1 “Yêu nữ, đem bí tịch giao ra đây!” “Ăn mày thối, chạy cũng nhanh thật. . . ” Liên Tống thở hổn hển chửi nhỏ một câu, hai chân chạy đã mỏi nhừ. Thấy phía trước có một ngôi chùa liền cắn răng chạy vào, đạp tung cửa, cả người té nhào trên đất.
2 Công tử Lưu Phương (1) Từ bậc thang trước đại điện Xuất Vân có thể quan sát cả một mảnh trời rộng lớn. Mỗi ngày đến giờ mẹo, chúng đệ tử đều tụ tập ở đây, ngồi hướng về phía mặt trời, hoặc là yên lặng suy nghĩ, hoặc là đọc sách chuyên chú.
3 Lại nói, Liên Tống cùng Từ Huyễn vốn là có một chút hiểu lầm. Lúc trước Liên Tống tới Huyền Tông Môn bái sư chính là gợi ý của Tôn thẩm thẩm hàng xóm.
4 Gặp nhau đã khó* (nhất) * Gặp nhau đã khó: Nguyên văn Hán Việt là “Tương kiến thì nan”, là một vế đầu trong câu “Tương kiến thì nan biệt diệc nan. ” (gặp nhau đã khó chia tay càng khó) trong một bài thơ của Lý Thương Ẩn.
5 Gặp nhau đã khó (tam) Liên Tống ngồi trên cái ghế nhỏ dưới tàng cây mai. Nàng vừa ngồi xuống, cái lưng ghế vừa vặn ôm lấy thân thể nàng, nàng thật hoài nghi cái ghế này là của sư phụ sao, hay là sư phụ đã dùng lúc thiếu niên? Cũng giống như cái áo choàng nàng đang mặc.
6 Nhớ rõ tên họ của ta (nhất) Có con thỏ, trời sinh không sợ người. Ai cho nó ăn nó liền theo người đó. Nếu muốn nuôi nó, phải nhẫn tâm, nếu nó ăn đồ của người khác, gặp một lần thì đánh một lần, đánh xong lại cho nó ăn ngon, ôm dỗ, như vậy nó mới có thể chỉ ăn đồ của ngươi, chỉ nghe lời ngươi, chỉ đi theo ngươi, ngươi bảo nó làm cái gì nó cũng làm.
7 Nói qua về thiếu hiệp lại nói đến sư phụ. “Nghe nói trong các môn phái, Huyền Tông Môn đối với đồ đệ rất nghiêm khắc. Các ngươi có thấy cô nương áo trắng hay đi theo sau Kim thượng sư không, nàng đến Huyền Tông Môn đã sáu năm, vẫn là đệ tử vô danh.
8 Nhớ tên họ của ta (tứ) “n Tư Đình, ngươi dám đến đại hội võ lâm bắt người, cũng không nhìn xem Huyền Tông Môn là chỗ nào!” Hạ Chú Đạo trợn mắt nói, môi trên cũng phải cong đến ba tấc.
9 Nhớ rõ tên họ của ta (ngũ) Đây là kết cục khi thầy trò mến nhau? Mạc Lăng Yên cùng n Tư Đình đã bị nâng ra ngoài, vết máu trên sàn cũng được chà lau sạch sẽ, nhưng Liên Tống vẫn chảy nước mắt, không rõ vì sao không thể ức chế được bi thống trong lòng.
10 Chuyện xưa (nhất) Đàm giai, Tăng Ninh, Đinh Chiết Nhu, Liên Tống, là bốn nữ đồ trên Cao Ngạo sơn. Trong đó Liên Tống học võ không được vài ngày. Ngàn Vạn Lý muốn tìm Thực Dương đồng tử, nghe nói nếu đan điền trống rỗng không chân khí, thì Thực Dương đồng tử chính là vật dẫn tốt nhất để tiếp nhận chân khí thuần dương.
11 Chuyện xưa (nhị) Khi Liên Tống mười hai tuổi, Huyền Tông từng có một đại điển trừ ma chấn động võ lâm. Giáo chủ Ma giáo Hiên Viên Bất bị đệ tử Huyền Tông Môn hợp lực bắt giữ, trói chặt ở Vân Điện để võ lâm thiên hạ phỉ nhổ.
12 Chuyện xưa (tam) Hắn ở nóc nhà tìm được nàng. Mặt trời đem bóng nàng kéo dài ở bên người, cô đơn cùng nàng ngắm những đám mây tía. Sợ làm nàng hoảng, hắn ho nhẹ một tiếng.
13 Chuyện xưa (ngũ) Khi Liên Tống tìm được Kim Nhật Lãng, hắn đang trầm tư trong thư phòng đọc sách. Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ tạm dừng nơi đầu ngón tay hắn, dường như không muốn rời xa.
14 Lại đánh mất (nhất) Khi nàng một lần nữa từ trên trời rớt xuống mặt hắn, hắn nghe thấy rõ ràng thanh âm ma chướng trên người hắn đã thức tỉnh. Mà khi nàng lén ở cửa nhìn trộm vào phòng hắn, ma chướng đã dâng cao, bao phủ bóng dáng nàng.
15 Lại đánh mất (nhị) Liên Tống ở trên giường nghẹn vài ngày, đã sớm nghẹn hỏng rồi. Nàng tháo băng quấn đầu, thay đổi xiêm y, xuất môn đi dạo. Đi dạo một cái liền dạo ra oan gia ngõ hẹp.
16 Lại đánh mất (tứ) Thuyền lênh đênh trên biển hai ngày đêm. Người Trung Nguyên khi ở trên biển thường không xác định rõ phương hướng, nhưng Liên Tống xem như là lớn lên ở trên thuyền đánh cá, nàng quan sát hướng đi hai ngày nay của họ, biết là họ đi về hướng Nam.
17 Lại đánh mất (ngũ) Đến thực mau. Tư Phóng thầm nghĩ. “Sư đệ đã đến rồi. ” Tư Phóng sửa mặt cười nói: “Hôm nay huynh đệ chúng ta liên thủ bắt hết một mẻ.
18 Thâm tình không bao lâu (nhất) Kim Nhật Lãng cùng Liên Tống xuyên qua núi cao vực sâu, bên tai Liên Tống đều là tiếng gió thổi, trước mắt là mái tóc rối loạn của sư phụ khi cùng ma giáo giao chiến.
19 Thâm tình không bao lâu (tam) “Sư phụ, đến cuối cùng, một hồi trên thuyền kia là mộng, hay hiện tại mới là mộng?” Cô nương tái nhợt ôm đầu ngồi bên cửa sổ.
20 Thâm tình không bao lâu (tứ) Liên tục gặp thảm họa trong mấy ngày ngắn ngủi, Huyền Tông Môn từ chối tiếp khách. Kim Nhật Lãng chuyển đến ở tại Thượng Hoa Viện dành cho chưởng môn, Liên Tống cũng chuyển tới ở Thiên Viện trong Thượng Hoa Viện.