.
15 Buổi chiều, Mạc Cẩn xin thư ký Từ cho nghỉ, vì hôm nay là ngày Ôn Hinh thử áo cưới. Cô là phù dâu đương nhiên cũng phải đi thử lễ phục.
Thư ký Từ không nói gì, thoải mái đồng ý, mà cô cũng đã nói trước với Cố Cảnh Ngôn rồi.
16 Sau khi thử lễ phục cùng với Ôn Hinh xong, bọn họ cùng nhau đi ăn tối, trở về nhà Cố Cảnh Ngôn đã là 9 giờ.
Vào nhà, phát hiện Cố Cảnh Ngôn vẫn chưa về, Mạc Cẩn cảm thấy kì lạ.
17 Trong phòng khách sáng trưng hoàn toàn yên tĩnh, trên sofa, trên bàn trà, nơi nào cũng đầy những cuốn tạp chí văng tứ tung, những tờ tạp chí kia đều mở ra ngay trang có hình một anh chàng điển trai và một cô gái nào đó ôm hôn nhau rất thân mật.
18 Hôm sau thức dậy, Mạc Cẩn không hỏi gì cả, Cố Cảnh Ngôn cũng không nói gì. Giữa hai người giống như chưa từng phát sinh chuyện gì. Cú điện thoại kia, người phụ nữ kia, tựa như chỉ là một giấc mơ.
19 Ăn qua loa một bữa trưa không mùi vị nhạt nhẽo, Mạc Cẩn thấp thỏm lên tầng 18. Ngay lúc thang máy đóng lại cô sơ ý để ngón tay bị kẹp vào khe cửa, sưng tấy lên.
20 Hai ngày sau, Cố Cảnh Ngôn không có gì khác thường, anh không nhắc đến chuyện tin đồn về mối tình đầu dù chỉ một chữ, Mạc Cẩn cũng không lên tiếng hỏi.