1 Edit: Tiểu Mộng Beta: Tiểu Ngọc Nhi Hiện giờ trên trần gian kinh tế không ngừng phát triển, khoa học kỹ thuật ngày càng tiến bộ, địa phủ cũng vậy, nhà cao tầng san sát, mang đầy dáng vẻ của đô thị hiện đại.
2 Edit: Tiểu Mộng Beta: Tiểu Ngọc Nhi Nàng tên là Diệp Quân Lan, hiện đang là em bé, nên không biết nói, trong nhà có một phụ thân đẹp trai, một mẫu thân xinh gái và hai ca ca tuấn tú.
3 Edit: Tiểu Mộng Beta: Tiểu Ngọc Nhi Bến đò Tào Nga, Diệp Quân Lan và Cửu nha đầu Chúc gia hẹn nhau tụ họp tại nơi này, tiện đường dẫn theo Trụy Nhi cũng cải nam trang đi du ngoạn khắp nơi.
4 Edit: Tiểu Mộng Beta: Tiểu Ngọc Nhi Lúc này, Diệp Quân Lan đang ngẩn người, theo cách nói của nàng, nếu không có việc gì làm thì không bằng ngẩn người còn thực tế hơn.
5 Edit: Kẹo Beta: Tiểu Ngọc Nhi Diệp Quân Lan nhìn Mã Văn Tài rời đi, xoay người trở về phòng, chơi đùa suốt một ngày rồi cũng nên nghỉ ngơi cho tốt, nghĩ như vậy, nàng ăn một chút đồ Trụy Nhi và tiểu nhị chuẩn bị, rồi đi ngủ, cả đêm không mộng mị.
6 Edit: Kẹo Beta: Tiểu Ngọc Nhi Từ cổ chí kim, việc đưa tiền cho thầy giáo giống như một môn đại học vấn, đưa ít, thì việc học tập trong tương lai sẽ gặp bất lợi.
7 Edit: Kẹo Beta: Tiểu Ngọc Nhi Sơn trường của Thư viện Ni Sơn này họ Vương tên Thế Ngọc, xác thực là một chính nhân quân tử, nhưng với tư cách sơn trường của Thư viện Ni Sơn, học vấn đương nhiên không tệ.
8 Edit: Kẹo Beta: Tiểu Ngọc Nhi Diệp Quân Lan thật ra cũng không phải người tốt gì, nàng chỉ quan tâm đến người quan trọng với mình, không dễ dàng đối tốt với người khác.
9 Edit: Kẹo Beta: Tiểu Ngọc Nhi Chỉ cần là người kia thì chính là tốt nhất sao, Tu Nhân a Tu Nhân, huynh đang nghĩ đến ai?Diệp Quân Lan không chủ định lật quyển sách trên tay, hồi tưởng lại lời nói của Mã Văn Tài lúc ăn cơm, ngực cảm thấy khó chịu, trong lòng mơ hồ không vui, ánh mắt u ám.
10 Edit: Kẹo Beta: Tiểu Ngọc Nhi Không thể không nói, tính tình Chúc Anh Đài đúng là không phải tốt bình thường, nhiệt tình bênh vực kẻ yếu, không quan tâm đến hậu quả, nếu không cũng sẽ không có chuyện vừa nghe Hoàng Lương Ngọc nói vài câu liền không suy nghĩ gì trực tiếp giúp nàng ta đào hôn.
11 Edit: LeticiaBeta: Tiểu Ngọc Nhi“A ~” Diệp Quân Lan nhìn người trong gương, không khỏi kêu ra tiếng, như thế này thì nàng làm sao dám gặp người a!Đôi mắt sưng đỏ, mặt tái nhợt, tóc rối bời, y phục xốc xếch, thật quá thê thảm.
12 Edit: LeticiaBeta: Tiểu Ngọc NhiCác nàng cuối cùng không trở về được, không thể quay về khoảng thời gian từng cùng nhau cười đùa, cùng nhau đau đớn, không thể quay về cái tuổi cho dù thương tâm nhưng luôn tin tưởng lẫn nhau, không thể trở về cái tuổi đơn thuần, ngây thơ hồn nhiên lúc nhỏ.
13 Edit: LeticiaBeta: Tiểu Ngọc NhiLúc này Tạ Đạo Uẩn cũng không ngờ, chuyện nàng nghĩ đến hôm nay, một ngày nào đó sẽ trở thành hiện thực. Nhưng đây là chuyện sau này, tạm thời không nhắc tới.
14 Edit: LeticiaBeta: Tiểu Ngọc Nhi“Nói đi, ngươi tìm Quân Lan có chuyện gì?” Mã Văn Tài ngăn cản Vương Lam Điền đang muốn chuồn êm vào cửa, ánh mắt lạnh như băng, thấy vậy Vương Lam Điền rùng mình một cái, toàn thân nổi đầy da gà, nhưng lại không dám xoa.
15 Edit: LeticiaBeta: Tiểu Ngọc NhiPhía sau núi, rừng đào, ánh trăng mê ly, truyền đến từng trận âm thanh, nhắm mắt lắng nghe, giống như có thể thấy những dãy núi cao ngút nhấp nhô vô tận, lại như thấy Ngân Hà trải rộng ba ngàn thước phiêu lượn nơi chín tầng mây, ý cảnh rộng lớn, âm sắc trong veo, giống như gió xuân lướt nhẹ qua mặt, thấm vào ruột gan, quả thực là một khúc nhạc thanh nhã.
16 Edit: LeticiaBeta: Tiểu Ngọc NhiGần đây, Vương Lam Điền vô cùng biết điều, không hề tìm Chúc Anh Đài và Lương Sơn Bá để gây sự. Hắn vốn không phải người xấu, chỉ là một đứa nhỏ bị làm hư thôi, được giáo huấn lần này, cũng lười tự làm mất mặt mình.
17 Edit: LeticiaBeta: Tiểu Ngọc NhiThư viện Ni Sơn, trên bảng xếp hạng, Chúc Anh Đài và Lương Sơn Bá song song đứng đầu bảng, chúng học sinh nghị luận rối rít, len lén mỉa mai.
18 Edit: LeticiaBeta: Tiểu Ngọc Nhi“Văn Tài huynh, đừng lo lắng, Diệp gia muội tử là người tốt chắc chắn sẽ được trời giúp, không có chuyện gì đâu. ” Vương Lam Điền nhìn Mã Văn Tài giờ phút này đang đứng bên ngoài y quán, sắc mặt trắng bệch âm trầm, đi tới vỗ vỗ vai hắn an ủi, “Huynh cũng mệt mỏi suốt đêm rồi, đi nghỉ trước đi!”Mã Văn Tài không đẩy tay Vương Lam Điền ra, cũng không trả lời, trong mắt vốn trong trẻo lạnh lùng trầm tĩnh, bây giờ càng u ám, lộ ra vẻ khó lường, không biết đây có phải là yên bình trước bão táp hay không.
19 Edit: LeticiaBeta: Tiểu Ngọc Nhi“Uống thuốc nào!” Mã Văn Tài ngồi ở đầu giường, bưng tới một chén thuốc, làm bộ muốn đút cho nàng uống. Diệp Quân Lan trưng ra một khuôn mặt nhỏ nhắn đau khổ, đáng thương nhìn chén thuốc kia, nàng không uống, vừa nhìn đã thấy đắng rồi!Mã Văn Tài thấy bộ dạng tâm không cam lòng không nguyện của nàng, nhíu mày, đang định làm gì đó, đã thấy nàng một tay cầm chén thuốc, ực ực ực, uống cạn một hơi, sau đó nhanh nhanh chóng cầm chén nhét vào tay hắn, rồi ngoan ngoãn nằm xuống.
20 “Chúc Anh Đài?” Không phải chứ, Chúc Anh Đài không phải là nam sao? Thế nào lại thành nữ, nghiêm trọng hơn là tại sao lại ở Chẩm Hà Lâu? Vương Lam Điền cảm thấy đầu óc của hắn sắp nổ rồi, ách ~ có lẽ là hắn nhìn lầm rồi, đúng, nhất định là vậy.