21 Ngược lại, Liêu Huy muốn mua mười lứa gà con cho đạo nhân, để ông từ từ nuôi dưỡng, thế nhưng đạo nhân đã quyết định đi, lại còn có mấy người giang hồ khác quạt gió thổi lửa, quả thật có khuyên cũng không giữ được, đành phải lên tiếng cảm ơn, chia tay bọn họ trong lưu luyến.
22 Editor: Tư Di
Tuyên Ngưng "do dự" khiến Hành Sơn đạo nhân sinh ra liên tưởng cực kỳ không ổn.
Hắn nhìn Tuyên Thống rồi lại nhìn Tuyên Ngưng, nhìn Tuyên Thống một chút, nhìn Tuyên Ngưng một chút, nhìn một chút……………
Tuyên Ngưng không nhịn được nói: "Căn bản không có cách nào so sánh được.
23 Càng đi càng vắng lặng.
Chỗ này, thật sự chó không gảy phân, chim không đẻ trứng, muốn gặp người sống, soi gương nhìn.
Nhớ lại tiên cảnh Liêu Huy miêu tả trước khi đi: ấm áp hợp lòng người, dân phong thật thà chất phác, cẩn thận kinh doanh, có thể xây dựng thế ngoại đào nguyên…… Tất cả mọi người Tuyên Phủ đều cảm thấy khác hoàn toàn với miêu tả.
24 Editor: Tư Di
Ngược lại, Liêu Huy muốn mua mười lứa gà con cho đạo nhân, để ông từ từ nuôi dưỡng, thế nhưng đạo nhân đã quyết định đi, lại còn có mấy người giang hồ khác quạt gió thổi lửa, quả thật có khuyên cũng không giữ được, đành phải lên tiếng cảm ơn, chia tay bọn họ trong lưu luyến.
25 Bảo chính dẫn bọn họ đi xem nhà cũ trước.
Đoan Tĩnh vừa nghe đến “phòng”, đến “nhà” liền kích động, bước chân không tự chủ được nhẹ nhàng nhanh nhẹn, bước mấy bước, đã từ cuối cùng chạy lên đầu, lướt qua cả Bảo chính.
26 Editor: Tư Di
Càng đi càng vắng lặng.
Chỗ này, thật sự chó không gảy phân, chim không đẻ trứng, muốn gặp người sống, soi gương nhìn.
Nhớ lại tiên cảnh Liêu Huy miêu tả trước khi đi: ấm áp hợp lòng người, dân phong thật thà chất phác, cẩn thận kinh doanh, có thể xây dựng thế ngoại đào nguyên…… Tất cả mọi người Tuyên Phủ đều cảm thấy khác hoàn toàn với miêu tả.
27 “Ừng ực. ”
Đoan Tĩnh nghe thấy tiếng nuốt nước miếng vang lên, nhìn sắc mặt đỏ bừng hiếm thấy của Tuyên Ngưng.
Ánh mắt Tuyên Ngưng do dự, không dám nhìn lên hai đỉnh núi cao ngất gần trong gang tấc, chột dạ khó khăn nói: “Ngươi đứng lên trước đã.
28 Editor: Tư Di
Bảo chính dẫn bọn họ đi xem nhà cũ trước.
Đoan Tĩnh vừa nghe đến “phòng”, đến “nhà” liền kích động, bước chân không tự chủ được nhẹ nhàng nhanh nhẹn, bước mấy bước, đã từ cuối cùng chạy lên đầu, lướt qua cả Bảo chính.
29 Sau khi hỏi thăm tiểu cô nương thời gian nơi tổ chức hội đèn lồng, Tuyện Tịnh đẩy xe lăn đuổi theo mọi người.
Mọi người đang thảo luận chuyện hội đèn lồng thì đột nhiên Tuyên Chuẩn thốt lên một câu: "Đại ca quyến rũ tiểu cô nương quay lại rồi.
30 Editor: Tư Di
“Ừng ực. ”
Đoan Tĩnh nghe thấy tiếng nuốt nước miếng vang lên, nhìn sắc mặt đỏ bừng hiếm thấy của Tuyên Ngưng.
Ánh mắt Tuyên Ngưng do dự, không dám nhìn lên hai đỉnh núi cao ngất gần trong gang tấc, chột dạ khó khăn nói: “Ngươi đứng lên trước đã.
31 Tuyên Ngưng ngẩn ra, chà sát tay: "Nói đi, nàng hi vọng ta chặt của hắn một cánh tay hay một cái chân?"
Đoan Tĩnh nháy mắt mấy cái: "Tướng công có thể chặt một cách tay hay một cái chân của hắn sao?" Cao thủ đứng thứ tư bảng xếp hạng cao thủ cũng không phải hưu danh vô thực.
32 Sau khi hỏi thăm tiểu cô nương thời gian nơi tổ chức hội đèn lồng, Tuyện Tịnh đẩy xe lăn đuổi theo mọi người.
Mọi người đang thảo luận chuyện hội đèn lồng thì đột nhiên Tuyên Chuẩn thốt lên một câu: "Đại ca quyến rũ tiểu cô nương quay lại rồi.
33 Tuyên Chuẩn thầm hối hận vì hỏi vấn đề này, bích hải thanh thiên dạ dạ tâm*.
*bích hải thanh thiên dạ dạ tâm: Trích một câu thơ trong bài Thường Nga của Lý Thương Ẩn.
34 Editor: Tư Di
Tuyên Ngưng ngẩn ra, chà sát tay: "Nói đi, nàng hi vọng ta chặt của hắn một cánh tay hay một cái chân?"
Đoan Tĩnh nháy mắt mấy cái: "Tướng công có thể chặt một cách tay hay một cái chân của hắn sao?" Cao thủ đứng thứ tư bảng xếp hạng cao thủ cũng không phải hữu danh vô thực.
35 Cách vài bước chân ngắn ngủi, bước chân đột nhiên dừng lại, tách thành hai phe.
Hai người đàn ông nhìn nhau, hai bên trao đổi ánh mắt.
Tuyên Tịnh vội ho một tiếng, đang muốn nói chuyện, thì một cơn gió nhẹ thổi qua mặt, chỉ trong chớp mắt người bên cạnh đã vượt lên mấy bước, kéo hai phe thành một.
36 Editor: Tư Di
Tuyên Chuẩn thầm hối hận vì hỏi vấn đề này, bích hải thanh thiên dạ dạ tâm*.
*bích hải thanh thiên dạ dạ tâm: Trích một câu thơ trong bài Thường Nga của Lý Thương Ẩn.
37 Thấy sắp không được động phòng hoa chúc, Đoan Tĩnh quyết định ra đòn cuối cùng, nghiêm túc suy nghĩ nên "cường" từ chỗ nào.
Theo như trong tiểu thuyết Hái hoa của Kiều Đoàn, phải thừa dịp đêm gió lớn để làm, tìm chỗ yên tĩnh, đưa tiểu nương tử…… A, tiểu lang quân ôm, ngã trên mặt đất, vừa kéo áo vừa hôn loạn xạ, vuốt, miệng còn phải luôn gọi tình yêu bé nhỏ của ta, tiểu bảo bối của ta…….
38 Editor: Tư Di
Cách vài bước chân ngắn ngủi, bước chân đột nhiên dừng lại, tách thành hai phe.
Hai người đàn ông nhìn nhau, hai bên trao đổi ánh mắt.
39 Trước khi thành thân, phụ thân muốn hắn cố gắng trên phương diện phu thê, nhưng mà, sao hắn không nhớ ra còn phải "cố gắng" trên phương diện này. Sau khi cố nén buồn bực để vận công, hắn mở mắt, thấy Đoan Tĩnh đã vận công xong từ trước, đang nhàm chán chờ hắn: "Được rồi, bây giờ ta sẽ dạy cho chàng một bộ tâm pháp.
40 Editor: Tư Di
Thấy sắp không được động phòng hoa chúc, Đoan Tĩnh quyết định ra đòn cuối cùng, nghiêm túc suy nghĩ nên "cường" từ chỗ nào.
Theo như trong tiểu thuyết Hái hoa của Kiều Đoàn, phải thừa dịp đêm gió lớn để làm, tìm chỗ yên tĩnh, đưa tiểu nương tử…… A, tiểu lang quân ôm, ngã trên mặt đất, vừa kéo áo vừa hôn loạn xạ, vuốt, miệng còn phải luôn gọi tình yêu bé nhỏ của ta, tiểu bảo bối của ta…….