1
Edit: Tiểu Lăng
Một tháng trước, sư công (sư phụ của sư phụ) còn
đang nắm tay nàng, khóc bù lu bù loa lo nàng không gả được ra ngoài. Một tháng sau, nàng an vị trên kiệu hoa, lắc lư đến nhà phu quân.
2 Edit: Tiểu Lăng
Một tháng trước, sư công (sư phụ của sư phụ) còn đang nắm tay nàng, khóc bù lu bù loa lo nàng không gả được ra ngoài. Một tháng sau, nàng an vị trên kiệu hoa, lắc lư đến nhà phu quân.
3 Duyên Vương gia nói: “Vừa nãy ngươi đứng đó chờ gì thế? Ta gọi ngươi mà ngươi không nghe thấy sao?”
Ngư Đoan Tĩnh không chịu nổi tính lắm chuyện của hắn: “Ta đang tìm tân lang.
4 Edit: Tiểu Lăng
Trời bắt đầu tối dần.
Tân nương bị bỏ mặc trong tân phòng quạnh quẽ, không ai tới hỏi han.
Người duy nhất được mang từ nhà tới là Từ ma ma thì bị cảnh tượng do chính mình hư cấu dọa, đang trốn sau lưng Lưu ma ma, tìm kiếm cảm giác an toàn từ bóng lưng cao lớn khỏe mạnh của bà ấy.
5 Edit: Tiểu Lăng
Một đêm khó ngủ, sáng dậy rỗng bụng, còn phải lặn lội đường xa, đừng nói là những quý phụ nhân “cửa lớn không ra, cửa nhỏ chẳng bước” như lão phu nhân với bà bà, ngay cả hạ nhân Tuyên phủ đều khó mà chịu nổi, binh sĩ áp giải họ giục mấy lần, họ vẫn lề mà lề mề như cũ.
6 Edit: Tiểu Lăng
Nếu nói trước khi quay đầu lại, Đoan Tĩnh còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra; thì khi quay đầu lại, nhìn thấy gương mặt cực giống bà bà, chỉ khác mỗi đôi mày dày rậm hơn, và vóc người cường tráng hơn kia, liền hiểu hết thảy.
7 Đoan Tĩnh lén lút duỗi tay ra, bởi vì là lần đầu, nội tâm hơi có chút khẩn trương, tay còn hơi run.
Tuyên Ngưng lập lức đè tay lại.
Lẽ nào hắn muốn chủ động?
Đoan Tĩnh khẩn trương hơn: “Ngươi tới cũng được.
8 Editor: Tư Di
Tình hình này, sai nha nhìn thành quen rồi.
Người bị xử lưu đày, rất nhiều người chưa đến nơi đã chết trên đường, những tiểu cô nương ăn sung mặc sướng như Tuyên Chuẩn chết sớm nhất.
9 Editor: Tư Di
Gió đêm mưa lất phất.
Đoan Tĩnh đứng trong gió đêm hiu quạnh, lặng lẽ luyện công.
Trước kia nhìn sư thái nhà bên luyện công, luôn ngồi xếp bằng, vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng, nhưng sau khi tự mình thử thì phát hiện, chỉ cần đúng phương pháp, không cần biết ngươi có ngủ hay không.
10 Editor: Tư Di
Đoan Tĩnh khoanh chân ngồi thiền, lúc trời gần sáng, có tiếng bước chân đến gần, vừa mở mắt, Tuyên Ngưng đi tới, bước chân cứng ngắc, ném quần áo lên người nàng: "Lại ra đứng một lúc là được.
11 Editor: Tư Di
Hoàng Vượng thấy quân địch nản lòng, hăng hái, giục ngựa đi về phía trước vài bước, lại cảm giác một mình lâm trận, không quá an toàn, vẫy tay để tiểu đệ sau lưng bao bọc vây quanh mình.
12 Từ giờ đến hết tháng 4 mình bận ôn và thi cuối kỳ nên sẽ chậm chạp đăng chương. Đảm bảo hết bận sẽ bù đủ cho mọi người. Thành thật xin lỗi.
Editor: Tư Di
Tuyên Ngưng xoay người lại tóm tay nàng, Đoan Tĩnh tiện thể ngã vào trong ngực hắn.
13 Editor: Tư Di
Trán bị đánh nhẹ một cái.
Đoan Tĩnh xoa trán, nhìn hắn ai oán, giống như chất vấn hắn vì sao bắt nạt nàng.
Cuối cùng tâm tình của Tuyên Ngưng cũng tốt lên chút, thầm nói: "Giờ mới biết bị thương ở tay cũng ảnh hưởng xấu đến đầu.
14 Editor: Tư Di
Đoan Tĩnh biết võ công, đây là kết luận của nàng và Tuyên Thống cùng đưa ra, nhưng mà rốt cuộc võ công cao bao nhiêu thì không biết. Tuyên Thống cho rằng, phải là người ở trình độ có hứng thú, yêu thích mới dùng tay không bắt tên để bị thương.
15 Editor: Tư Di
Đoan Tĩnh chính là Lệ Khuynh Thành đứng thứ ba bảng cao thủ.
Lệ Khuynh Thành đứng thứ ba bảng cao thủ chính là Đoan Tĩnh.
Nếu vậy thì có một vấn đề, tại sao Lệ Khuynh Thành muốn gả cho Tuyên Ngưng?
Nhìn trúng vận xui lưu đày ngàn dặm của hắn, muốn giúp đỡ người nghèo sao?
"Tâm sự" xong, Tuyên Ngưng đưa Đoan Tĩnh trở về, bắt gặp ánh mắt hoang mang và nghi ngờ của mọi người.
16 Editor: Tư Di
Tuyên Ngưng nhỏ giọng nói: "Đối đầu với kẻ địch mạnh, còn không tập trung?"
Đoan Tĩnh nghiêm túc suy nghĩ một lúc: "Hạng của những người này không bằng ta.
17 Ba người, mỗi người mang một vẻ mặt khác nhau.
Rõ ràng là vui mừng hớn hở lại cố tình không thể hiện ra ngoài —— Tuyên Thống.
Nhìn thì có vẻ vui mừng hớn hở, thực ra vui mừng hớn hở thật —— Liêu Huy.
18 Editor: Tư Di
Chỉ có điều tư thế anh dũng của hắn không duy trì được lâu, đã bị làn sóng "thiên binh thiên tướng" theo sau sư công xô cho mất dạng.
Quân mới đến như mãnh hổ xuống núi, nhanh chóng tiếp nhận đối thủ của Tuyên gia và sai nha, đánh nhau với nhóm người hắc đạo, cảnh đánh nhau cực kỳ hỗn loạn.
19 Tuyên Ngưng "do dự" khiến Hành Sơn đạo nhân sinh ra liên tưởng cực kỳ không ổn.
Hắn nhìn Tuyên Thống rồi lại nhìn Tuyên Ngưng, nhìn Tuyên Thống một chút, nhìn Tuyên Ngưng một chút, nhìn một chút……………
Tuyên Ngưng không nhịn được nói: "Căn bản không có cách nào so sánh được.
20 Editor: Tư Di
Ba người, mỗi người mang một vẻ mặt khác nhau.
Rõ ràng là vui mừng hớn hở lại cố tình không thể hiện ra ngoài —— Tuyên Thống.
Nhìn thì có vẻ vui mừng hớn hở, thực ra vui mừng hớn hở thật —— Liêu Huy.