1 Phập. . . Lách Tách. . . . Một con dao sắc nhọn đâm vào ngực của người đàn ông. - Tại sao vậy chứ? Chúng ta là anh em mà em trai, có nhất thiết phải đi bước đường này hay không ? - Người đàn ông khó nhọc lên tiếng.
2 19 năm sau. Báo Tài chính: Tổng giám đốc tập đoàn Vương thị Vương Thiếu Phong vừa thu mua thành công miếng đất phía bắc Canada lợi nhuận tới 50 tỷ đôla Mỹ.
3 BỤP … LENG KENG … LÁCH TÁCHKhông khí trong dãy hành lang đột nhiên ngưng lại mấy giây rồi đôi mắt sắc bén như chim ưng quét qua một lượt và dừng ở trên người Tâm, một giọng nói rét buốt:- Cô đền cái áo cho tôi như thế nào đây?- Nhưng Tâm sau khi đứng dậy và phủi xong bụi liền nói:- Không phải lỗi của tôi, là ông ấy va vào tôi – Xong liền chỉ vào người đàn ông nằm la liệt trên đất.
4 Sau khi đưa bà lão vào phòng bệnh, còn Tâm chờ bên ngoài. Mười phút sau, bác sĩ ra ngoài:- Ai là người nhà bệnh Trần Phi Yến?- Tâm liền trả lời:- Tôi là người nhà bệnh nhân, bác sĩ bà tôi có sao không ạ?- Người bác sĩ đẩy gọng kính lên và nói:- Không có gì đáng ngại cả.
5 Sáng hôm sau, tại Vương giaThiếu Phong từ phòng ngủ bước xuống phòng ăn đã thấy em gái ngồi ở đó ăn sáng một cách quái lạ. Ngồi xuống thưởng thức món trứng ốp lết rồi ra hiệu cho thím Trương lui, mới nói:- Em không thể nào dậy sớm bất thường như vây, có chuyện gì thì mau nói đi.
6 Đứng trước Dương gia ai ai cũng phải sửng sốt trước vẻ đẹp sa hoa của nó: cỏ cây tươi tốt toàn những loài mang vẻ quý phái, vòi phun nước hình cá heo, hai con sư tử trấn giữ trước cửa nhà.
7 NHẬT KÍ CỦA TÔINgày thứ nhấtBuổi sáng tôi trở thành cô giúp việc cho tên chết tiệt nào đó. Trong khi cả nhà đang ăn sáng và tôi đang giúp bà ăn cháo thì:- Cô kia lên lấy giúp tôi cặp tài liệu trên bàn và cả chiếc laptop nữa.
8 Thấm thoát đã mấy tuần ở Dương gia, Tâm cảm nhận được hơi ấm gia đình mà bao lâu nay đã mất, chợt nhớ tới chưa gọi điện cho anh hai sau vụ việc hôm đó, lấy máy ra gọi, đầu bên kia bắt máy ‘Alô’- Anh hai lâu rồi không gọi điện, dạo này anh khỏe không?– Dù vui vì em gái gọi hỏi thăm nhưng vẫn trả lời lạnh băng:- Anh ổn, còn em?– Cảm thấy giọng anh hai bình thường thì tươi cười nói:- Hihi, anh đừng có lo.
9 Bốn người ngồi vào bàn ăn còn người làm cho lui để ăn uống thoải mái hơn. Đáng lẽ Tâm định lấy lý do lên trên chăm sóc bà nội thì chị Sen lại thuyết phục đành ở lại ăn.
10 Bỗng có tiếng gọi yểu điệu cất lên:- Anh Tài anh ở đâu vậy?– Người làm nghe xong thì ớn lạnh nhưng đã đoán ra chủ nhân giọng nói đó là đại tiểu thư Đình Chu Anh.
11 Mấy hôm sau, mọi chuyện lại diễn ra như hằng ngày. Đằng xa có hai người đàn ông tiến tới trước cổng nhà Dương, người bảo vệ thấy liền ngơ ngác hỏi:- Cho hỏi hai người tới đây có việc gì không?- Người đàn ông đi sau tức giận khi dám không nhận đại ca nhà hắn, quát :- Dám hỏi như vậy hả? Ông ấy là bác của thiếu gia nhà này còn không mau mở cửa.
12 Sau khi ra hoa viên thì Tâm bắt gặp bà nội đang ngồi một mình ở ghế đá nhìn những khóm hoa mẫu đơn thì Tâm hiếu kì chạy tới hỏi:- Ủa, bà nội sao bà lại ngồi một mình mà nhìn hoa mẫu đơn vậy?– Rồi Tâm ngồi xuống cùng với bà.
13 Thấy trời cũng sắp trưa, nắng bắt đầu gắt và oi thì Tâm liền đỡ Dương lão phu nhân vào nhà để ăn bữa trưa rồi nghỉ ngơi thì có cơn gió mạnh mang không khí oi thổi tới làm cho: Xoảng… Xoảng… Mấy chậu hoa mẫu đơn rơi xuống khiến cả hai cùng quay đầu nhìn.
14 Sau khi ăn xong thì ba người Dương Thiên Tài cùng hai bác lại vào thư phòng, Tâm dọn dẹp cùng mọi người bên ngoài xong thì vào nhà. Lúc này có bóng người đi rón rén xuống cầu thang rồi ra cổng, nhân lúc bảo vệ đang mải xem tivi thì mở cổng đi ra.
15 Lướt nhanh trên con đường lớn là chiếc môtô màu đen được thiết kế đặc biệt bởi hãng Harley của Lăng Tịnh Đế khiến bao chiếc xe khác phải ghen tỵ. Vì chiếc xe phóng quá nhanh nên Tâm cảm thấy sợ hãi ôm chặt lấy người phía trước nói:- Anh không thể đi chậm được à! Nhỡ chẳng may bị cảnh sát tóm biết làm sao?- Nhưng Đế lại cong lên nụ cười.
16 Sau khi Tâm được đưa vào phòng cấp cứu, Lăng Tịnh Đế cùng Dương lão phu nhân ngồi đợi ở ngoài thì cũng là lúc người nhà Dương gia tới. ‘Trước đó, trong xe cứu thương, Tịnh Đế lấy điện thoại gọi về Dương gia:- Anh Tài à, em… tìm được bà nội rồi.
17 Trong phòng viện trưởng lúc này là hai con người mặt đối mặt nhau nhưng ở hai trạng thái cực khác nhau. Một người là phó viện trưởng (tại viện trưởng đi vắng nên làm thay chức quản lý) đang run run và lạnh không tưởng bởi đây là tháng 2 tuy trời còn lạnh nhưng đã bật máy sưởi rồi mà vẫn cảm thấy lạnh trong phòng.
18 Tạm biệt mọi người ở Dương gia, bốn người: Dương lão phu nhân, Thiên Tài, Tâm cùng Thiên Lý sau khi xuống xe thì liền lên luôn chiếc máy bay riêng của Dương gia khởi hành tới Nhật.
19 Sáng hôm sauMọi người đã bắt đầu tập trung đầy đủ ở đại sảnh và lần này khách sạn còn cử thêm một hướng dẫn viên đi cùng mọi người, phục vụ cho chuyến đi tham quan.
20 Cả Tâm và Dương lão phu nhân cùng vui vẻ ngắm những bông hoa anh đào xinh đẹp, nơi họ đang đứng là một phần mới đang mở rộng của công viên mà ít người biết tới, thì bất ngờ Dương lão phu nhân nói:- Hoa anh đào thật đẹp, găng tay ta muốn có một cành mang về.