1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Ngày 15 tháng 8 năm 2011, hôm nay là sinh nhật tròn 25 tuổi của Lâm Thông Bảo, cũng là ngày Tiểu Thông Bảo chính thức tiếp chưởng nhà hàng nhỏ mà cha mẹ mình để lại.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Đêm càng ngày càng tối, Lâm Thông Bảo cảm giác càng lúc càng đói, gió lạnh thổi qua vi vu, ngoài thụ động có thể nghe được tiếng rống dã thú ngày càng nhiều, cửa động ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy một ít động vật chạy thoáng qua, nhưng động vật này đó so với trên địa cầu lớn hơn rất nhiều, giống như con thỏ vừa mới chạy qua trước mặt khi nãy, hình dáng rõ ràng cùng con thỏ giống nhau, nhưng thân hình lại so con thỏ bình thường lớn hơn gấp bốn, gấp năm lần, hơn nữa tốc độ chạy cũng phải nhanh hơn rất nhiều.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Tuy là sáng sớm, nhưng mặt trời lại tản ra cái nóng mãnh liệt, như thiêu đốt đại địa, cũng may có những đại thụ che khuất bầu trời, ánh sáng len lõi theo những khe hở giữa tán lá chiếu xạ trên mặt đất hình thành từng màu loang lỗ làm cho cái nắng ôn nhu rất nhiều, bóng cây in xuống mặt đất, khiến cho người ta thầm nghĩ đến một câu danh ngôn thiên cổ——– dưới bóng đại thụ chỗ nào cũng mát a!
Cho nên Lâm Thông Bảo thật cao hứng ở phía dưới bóng cây hóng mát.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
————-chú thích chữ màu xanh là của tác giả, còn chữ màu xám là của Mộng ta nghen————
Thật đáng yêu, thật đáng yêu! Thật đáng yêu! Lông mềm như nhung, thân hình co thành một cục bông gòn nằm ở trên nệm êm, bốn tiểu móng vuốt non nớt như đang cầm ăn cái gì mà cuộn ở trước cái bụng nhỏ, lâu lâu còn bất chợt lấy chân trước ở trên ria mép chà một cái, cái miệng khẽ nhếch còn phun ra cái đầu lưỡi nhỏ xíu—— bộ dáng ngủ của tiểu miêu manh đến nỗi làm cho Lâm Thông Bảo cơ hồ tìm không ra phương hướng.
5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thái dương chiếu sáng đến khắp mặt đất ấm áp hò hét, trong lòng Lâm Thông Bảo cũng ấm áp hò hét, trải qua hai ngày ở chung, Lâm Thông Bảo đã cùng tiểu Thang Viên làm ra cách mạng phát triển cảm tình phi bình thường.
6
Này, đây là cái gì? Mềm mềm, bên trong lại vừa cứng vừa rắn, còn có mùi hôi thối. Lâm Thông Bảo lấy tay sờ sờ, mặt trên dường như còn có chút ẩm ướt.
Viêm nép sát tham tiến vào trong động sau lại bị nghênh diện dán vào một cái vật thể, vốn tưởng rằng chính là tiểu thân thể của đứa con Tiểu Lạc, nhưng theo một cỗ mùi thơm ngát vọt vào trong cái mũi, hắn phát hiện mình sai lầm rồi ————- kia là giống cái, hơn nữa còn là giống cái có hương vị rất dễ chịu.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Viêm cúi người, nhìn tiểu giống cái vùi đầu trông như đà điểu, hắn trước tiên đem đứa con Tiểu Lạc xách lên để trên đầu vai, tiếp đó lại đem tay phải vói vào dưới chăn, từ dưới đầu gối Lâm Thông Bảo xuyên qua, tay trái vòng ngụ ở cái eo nhỏ nhắn của tiểu giống cái, đem cả người hắn từ trên giường đá bế lên.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
(*) theo anh google nghĩa lài lừa gạt người, khi dễ người, gạt người
Trơ mắt nhìn thú nhân “Sưu” một tiếng theo sơn động chạy trốn ra ngoài, Lâm Thông Bảo thật sâu cảm giác như có núi lớn đè áp, chính mình rõ ràng đã là người thành niên, mà tên yêu quái này cư nhiên còn ôm đến ôm đi, sâu sắc cảm giác mình bị xem thường.
9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Viêm đem con mồi đang vác trên vai trái của mình để qua một bên, lại đem bao hoa quả được bao trong lá cây cầm trong tay phải để trên giường đá, gỡ xuống túi da bên hông không biết dùng nguyên liệu gì làm thành, dùng nước bên trong cấp cho Tiểu Thông Bảo rửa tay, tiếp đó lại xuất ra một miếng vải mềm mại không biết là làm từ da thú gì, chuẩn bị cho hắn tắm rửa.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Đem đồ ăn toàn bộ mang đến trên giường đá đã được rửa sạch sẽ, ở một bên đôi cha con thú nhân đã sớm không kềm nén được, bộ dáng giống như đã bị bỏ đói rất lâu mà nhanh chóng bổ nhào tới, thậm chí cả Tiểu Lạc do bị bỏng mà kêu “Ngao” một tiếng cũng luyến tiếc buông tha cho miếng thịt ngon mà đưa tới bên miệng.
11 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Kỳ thật đồ đạc cần thu dọn cũng không có gì, thú nhân từ đầu tới cuối cũng không có mang cái gì, về những thứ như chảo, nồi, bát linh tinh của Lâm Thông Bảo để ở phía sau sơn động, cũng không nhiều lắm cho nên Lâm Thông Bảo kêu thú nhân đem bát, chậu còn có chăn mỏng đều thu dọn gọn gàng lại thành một chỗ, sau đó hắn dùng tay tiếp xúc mấy thứ đó “Sưu” một tiếng mà mang chúng vào trong không gian.
12 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Ăn xong cơm trưa, bọn họ lại vội vàng lên đường.
13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
(*) sủi cảo còn được gọi là vằn thắn, bánh chẻo
Ban đêm, Lâm Thông Bảo nằm trong lòng ngực của thú nhân đang ngủ thực say, mơ mơ màng màng nghĩ đến một việc: ngày mai phải nói rõ cho Viêm biết, một lần nữa đắp lại cái chăn, gió đêm thổi vào thật lạnh a……
Ngày hôm sau, Lâm Thông Bảo ở trong một trận tiếng lục lọi tỉnh lại, nghe thanh âm này dường như là từ nhà trước truyền đến, Lâm Thông Bảo nhu nhu khóe mắt, vừa ngáp vừa đi ra phía nhà trước.
14 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Lâm Thông Bảo vô cùng cao hứng mà dạy bọn họ làm bánh bao, hắn chỉ cách làm vỏ bánh, đem bột nhồi đều, phân thành một viên tròn kích thước thích hợp.
15 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Dọc theo đường đi, Lâm Thông Bảo gặp rất nhiều thú nhân thân mật với nhau, trừ bỏ những thú nhân nhiệt tình đến chào hỏi, lần này hắn còn phát hiện rất nhiều “Giống cái”! Một giống cái thân cao hai mét, mang theo một cái thùng gỗ đựng gì đó từ phía đối diện đi tới, có lẽ là đi mệt rồi, nên hắn cúi người đấm đấm cái chân, phía sau nối gót theo là một người thân cao cũng khoảng chừng hai mét, trên vai còn vác thêm một con dã thú thật lớn, nhìn thấy được liền vội vàng chạy lại đem cái thùng gỗ trong tay giống cái treo ở trên sừng dã thú đang khiêng trên vai, sau đó dùng tay kia ôm lấy giống cái, cúi đầu hôn một chút lên khuôn mặt giống cái, giống cái kia thuận theo mà nép vào trong ngực thú nhân, hai người cùng tựa vào nhau tiếp tục đi tiếp, nhìn ra đây là một đôi.
16 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Giữa trưa, sau khi ăn xong, Viêm mang theo Lâm Thông Bảo đi một chuyến đến chỗ lão tộc trưởng thuyết minh tình huống của Lâm Thông Bảo, lão tộc trưởng thực thân thiết, hắn là thúc thúc của Viêm, sau biết Viêm có tình ý với Lâm Thông Bảo, liền lập tức đồng ý cho Lâm Thông Bảo cùng Viêm ở cùng một chỗ.
17 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Mắt thấy càng ngày càng nhiều tiểu thú nhân hóa hình thành công rời đi, đứa nhỏ còn lại càng ngày càng ít, cuối cùng chỉ còn lại Tiểu Lạc nhà bọn họ, Lâm Thông Bảo nhịn không được khóc lên, hắn không để ý đau đớn dùng sức đánh vào ngực của Viêm, tức giận mắng: “Ngươi xem ngươi! Ngươi xem ngươi nói cái gì không có việc gì! Hiện tại cũng không còn ai, tiểu Thang Viên còn chưa có tỉnh!”
Viêm cũng trầm mặc, hắn một bên đau lòng nước mắt của Tiểu Bảo, một bên cũng vì đứa con mà sốt ruột, hắn nhìn thoáng qua Thánh Thủy Lâm Thông Bảo cầm trong tay, cắn răng một cái, hắn đặt mông ngồi xuống đất, đem Lâm Thông Bảo ôm vào trong ngực, cầm qua Thánh Thủy, bắt lấy miệng Tiểu Lạc, đem Thánh Thủy rót vào trong.
18 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Thông Bảo vẫn chưa thức dậy, thì Khải Đạt lại chạy tới, thầm thầm thì thì lôi kéo Lâm Thông Bảo, nói là phải cùng đi hái trái cây.
19 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Ngày hôm sau, Lâm Thông Bảo bị Viêm hôn tỉnh dậy, dùng sức đẩy ra cái đầu to của Viêm, “Làm cái gì thế! Lạc đang nhìn kìa!” Chỉ thấy tiểu tử kia nằm ở trên giường, mở to đôi mắt lớn thẳng tắp nhìn chằm chằm vào bọn họ, một chút ý tứ thẹn thùng cũng không có, ngược lại Lâm Thông Bảo bị nhìn đến đỏ mặt.
20 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Chờ Lâm Thông Bảo làm cơm xong đi ra nhìn xem! Hảo nha, một đám thùng cơm dám chạy vào trong chuồng gà, Lâm Thông Bảo chậm rãi đi đến gần thì nhìn thấy bọn Khải Đạt đem con gà đều lật bên dưới ra nhìn, miệng còn ồn ào.