1 Màn đêm huyền ảo như nhung buông xuống cùng với đó là cơn mưa lớn. . .
Thân ảnh nhỏ nhắn xinh đẹp chạy như bay trên con đường dài. Đôi chân cô gái nhanh thoăn thoắt như lướt trên nước.
2 Âm thanh náo nhiệt của quán bar át đi tiếng nói của cô ta. Diệp Hàm Huyên từ từ bước đến, cau mày hỏi:
"Cô nói gì cơ? Tôi không nghe rõ. "
Cô gái kia vội xua tay: "Đừng lại đây, cô đừng làm bừa.
3 Stop! Anh làm cái quái gì vậy hả?"
Người đàn ông cười tươi, không ngại ngùng mà thản nhiên nói:
"Làm tình. "
Diệp Hàm Huyên lúc này mới quan sát kĩ hắn ta.
4 Diệp Hàm Huyên chưa kịp phản ứng thì nụ hôn bá đạo chiếm cứ lấy khoang miệng cô. Thân hình người đàn ông cao lớn đè xuống cơ thể nhỏ bé của cô.
Cô cảm giác được dị vật nóng rực cứng rắn của anh ta đang chống đỡ ở bụng dưới của mình.
5 Cảnh báo: Chương này H nặng, phù hợp với độ tuổi 18+
Ai không thích thì bỏ qua chương này nha ^^
_______
Diệp Hàm Huyên đè anh ta xuống, bàn tay nhỏ loạn xạ cào cấu trong ngày anh ta, vụng về dùng răng cạy miệng người đàn ông.
6 Năm năm sau. . .
Biệt thự Tần gia.
Hành lang dài tĩnh mịch, ánh sáng đèn pha lê nhạt nhoà chiếu xuống, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí, cổ kính.
7 Diệp Hàm Huyên đi xuống phòng khách lại khẽ ngẩn người.
Biệt thự Tần gia không theo phong cách châu Âu mà giới quý tộc hay dùng mà là phong cách Trung Hoa cổ đại.
8 Siêu thị nằm ở phía trung tâm thành phố, cách biệt thự Tần gia không xa, tầm mười năm phút chạy xe.
Tần Cảnh Dật mỉm cười ưu nhã, mở cửa xe, hơi cúi người bày ra tư thế:
" Nữ vương điện hạ, mời người xuống xe.
9 Một ngày mới lại bắt đầu.
Ánh nắng buổi sớm dịu nhẹ xuyên qua từng kẽ lá. Diệp Hàm Huyên có thể nhìn thấy rõ từng giọt sương long lanh còn đọng lại, đẹp như pha lê vậy!
Diệp Hàm Huyên hít sâu, xiết chặt tay, con đường này cô nhất định phải đi, cục tình báo là nơi cô buộc phải đến.
10 Kính Thiên Minh thấy cô gái bất động đứng đó, khuôn mặt ngây thơ của anh tỏ vẻ nghi ngờ không đáng có, chau mày hỏi:
"Cô rốt cuộc là ai hả? Tuyệt đối không phải vợ tôi.
11 Thật là xấu hổ chết đi được!!!
Đây là lần đầu tiên trong đời Diệp Hàm Huyên thấy mất mặt đến vậy! Hơn nữa lại còn trước một tên ngốc. . .
Diệp Hàm Huyên đưa tay ra phía sau lưng, khuất tầm nhìn của Kính Thiên Minh.
12 Kính Thiên Minh nhún vai, khuôn mặt vô tội đến cùng cực, nói:
"Vợ đừng tin cô ta. Cô ta đang li gián vợ chồng chúng ta. Mắt chồng rất sạch sẽ, tuyệt đối không có dỉ.
13 Thời gian thấm thoát thoi đưa.
Một tháng sau. . .
Vì tránh sự ồn ào và làm phiền của giới truyền thông nên hôn lễ được tổ chức trên một hòn đảo thuộc Kính gia.
14 Diệp Hàm Huyên đầu đầy hắc tuyến, không xong rồi! Bà cô nội này đến thì chỉ có nước gà bay chó sủa. Nếu biết cô lấy phải tên chồng ngốc nhất định sẽ không đồng ý đâu.
15 Kính Thiên Minh chớp mắt hỏi lại:
"Mạc tổng?"
Nhược Băng nổi giận nói: "Mạc tổng Mạc Tu Nghiêu, một tháng rưỡi trước anh và tôi có gặp nhau. "
Hai vai Kính Thiên Minh nhún nhún, bình thản nói: "Không quen, tôi chỉ biết vợ tôi.
16 Giày cao gót bước trên thảm cỏ xanh rì, đạp lên cánh hoa hồng đỏ thắm mà đi.
Nổi bật trên đó là làn váy trắng tung bay trong nắng gió. Đôi bàn tay nhỏ nhắn của Diệp Hàm Huyên nằm trọn trong tay Kính Thiên Minh.
17 "Vợ, dừng lại. " Kính Thiên Minh đột ngột quát lên, nếu cứ như thế này anh sẽ không kìm được lòng mà ăn cô mất, như vậy chẳng phải công sức giả ngốc bấy lâu đổ bể sao?
Thân thể Diệp Hàm Huyên cứng đờ trong phút chốc, khoé môi cô giật giật, tên ngốc này lại phát điên cái lông gì không biết? Cô làm vậy không phải giữ tâm hồn trong sáng cho anh ta hay sao?
"Anh quên hết những gì tối nay nghe va nhìn thấy rồi chứ?"
"Quên hết rồi!" Kính Thiên Minh phối hợp gật đầu ngoan ngoãn nói.
18 Diệp hàm Huyên hất cằm hỏi ngược: "Đau lắm sao?"
Kính Thiên Minh một bộ dáng tiểu bạch thỏ gật gật, xong lại trố mắt nhìn Diệp Hàm Huyên tiến về phía giường lấy điện thoại di động, thần thần bí bí gửi tin nhắn gì đó.
19 Mắt thấy Diệp Hàm Huyên tiến sát về phía mình, đôi bàn tay nhỏ trắng xinh xắn còn chạm khẽ vào chiếc khăn tắm quấn ngang hông, Kính Thiên Minh khẽ rùng mình- như có dòng điện xẹt qua cơ thể anh.
20 7h sáng.
Tia sáng mặt trời len lỏi qua từng kẽ lá, qua cửa sổ rọi thẳng vào đầu giường khiến Diệp Hàm Huyên tỉnh giấc. Diệp Hàm Huyên dụi mắt ngồi dậy, cô ngó nghiêng xung quanh thì không thấy con búp bê tình dục tối hôm qua đâu nữa.