21 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Lâm Thông Bảo khẩn trương bắt lấy tay Khải Đạt, nhìn hai người ngươi tới ta đi, không ai nhường ai, cuối cùng Viêm một quyền đánh ngã đối phương, vốn tưởng rằng có thể thở phào nhẹ nhỏm, ai ngờ lại nhảy ra một thú nhân hướng Viêm vọt tới, tiếp đó lại là một trận bụi đất tung bay, quyền cước gia tăng.
22 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Lễ trăng tròn? Không, đây là lễ tinh tinh! (con tinh tinh ấy)
Ngày thứ ba, buổi sáng hôm nay, Viêm cùng Hàn từ sáng sớm đã đi vào rừng rậm, đi tìm cây trúc, trên đường tình cờ đụng phải Tử cùng Tạp Ân, bọn họ nghe nói về chiếu cũng cảm thấy rất hứng thú mà tỏ vẻ muốn đi cùng tìm kiếm cây trúc, dù sao cũng có rất nhiều thú nhân không thích thời tiết nóng bức, thú nhân thuộc tính Thủy thì còn tốt một chút, có thể dùng thần lực khống chế nhiệt độ cơ thể, nhưng những thú nhân có thuộc tính hỏa thì lại rất khó, bọn họ phát ra nhiệt lượng rất nhiều, mỗi khi nhiệt lượng phát ra, giống cái luôn không muốn tiếp cận bọn họ.
23 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Lâm Thông Bảo nghiêm mặt như khúc gỗ, nhìn trung tâm quảng trường ngày càng nhiều đồng chí thú nhân “thổ lộ”, đem tầm mắt chậm rãi đảo qua Hàn đang lạnh mặtnhìn không thấy rõ biểu tình, tái chuyển qua trên người Khải Đạt đỏ mặt không biết đang suy nghĩ cái gì, cuối cùng đem tầm mắt dính lại trên mặt Viêm —- hàng năm đều có lễ trăng tròn, vài vị này rốt cuộc đã tham gia qua bao nhiêu lần? o(_)o xem bộ dáng Khải Đạt, chẳng lẽ Hàn cũng làm qua tinh tinh?! Còn có! Thời điểm Viêm thú lão bà cũng hô qua như vậy sao?!
Trong đầu tưởng tượng một chút nộ dáng Viêm nhảy loi choi như tinh tinh, Lâm Thông Bảo hung hăng lạnh run một cái! Ni mã! Quá kinh khủng rồi đúng không?
“Làm sao vậy?” Cảm giác được động tĩnh bảo bối trong lòng, Viêm thân thiết hỏi, chẳng lẽ là quá lạnh sao? Viêm lại dùng lực ôm sát tiểu gia hỏa vào ngực, ngăn trở gió lạnh ban đêm.
24 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Khải Đạt cùng Hàn đi rồi, Viêm cũng phải tham gia đội săn bắt buổi sáng, Lâm Thông Bảo nhớ tới sự tình tối ngày hôm qua, có chút mất tự nhiên, không biết nên làm thế nào.
25 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Tuy chỉ có mấy loại nhưng cũng đã đủ trồng, nhưng sân trước do vẫn chưa được xử lý, cỏ dại mọc rất nhiều, còn cao nữa chứ.
26 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Thú nhân tuy rằng lợi hại, nhưng xây nhà cũng không thể chỉ trong một ngày là xây xong.
27 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
“Viêm, nghi thức kết đôi trong Bộ Lạc lúc nào cũng náo nhiệt như vậy sao?” Trên đường, Lâm Thông Bảo bị Viêm ôm vào trong ngực, hai tay vòng qua cổ của Viêm hỏi.
28 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Mấy người tán gẫu trong chốc lát, lại muốn đi đến tham quan ngôi nhà mới của Lâm Thông Bảo.
29 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Bất tri bất giác trời đã chuyển tối, Khải Đạt cùng ba người thấy thời gian không còn sớm nữa, liền lần lượt tạm biệt nhau trở về, Lâm Thông Bảo vội ngăn bọn họ lại, kêu bọn họ chờ một chút, đem mười sáu con cua đồng còn lại lấy ra mười con hấp chín đưa cho bọn họ để phân nhau mà ăn, thuận tiện cám ơn vài vị thú nhân mấy ngày qua đã trợ giúp.
30 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Ngày hôm sau, Tử cùng Tạp Ân đến gõ cửa nhà Lâm Thông Bảo, lúc này Lâm Thông Bảo đang chuẩn bị một số vật dụng mang theo, hắn chuẩn bị mang theo lương khô cùng nước uống bỏ vào trong không gian, mặc dù nói thức ăn chỉ cần đi săn một chút là có, nhưng mà cũng không thể cam đoan nhất định thích hợp cho hắn ăn a.
31 Mấy người cơm nước xong xuôi thì nghỉ ngơi trong chốc lát, Viêm bắt đầu động thủ sửa sang lại dụng cụ làm bếp, hắn biết những đồ dùng làm bếp này đối với Lâm Thông Bảo rất có ý nghĩa, vì thế rất thành thực mà nhận lấy việc rửa chén.
32 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mộng: Trong bản qt mình thấy dịch là cây trúc nhưng hỏi anh Gugồ thì ảnh dịch là cây tre, theo mình biết những vật dụng như ghế, bàn đều được làm bằng tre, cho nên mình sẽ sửa cây trúc thành cây tre nha mọi người!
Lâm Thông Bảo ghé vào trên lưng lão hổ, nhéo nhéo mao, vừa rồi….
33 Dọa! Đây là cái gì? Bị một màn trước mắt chấn kinh tới, Lâm Thông Bảo che miệng lại, sợ hù đến tiểu sinh linh từ trong măng đi ra, một con vật móng vuốt đen sòm từ trong mở xác vươn ra, tiếp đó lại một cái tiểu móng vuốt cùng mau lộ ra, sau đó hai cái lổ tai màu đen cùng cái đầu màu trắng đứng thẳng, một con vật núc ních bò ra ngoài….
34 Viêm đem con tiêm nha thú mà Tạp Ân bọn họ đã xử lý tốt phóng tới trên đống lửa nướng, nhìn thú nhân chuyên chú, Lâm Thông Bảo nhớ tới miệng vết thương trên tay thú nhân hồi trưa, lúc này tuy được dùng băng vải băng bó, nhưng Lâm Thông Bảo vẫn là đau lòng, vỗ vỗ cánh tay Viêm nói: “Viêm, để ta nướng cho, tay ngươi còn đang bị thương.
35 Bởi vì ‘cặp mắt gấu mèo’ của Viêm, mấy người lại ở bên ngoài trong rừng rậm ngây ngốc nửa ngày, thẳng đến khi quầng thâm trên mắt thú nhân nhạt nhạt dần, mọi người mới khởi hành quay về Bộ lạc, có lẽ là quá mức xấu hổ lại có lẽ do tính cách trời sinh, dọc một đường đi về Viêm đều thập phần im lặng.
36
Chờ tiễn Áo Đức Mạn đi, Viêm ôm Lâm Thông Bảo vào nằm trên giường đá, nhẹ nhàng hôn hít, tinh tế thưởng thức âu yếm mi, mắt, môi,… đáng yêu.
“Viêm, Áo Đức Mạn thật sự là thân đệ đệ của ngươi sao? Vì sao thoạt nhìn cảm tình của các ngươi không được tốt lắm? Còn chuyện của lỗ mã và mẫu mã của ngươi nữa.
37 Chờ Tử được Tạp Ân kéo ra, gã thú nhân nằm trên mặt đất cũng đã diện mục toàn phi*, vốn ở trong mắt Lâm Thông Bảo một gương mặt tuấn tú tiêu sái nay đã hoàn toàn biến thành cái đầu heo, đáng tiếc cái đầu heo này tựa hồ con chưa được thanh tỉnh, không sợ chết mà cứ nằm trên đất thì thầm; “Nha….
38 Bữa ăn đã sẵn sàng, Lâm Thông Bảo liền kêu vài cái thú nhân tới dùng bữa, nhưng lại phát hiện con lang thú nhân dũng cảm hướng Tử ‘cầu hôn’ kia thế nhưng lại không có tới dùng cơm.
39 Bữa trưa khi mà Áo Đức Mạn cùng mọi người đang tranh giành khí thế, thì thú nhân lang tộc bị Viêm ghẻ lạnh cầm một bát cơm nhỏ nép ở một góc ngấu nghiến trái ớt, có bao nhiêu ủy khuất chắc cũng không cần đề cặp tới.
40
Ngày hôm sau, Viêm thần thanh khí sảng mà đi đến quảng trường Đại Bỉ, lưu lại Lâm Thông Bảo ôm chăn rơi lệ —– ni mã! Mông đau muốn chết được! Thắt lưng cũng sắp đứt đến nơi rồi! Thần thanh khí sảng cái rắm nhà ngươi!
Lâm Thông Bảo buồn bực mà nằm ở trên giường đá, cậu biết thú nhân hôm nay phải đi tuyển chọn tộc trưởng, nhưng cậu lại không thể tiến đến quan sát, nghe Khải Đạt nói qua, tộc trưởng Đại Bỉ cùng khiêu chiến không giống nhau, đó là chân đao chân thương (đao thật thương thật) mà đánh, cái gì phong, hỏa hết thảy có thần lực đều xuất ra.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50